Bầu trời trên ngôi thành nhỏ bình yên trở lại, những người trốn ra ngoài thành mới chậm rãi trở về, khi bọn họ nhìn thấy các công trình kiến trúc phương viên hơn một nghìn thước, lấy nơi vừa mới tranh đấu làm trung tâm, không có một cái nào còn nguyên vẹn, đều sụp đổ trở thành phế tích, nỗi kinh hoàng trong mắt không thể kiềm chế lại được nữa.
- Đây là do sức con người có thể làm ra được sao?
Đối với đại đa số người mà nói, cho dù cả đời cũng khó thấy được tranh đấu giữa các Tôn cấp. Những người tận mắt nhìn thấy tất cả việc này, rốt cục cũng có sự hiểu biết trực quan về Tôn cấp, nhìn mặt đất đều là phế tích khắp nơi, trong lòng bọn họ, Tôn cấp hầu như sánh ngang với thần, đối với rất nhiều người ngay cả Sư cấp cũng không đạt đến được, nào có thể tưởng tượng được sức mạnh thế này?
Ngôi thành nhỏ cũng bởi vì trận chiến đấu hủy diệt này, trở nên hết sức hoang vắng. Có rất nhiều đứa trẻ lúc đầu tận mắt nhìn thấy hết tất cả những chuyện này, đứa nào đứa nấy đều có vẻ mong chờ, trong mắt cũng có vẻ rất kiên định. Đối với những thiếu niên trước nay vẫn thích chơi đùa này, tất cả những gì hôm nay đã gây chấn động không thể nào bình tĩnh được trong lòng bọn họ?
Lúc này không ai có thể biết được, chính bởi vì cảnh tượng hôm nay, ngôi thành nhỏ này về sau sẽ xuất hiện mấy vị Tôn cấp, ngôi thành nhỏ không tiếng tăm trong nháy mắt liền danh tiếng lẫy lừng, sánh ngang các đại thành trì kia.
...
Trong lúc mọi người trong ngôi thành nhỏ còn chìm đắm trong sự chấn động vừa rồi, Nghệ Phong lúc này lại đang chạy trốn thục mạng. Cảm giác mạnh mẽ của Nghệ Phong đã sớm phát hiện ra phía sau có người truy đuổi theo hắn, thi triển Mị Ảnh thân pháp và Nhiếp Hồn Thuật đến mức tận cùng, nhưng cự ly vẫn cứ bị kéo gần, Nghệ Phong vốn tiêu hao rất nhiều, khiến hắn chỉ còn có thể miễn cưỡng cắn răng nâng cao đấu khí. Đồng thời, hắn cũng không quên việc luyện chế hai viên hồi lực mị đan lục giai.
Hồi lực mị đan đối với Vương cấp ngũ giai trở xuống, chỉ cần dùng một viên có thể trong nháy mắt khôi phục đấu khí đến đỉnh phong. Tuy rằng đối với cường giả ngũ giai không có hiệu quả mạnh mẽ như vậy, thế nhưng cũng không kém là bao. Liên tục dùng hai viên hồi lực mị đan, cũng khôi phục đấu khí được mấy thành. Hơn nữa có thêm đan dược giúp đỡ, tốc độ của Nghệ Phong vẫn không giảm xuống.
Bóng người phía sau mãi miết đuổi theo, khiến cho trong lòng Nghệ Phong cảm thấy căng thẳng, nhưng cho dù hắn nỗ lực đến đâu cũng không bỏ rơi được đối phương.
- Kháo...
Nghệ Phong nhịn không được mắng một tiếng, nghĩ thầm dù có tiếp tục chạy trốn cũng vô dụng, tốc độ thế này, nhiều nhất trong thời gian hơn mười phút, đối phương nhất định sẽ đuổi kịp mình. Nghĩ vậy, Nghệ Phong thở dài một hơi, cuối cùng ngừng bước không tiếp tục chạy trốn nữa, có thể lúc hắn còn toàn bộ thể lực thì còn có thể kiên trì thêm một hồi trước mặt Tôn cấp, thế nhưng hiện tại chạy nữa cũng vô dụng.
