Cùng với Cao Thiên chạy tới học viện Trạm Lam, câu đầu tiên mấy người lão đầu tử nói khiến Nghệ Phong sợ hãi kêu lên thành tiếng.
- Cái gì? Ngài kêu ta đi đoạt thứ đó với Kim Ưng Tông?
Nghệ Phong thất thanh hô lên, hiển nhiên bị lão đầu tử và quái lão đầu dọa sợ rồi.
- Tiểu tử, không phải ngươi vẫn muốn tìm Kim Ưng Tông gây phiền phức sao, vừa lúc cho ngươi cơ hội này, ngươi còn bất mãn cái gì?
Liễu Nhiên đối với tiếng kêu sợ hãi của Nghệ Phong tựa hồ có chút bất mãn, hừ một tiếng nói.
Nghe được Liễu Nhiên nói, Nghệ Phong dở khóc dở cười. Hắn vừa mới kêu Nghệ Lưu truyền ra tin tức Kim Ưng Tông tìm ra bảo vật, hiện tại lão đầu tử đi sau bảo hắn tới đoạt, sớm biết vậy đánh chết hắn cũng không dặn loan tin này ra ngoài.
- Lão đầu tử, thứ đó là gì khiến ta phải tới đoạt?
Nghệ Phong bất đắc dĩ nói, trong lòng phỉ báng Nghệ Lưu vạn lần, còn nói Sát Lâu thu được tin tức bí ẩn, lần này ngay cả học viện Trạm Lam đã biết hết, còn bí ẩn cái rắm.
- Thánh quả huyết tinh quả!
Quái lão đầu nói xen vào.
- Loại thánh quả này có tác dụng rất lớn đề cao và củng cố hồn lực, là một trong số không nhiều những dược liệu có tác dụng không nhỏ với cường giả Tôn cấp. Đương nhiên, loại thánh quả này nếu dưới Tôn cấp sử dụng, có thể hóa cốt tẩy tủy, đồng thời đề cao thực lực. Đối với các đại tông môn mà nói, thứ thánh quả có thể tăng cao thiên phú cho đệ tử này rất có dụ hoặc, thậm chí có thể sánh ngang với linh khí hạ đẳng.
- Thánh quả có thể đề cao thiên phú?
Nghệ Phong hít sâu vào một ngụm nước bọt, bị quái lão đầu nói cho chấn động rồi. Thiên phú là trời sinh, trừ phi gặp được kỳ ngộ mới có thể cải thiện, trừ đó ra gần như không thể thay đổi. Thế nhưng hiện tại thứ huyết tinh quả này lại có được hiệu quả như vậy.
Ngay khi Nghệ Phong còn đắm chìm trong chấn động, lão đầu tử tiếp tục tung ra một câu nói:
- Y sư bát giai là một ranh giới cực lớn, nếu muốn đột phá tới bát giai, dựa vào dược liệu bình thường là không có khả năng, nếu muốn tất nhiên phải dùng tới đan dược cấp bậc thánh quả. Lần trước Tam trưởng lão đã nói qua với ta, hắn nói ngươi hiện tại có khả năng đột phá bát giai, đương nhiên tiền đề là ngươi tìm được đủ dược liệu. Nếu như ngươi có thể đột phá được bát giai, y thuật của ngươi mới chân chính được lão già này nhìn vào, tương lai mới có thêm nhiều cơ hội trị liệu được hàn độc cho tiểu nhân tình kia của ngươi.
- Đừng nói nữa! Ta đi!
Nghệ Phong không chút nghĩ ngợi cắt lời lão đầu tử, chỉ cần bậc dụ hoặc có thể đột phá tới y sư bát giai, hắn đã không thể chống lại.
Thấy Nghệ Phong đã đáp ứng, lúc này hai người mới nhìn nhau cười.
- Quái lão đầu, ám tật của ngươi không có việc gì chứ?
Nghệ Phong thấy đầu mày của quái lão đầu đã giãn ra rất nhiều, trong lòng có chút vui vẻ hỏi.
- Nếu như ngươi có thể tìm được huyết tinh quả, hẳn không sai biệt lắm.
Quái lão đầu nói.
- Nếu huyết tinh quả quan trọng với ngươi như vậy, sao không tự mình đi tìm?
Nghệ Phong rất không hiểu hỏi, hai người bọn họ xuất thủ, nghĩ đến không ai có thể chống đỡ được, huyết tinh quả không phải dễ như trở bàn tay?
Quái lão đầu liếc mắt với Liễu Nhiên, nói:
- Có một số việc ngươi không cần biết, nếu chúng ta có thể tự xuất thủ, cần gì phải chờ ngươi.
Nghệ Phong không biết lại là nguyên nhân gì, thế nhưng cũng biết có hỏi hai lão đầu này cũng không ra được, chỉ có thể bất đắc dĩ hỏi quái lão đầu:
- Lần trước ngươi nói với ta thứ huyết liên hoa, có phải là không cần?