Nghệ Phong dừng lại, đối phương rất nhanh liền đuổi tới trước mặt Nghệ Phong. Đối phương nhìn Nghệ Phong tuổi còn trẻ như vậy, hắn cũng hơi ngẩn người ra. Tốc độ vừa rồi của Nghệ Phong khiến hắn cho rằng Nghệ Phong cho dù không đạt đến Tôn cấp thì ít nhất cũng đạt được Vương cấp đỉnh phong. Thế nhưng, một thiếu niên trẻ tuổi trước mặt lại đạt đến Vương cấp đỉnh phong, nói sao cũng khiến hắn có cảm giác không thể tin được.
Thấy Nghệ Phong dừng lại, Lý Mông có địa vị cao quý ở Nam Đế Quốc dùng khí thế khoá chặt Nghệ Phong lại, từ trên cao nhìn xuống Nghệ Phong nói:
- Âm Quỷ tôn giả là do các ngươi liên thủ giết chết?
- Phải thì sao? Không phải thì sao?
Nghệ Phong hừ một tiếng, chẳng thèm quan tâm tới khí thế uy áp của Lý Mông.
- Tiểu tử thật ngông cuồng! Giỏi cho một câu phải thì sao!
Lý Mông giận quá lại bật cười, ngay khi nhìn thấy Nghệ Phong, chỉ biết thiếu niên trước mặt tuyệt đối không đạt đến Tôn cấp, tuy rằng hắn không phát hiện ra thực lực của đối phương, nhưng bằng vào kinh nghiệm của hắn thì vẫn có thể suy đoán được.
Một tiểu tử ngay cả Tôn cấp cũng chưa đạt đến, lại dám kiêu ngạo như vậy trước mặt một Tôn cấp, tính tình nóng nảy của Lý Mông làm sao chịu được.
- Nếu là đúng, vậy ngươi cứ chờ bị rút xương đốt thành tro đi.
Khí thế của Lý Mông lại lần nữa bùng phát, trầm giọng quát Nghệ Phong, mạnh mẽ khoá chặt lấy Nghệ Phong, có ý muốn động thủ.
- Ngươi còn chưa đủ tư cách bẻ xương đốt tro của ta.
Khóe miệng Nghệ Phong lộ vẻ khinh thường, đấu khí trong cơ thể cũng vận chuyển theo một lộ tuyến quỷ dị trong kinh mạch, theo trong cơ thể đấu khí đích vận chuyển, toàn bộ linh khí trong không trung giống như thủy triều dũng mãnh ùa vào trong cơ thể Nghệ Phong, đấu khí vốn tiêu hao của Nghệ Phong trong nháy mắt liền được bổ sung. Khí tức của Nghệ Phong trong nháy mắt tăng lên đến đỉnh phong. Nhưng lúc khí tức Nghệ Phong đạt được đỉnh phong, cũng không bởi vậy mà ngừng hấp thu năng lượng trong hư không.
Toàn bộ năng lượng trong hư không vẫn dũng mãnh ùa vào trong cơ thể Nghệ Phong, một luồng lốc xoáy năng lượng khổng lồ trong nháy mắt hình thành và bao quanh Nghệ Phong, năng lượng vốn như thủy triều dũng mãnh ùa vào trong cơ thể Nghệ Phong, trong khoảnh khắc liền như sóng biển dũng mãnh điên cuồng tiến vào cơ thể.
Được luồng lực lượng cường đại dũng mãnh ùa vào, năng lượng trùng kích đau đớn khiến sắc mặt Nghệ Phong trắng bệch, nhưng hắn vẫn cắn răng cốn gắng chịu đựng, tiếp tục điên cuồng thôn phệ linh khí thiên địa.
Lý Mông đứng đối diện nhìn thấy cảnh như vậy, trong mắt cũng phải lộ ra vẻ kinh dị. Luồng năng lượng bạo động này quả thực khiến cho người ta phải run sợ, nhưng hắn cũng không ngăn cản Nghệ Phong, Lý Mông liếc mắt liền nhìn ra được, lúc này Nghệ Phong đang thi triển bí kỹ. Cho dù tiến đến ngăn cản cũng không có hiệu quả. Huống chi, chỉ là một Vương Cấp mà thôi, cho dù sử dụng bí kỹ thì đã sao? Vương cấp chung quy vẫn là Vương cấp, không có khả năng giao chiến với Tôn cấp. Hiện tại thiếu niên trước mặt chỉ bất quá là vùng vẫy trước khi chết mà thôi.