Nghe được Nghệ Phong nói, không chỉ quái lão đầu, ngay cả Liễu Nhiên cũng cười ha ha:
- Ngươi cho là thứ đó dễ gặp vậy sao? Nếu thực có thể gặp được thứ này, cho dù cần hai người chúng ta xuất thủ, cũng không mất mặt. Thứ này hầu như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, độ trân quý không thua kém linh khí trung giai, lần trước ta chỉ thuận miệng nói như vậy thôi.
- Trân quý như vậy?
Nghệ Phong ngẩn ra, rất hồ nghi hỏi.
- Ha ha, nếu thực phát hiện được thứ đó, cho dù ta liều mạng già này cũng muốn xông lên đoạt một hồi, thứ này đối với nhiếp hồn sư có lực dụ hoặc trí mạng. Điểm ám tật này của ta, nếu có huyết liên hoa, chỉ cần một chút nhựa của nó cũng có thể giải trừ dễ dàng, cũng không đến mức phiền phức như vậy.
Quái lão đầu giải thích.
- Kháo…
Nghe được quái lão đầu nói, trong lòng Nghệ Phong mắng to một trận, thứ không tầm thường như vậy, lần trước còn hời hợt nói ra, mệt mình phải lưu ý trong lòng.
- Quái lão đầu, ta có thể đi đoạt giúp ngươi, thế nhưng ta nói trước, ta không nhất định có thể đoạt được, đến lúc đó đừng trách ta!
Nghệ Phong thở dài một hơi, cũng nói ra việc hắn vừa nhờ Nghệ Lưu loan tin tức ra bên ngoài.
Nghe được Nghệ Phong cư nhiên nhờ người loan tin này ra ngoài, hai lão đầu cũng hơi nhíu mày, như vậy sẽ hấp dẫn không ít thế lực lớn nhỏ tham dự vào, Nghệ Phong muốn tranh đoạt thức ăn trong miệng đám lang sói kia, độ khó tất nhiên không nhỉ, đặc biệt là thứ thánh quả có thể đề cao thiên phú, khó bảo toàn sẽ không hấp dẫn tới những gia tộc ẩn thế.
Quần hùng cướp giật, Nghệ Phong muốn chia một chén canh thật là nguy hiểm rất lớn. Quái lão đầu chuyển ánh mắt về phía Liễu Nhiên, dù sao đây cũng là đệ tử của hắn, không thể vì chuyện của mình rồi đẩy Nghệ Phong vào miệng lửa.
Liễu Nhiên hơi suy nghĩ một chút, nói:
- Cho tiểu tử này đi rèn luyện một chuyến, sau này hắn sẽ phải đối mặt với càng nhiều đối thủ mạnh hơn, chung quy không thể để hắn tránh né nhiều được. Huống chi, ta cũng không tin tiểu tử này nghe được có cơ hội tấn chức y sư bát giai, hắn sẽ nhịn được.
Nghe được Liễu Nhiên nói, quái lão đầu chuyển mắt qua Nghệ Phong, Nghệ Phong chỉ có thể bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói:
- Thử xem sao!
Lúc này quái lão đầu mới gật đầu, nói với Nghệ Phong:
- Ta tới viện trưởng lão trong học viện điều cho ngươi một vị Tôn giả, nếu như thực sự nguy hiểm, có thể buông tha thánh quả, ám tật này có lão đầu tử nhà ngươi hỗ trợ, thật ra còn nhiều biện pháp, ta đợi được nhiều năm như vậy, cũng không thiếu chút thời gian này.
Nghe được quái lão đầu nói, Nghệ Phong khẽ gật đầu:
- Ta sẽ tận lực!
- Đáng tiếc a, lão gia hỏa Trạm Lam kia vì muốn đột phá đã chạy vào trong Luyện Ngục, bằng không với quyền hạn lớn hơn của hắn, có thể phái đi trưởng lão càng mạnh hơn.
Quái lão đầu thở dài một hơi, bất đắc dĩ nói.
Nghe được quái lão đầu nói, Liễu Nhiên cười cười không nói gì, những lão gia hỏa này rốt cuộc cũng bị tuổi tác bức cho bất chấp sinh mạng rồi, dù sao nếu như quá tuổi, cơ hội đột phá gần như không còn, khí đó thực sự chỉ còn đường chờ chết thôi. Đối với đám người bọn họ mà nói, không ai nguyện ý chết trước ai, đột phá là cách duy nhất gia tăng sinh mệnh.
- Ngươi dẫn theo Tiểu Tam đi, tiểu tình nhân Điệp Vận Du của ngươi không thích hợp, thể chất của nàng có chút đặc thù, đối với một ít lão quái vật mà nói, rất có ý nghĩa, dẫn theo nàng nếu như đụng phải một ít đệ tử của đám người này, sau đó truyền đến tai họ, sẽ khiến nàng rơi vào vòng nguy hiểm.
Liễu Nhiên nói.
Nghe được Liễu Nhiên nói, Nghệ Phong hơi gật đầu. Đối với lời lão đầu tử, Nghệ Phong không dám coi thường.