- Trảm Tiên — Ngưng!
Trong lòng Nghệ Phong hô một tiếng, năng lượng vốn đang hình thành dòng xoáy lao thẳng đến Nghệ Phong như một con mãnh thú hoang dã, sau đó chui vào trong cơ thể Nghệ Phong, tất cả những điều này đều xảy ra trong chớp mắt, bởi vì luồng năng lượng khổng lồ này dũng mãnh ùa vào, sắc mặt Nghệ Phong càng trở nên tái nhợt.
Đây là lần đầu tiên Nghệ Phong toàn lực thi triển Trảm Tiên, trước đây khi đối mặt với Băng Hồn và một lần bị đại hoàng tử gài bẫy vây công, Nghệ Phong cũng không thi triển toàn lực Trảm Tiên. Nhưng lúc này, người phải đối mặt lại là một Tôn cấp, lần này Nghệ Phong không dám có chút bảo lưu nào.
Kỹ năng Trảm Tiên này của Tà Đế tuy Nghệ Phong chưa tu luyện đến cảnh giới cao nhất, thế nhưng lực lượng tăng lên cũng hết sức kinh khủng. Khí thế Nghệ Phong tăng vọt lên cao, tốc độ tăng lên cũng khiến trong mắt Lý Mông cũng phải lộ vẻ ngưng trọng. Hắn cũng đã từng thấy rất nhiều bí kỹ có thể nâng cao thực lực, thế nhưng bí kỹ giúp thực lực tăng vọt kinh khủng như vậy thì là lần đầu tiên nhìn thấy.
Rốt cục, khí thế của Nghệ Phong cũng lên đến đỉnh điểm, không thể tiếp tục tăng lên được nữa, trong cơ thể tràn đầy một lực lượng dâng trào mà trước nay chưa từng có, lực lượng này khiến sự mệt mỏi và suy yếu của Nghệ Phong bỗng chốc biến mất.
Thế nhưng, Nghệ Phong cũng không vì vậy mà vui mừng, tuy rằng bí kỹ Trảm Tiên có thể giúp thực lực của hắn nâng cao tới mức độ kinh khủng, hơn nữa còn có hiệu quả áp chế tất cả mệt mỏi vừa nãy. Thế nhưng khhi hiệu quả bí kỹ Trảm Tiên qua đi, tác dụng phụ này sẽ thể hiện trở lại gấp bội, do nguyên nhân sử dụng Trảm Tiên mà lúc đó thực lực cũng sẽ suy nhược đến mức hết sức đáng sợ.
Nếu không bị bức đến mức bất đắc dĩ, Nghệ Phong cũng sẽ không sử dụng loại công pháp tự tổn hại này. Nghệ Phong không khỏi mong chờ cảnh giới bí kỹ Trảm Tiên đỉnh phong, tu luyện đến đỉnh phong, khi đó sẽ không còn tác dụng phụ, hơn nữa mỗi lần thi triển còn có thể nâng cao thực lực thêm một lần, đây mới là kỹ năng nghịch thiên chân chính. Thế nhưng hiện tại, hắn còn cách cảnh giới này rất xa.
- Tiểu tử! Xong chưa nào? Bây giờ đến phiên ta.
Lý Mông cười hắc hắc một tiếng, cánh tay mạnh mẽ vung ra, một đạo năng lượng phóng đi, hung hăng đánh đến trước ngực của Nghệ Phong.
Ầm...
Nghệ Phong thi triển Toái Phá, một quyền hung hăng đánh về phía đối phương, hai luồng lực lượng khổng lồ khiến cả hư không bắt đầu biến dạng, kình khí cường hãn bắn tung toé ra xung quanh, mang theo từng tiếng xé gió chói tai, mặt đất thỉnh thoảng bị kình khí tàn sát bừa bãi, đùn lên những đống bùn đất cao đến mấy trượng. - .
Sau lần chạm trán của một kích này, Nghệ Phong liên tục thoái lui ba bước, lúc này khó khăn lắm mới đứng vững được, ánh mắt nhìn Lý Mông cũng tràn đầy vẻ hung tợn.
- Ý...
Lý Mông kinh dị nhìn Nghệ Phong, trong mắt có vẻ không tin được:
- Ngươi lại có thể tiếp được bảy thành lực lượng của ta.
Nghe Lý Mông nói, sự hoảng sợ trong lòng Nghệ Phong càng nặng hơn, một quyền vừa nãy đã ngưng tụ chín thành lực lượng của hắn, hơn nữa còn là trong tình trạng thi triển Toái Phá.
- Quả nhiên, Vương cấp và Tôn cấp không cùng một đẳng cấp. Cho dù là thi triển Trảm Tiên thì cũng không thể bù đắp lại sự chênh lệch này.
Trong lòng Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ, dù sao thực lực Vương ngũ giai kém Tôn cấp quá xa, có lẽ đạt đến Vương cấp đỉnh phong, thi triển Trảm Tiên mới có thể hoàn toàn bù đắp được sự chênh lệch này.
- Ngươi lại nếm thử một quyền này của ta!
Ánh mắt Lý Mông ngưng lại, quát lên một tiếng, một con hồng long từ trong cơ thể hắn dũng mãnh lao ra, ngay khi nó xuất hiện, nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên tăng vọt lên, thậm chí có thể nghe thấy tiếng tí tách của ngọn lửa đang đốt cháy.
Nghệ Phong thấy thế cũng lộ ra vẻ vô cùng thận trọng, năng lượng Phệ Châu trải rộng toàn thân, áo giáp đấu khí cũng mạnh mẽ hiện lên. Bảo vệ vững vàng quanh hắn, Tôn cấp đối với hắn mà nói, chính là mãnh thú hoang dã, hắn không dám có một chút coi thường nào.
- Hừ!
Lý Mông nhìn Nghệ Phong làm việc vô ích, cười nhạt một tiếng, cánh tay lại vung lên, hỏa long kia giống như sống lại, tung hoành xông lên trong hư không, quét thẳng về hướng Nghệ Phong, nơi hỏa long đi qua, từng tiếng tí tách như bốc cháy vang lên, hư không rung động từng cơn, đủ để chứng minh sự lợi hại của hoả long.
Nhìn hỏa long quét đuôi về phía mình, Nghệ Phong hừ một tiếng, thân ảnh hóa thành một đạo tàn ảnh, chỉ chốc lát biến mất ngay tại chỗ. Mà vào lúc này, tàn ảnh Nghệ Phong cũng bị đuôi hỏa long quét trúng, trong nháy mắt tàn ảnh bị đốt tan thành mây khói, một vết rách không gian đen kịt bỗng nhiên xuất hiện, khí thế hỏa long không suy yếu chút nào, cái đuôi tiếp tục quét lên trên mặt đất.
Ầm...
Cái đuôi hỏa long hung hăng đập lên trên mặt đất, bùn đất cuồn cuộn bay lên đầy trời, một cái hố hơn mười trượng xuất hiện trên mặt đất, chỗ mặt đất bị hỏa long đập vào cũng bị đốt cháy thành đen kịt. Mà cây cối trên mặt đất cũng bị bốc cháy lên thành ngọn lửa hừng hực.
Đối với cảnh tượng này, Nghệ Phong và Lý Mông cũng không liếc mắt một cái, Lý Mông nhìn Nghệ Phong đã di chuyển sang một vị trí khác, hắn âm hiểm cười khục khặc nói:
- Tiểu tử, chạy cũng nhanh quá đấy. Chẳng qua, ngày hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi một bài học, Vương cấp dù sao cũng là Vương cấp. Chạy nhanh một chút thì vẫn không thể khiêu chiến tôn nghiêm của Tôn cấp.
Lý Mông cười âm hiểm, cánh tay mạnh mẽ vung lên, con hỏa long ngưng tụ lần nữa, quét về phía Nghệ Phong như muốn thiêu đốt Nghệ Phong thành tro tàn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...