- Được rồi, ngươi tận lực là được, nếu như không chiếm được thánh quả cũng đừng liều mạng, biện pháp còn rất nhiều. Còn nữa, đối mặt với Kim Ưng Tông nên biết khắc chế một ít, tuy rằng hiện tại ngươi có vài phần thực lực, thế nhưng Kim Ưng Tông cũng không phải môn phái đơn giản, cũng không phải chỗ thực lực này của ngươi trêu được vào.
Lão đầu tử biết Nghệ Phong hận Kim Ưng Tông cỡ nào, lên tiếng nhắc nhở.
- Ta tự biết chừng mực!
Nghệ Phong hít sâu một hơi, khi lão đầu tử gật đầu, liền rời khỏi gian nhà của quái lão đầu. Bạn đang đọc truyện được tại
Nhìn bóng lưng Nghệ Phong rời đi, quái lão đầu nói:
- Tiểu tử này thật ra trò giỏi hơn thầy, ngày trước khi nghe được hắn một người đánh trọng thương ba Tôn cấp, ta cũng bị dọa một trận, so với ngươi năm đó không chút kém cạnh!
- Tà Tông tốn hao nhiều tinh lực như vậy bồi dưỡng hắn, nếu như so với người bình thường mà nói, cho dù ta đồng ý, những người trong thánh địa cũng sẽ không đồng ý cho hắn xuất thế.
Liễu Nhiên cười nói.
- Nước nhà các ngươi quá sâu, không phải chúng ta có thể tiếp xúc được, không rõ lấy kinh khủng nhưu thánh địa các ngươi, còn cố kỵ cái gì nữa?
Quái lão đầu bất đắc dĩ thở dài, nói.
Liễu Nhiên cười cười, nói với quái lão đầu:
- Nếu như lão gia hỏa Trạm Lam kia có thể đột phá mà nói, học viện Trạm Lam cũng có tư cách trở thành thế lực nhất lưu, đến lúc đó ngươi liền minh bạch.
- Đừng! Ta còn không muốn tham dự vào trong chuyện này, học viện Trạm Lam cứ ý lặng quản lý học viện là tốt nhất.
Quái lão đầu nhanh miệng nói, quỷ mới biết được nước đại lục sâu bao nhiêu, hắn còn không dám tham dự vào.
- Ha ha!
Thấy quái lão đầu như vậy, Liễu Nhiên thở dài một hơi, nói:
- Có đôi khi thân bất do kỷ, nếu thật có thể tự mình lựa chọn, năm đó ta cũng không đến mức xuất thế, đã lánh đời rồi.
Nghe được lão đầu tử nói, quái lão đầu đồng dạng bất đắc dĩ, cười cười:
- Cũng không biết Tà Đế đời này có thể nổi bao nhiêu phong ba, năm đó ngươi hầu như khấy nước đục tới mức không thể đục hơn. Hi vọng tiểu tử này có thể đạt được yêu cầu của các ngươi, bằng không mỗi đời Tà Đế các ngươi đi ra khuấy động một phen, thật đúng không chịu nổi.
- Ha ha!
Liễu Nhiên cười ha ha, lập tức nói:
- Nếu như không muốn nước đục càng đục hơn, hay nhất nên cầu khẩn cho Nghệ Phong không đạt được yêu cầu của chúng ta, bằng không sẽ không chỉ khu vực này không được an bình, toàn bộ đại lục đều không an bình cũng không chừng.
Nghe được Liễu Nhiên nói như giỡn, quái lão đầu mạnh mẽ chấn động, trừng mắt to không thể tin được nhìn Liễu Nhiên, quái lão đầu mơ hồ nghĩ, những lời này của Liễu Nhiên có vài phần ý tứ.
Liễu Nhiên thấy quái lão đầu như vậy, cười nói sang chuyện khác:
- Được rồi, học viện Trạm Lam không phải vẫn tìm người tiếp nhận truyền thừa sao. Tìm được rồi sao?
Quái lão đầu gật đầu nói:
- Người thì tìm được rồi, chỉ bất quá truyền thừa kia quá mức nguy hiểm, thế nên không dám dễ dàng thử tới.
Liễu Nhiên nhàn nhạt nói:
- Ngươi và lão gia hỏa Trạm Lam kia cả đời này đều quá mức đoán trước lo sau, bằng không cũng không đến mức tới bây giờ còn chưa đột phá, tìm nhiều năm như vậy, các ngươi còn lựa chọn khác sao?
Nghe được Liễu Nhiên nói, quái lão đầu cũng lộ vẻ xấu hổ, hắc hắc cười nói:
- Chuyện này còn phải thương lượng với lão gia hỏa kia một chút, chỉ là nữ oa Họa Thủy kia có độ phù hợp tới chín thành, nói không chừng có thể truyền thừa xuống cũng nên. Nếu như vậy mà nói, học viện Trạm Lam thật ra có thể bước tới học viện đệ nhất, cho dù trước những môn phái lánh đời, cũng có quyền phát ngôn.
Nghe được quái lão đầu nói, Liễu Nhiên cười cười, thầm nghĩ ngươi vừa rồi còn nói không dám tham dự trong vũng nước đại lục, hiện tại lại muốn tranh danh, trình độ dối trá thật ra không kém Nghệ Phong.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...