Mị Ảnh

 
Nguyên vốn Nghệ Phong còn tưởng phải tốn nhiều tâm tư mới mời được Liễu lão, thậm chí còn chuẩn bị kể ra chuyện tình tử khí cho Liễu lão nghe, thế nhưng khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, Nghệ Phong vừa mở miệng, Liễu lão liền gật đầu đồng ý. Liễu lão nhanh chóng đáp ứng như vậy, khiến Nghệ Phong hơi bị kinh ngạc.
Liễu lão thấy Nghệ Phong kinh ngạc, chỉ cười cười không giải thích nhiều, có điều nói với Nghệ Phong một câu: "khi nào muốn đi thì gọi lão". Sau đó liền đuổi Nghệ Phong đi.
Được Liễu lão nhanh chóng đáp ứng rồi đuổi đi, Nghệ Phong cứ mơ mơ màng màng bước ra khỏi lầu các của Liễu lão.
Nghệ Phong đi ra khỏi lầu các của Liễu lão, cũng không nghe được Liễu lão tự lẩm bẩm:
- Xem ra lần này Nghệ Phong đụng phải phiền toái lớn rồi. Bằng không lấy tính cách của hắn, tuyệt đối sẽ không nhờ đến ta ra tay. Thiếu niên thoạt nhìn tâm tính còn trẻ này, thế nhưng đáy lòng lại cực kỳ ngạo khí, giống hệt với thiếu gia năm đó, không phải chuyện phiền phức không giải quyết được, tuyệt sẽ không nhờ người khác hỗ trợ!
Thất thần từ chỗ Liễu lão trở vào trong điện, trong lòng Nghệ Phong cũng nhẹ đi chút, có Liễu lão hỗ trợ, chuyến này đi Nam đế quốc cũng có vài phần nắm chắc.
- Đáng tiếc a! Không thể mượn lực lượng thánh địa. Bằng không, trực tiếp xông thẳng Nam đế quốc là được!
Nghệ Phong lắc đầu thở dài, hắn còn quá trẻ, đối mặt với những vị tuổi tác lão gia vẫn còn chênh lệch rất lớn. Thế nên chỉ có thể nhờ cậy những người đồng bối bọn họ xuất thủ, bằng không lấy thực lực một mình hắn, sẽ không đủ bản lĩnh giao phong với Âm Quỷ tại Nam đế quốc.
Ngây người tại Tội Ác thành thêm ba người, Linh Nhi đã thức tỉnh và bắt đầu tu luyện Phong Thần Quyết. Linh Nhi thông minh thế nào không cần phải nói, dưới sự chỉ đạo của Trữ Huyên, tiến triển rất thuận lợi, điều này khiến Nghệ Phong có thể triệt để buông tâm. Nhân lúc tâm tình mọi người đang vui vẻ, Nghệ Phong mới nói cho mọi người hắn chuẩn bị cùng Liễu lão đi một chuyến tới Nam đế quốc. Thế nhưng vừa nói xong, mọi người đều chăm chú nhìn hắn. Nghệ Phong đi lại trong đế quốc Trạm Lam bọn họ sẽ không quá kinh ngạc, thế nhưng lần này lại dẫn theo Liễu lão, có thể nghĩ được Nghệ Phong đang có chuyện gạt các nàng, Nghệ Phong không nói cho các nàng biết, nhất định là không muốn các nàng phải lo lắng.
Chỉ có Điệp Vận Du mơ hồ biết được nguyên nhân, lén hỏi Nghệ Phong:
- Bởi vì tử khí sao?
Điệp Vận Du đã suy đoán được, Nghệ Phong cũng không che giấu, gật đầu khẳng định.
- Lần này ta đi với ngươi!
Điệp Vận Du ôm chặt Nghệ Phong từ sau lưng, mặt dán lên lưng hắn, cảm giác nhiệt độ trên cơ thể hắn.
Nghệ Phong vỗ vỗ tay Điệp Vận Nhu, quay người lại, nâng mặt nàng rồi lắc đầu cười nói:
- Tuy rằng có chút phiền phức, thế nhưng Liễu lão và ta cùng đi, ngược lại cũng không đến mức không giải quyết được.
- Ta đi với ngươi!
Điệp Vận Du nhìn thẳng Nghệ Phong, kiên định nói.

Nghệ Phong vò đầu, cảm giác có chút đau đầu nói:
- Nàng là tông chủ Hộ Quốc Tông, tại Nam đế quốc có hơn phân nửa đều là địch nhân của nàng. Nếu như nàng xuất hiện ở đó, Tôn cấp của đối phương khẳng định sẽ liên thủ tiêu diệt, cũng không giúp được nhiều cho ta.
- Thế nhưng ngươi thì khác sao? Đại hoàng tử sợ rằng hận ngươi tới chết!
Điệp Vận Du nhìn Nghệ Phong, lo lắng hỏi.
Nghệ Phong lắc đầu, nói:
- Nam đế quốc không có mấy người biết đến ta, huống chi thủ đoạn dịch dung của ta không chỉ để trang trí.
- Ngươi cũng có thể dịch dung cho ta!
Điệp Vận Du quyết tâm muốn đi theo Nghệ Phong.
Nghe được Điệp Vận Du nói, Nghệ Phong không khỏi cười khổ, nói:
- Đại tỷ, thuật dịch dung của ta có thể dễ dàng thay đổi dung mạo, nhưng không thể thay đổi được khí tức. Muốn trách thì trách nàng lớn lên quá xinh đẹp, vừa xuất hiện ở nơi nào, không cần nhìn dung mạo của nàng dã có thể đoán ra được là ai, trừ nàng ra, đế quốc Trạm Lam có nữ nhân nào có thể mị hoặc như nàng?
- Thế nhưng…
Điệp Vận Du còn chưa nói hết, đã bị Nghệ Phong ngắt lời, nói:
- Yên tâm đi! Ta chỉ đi vào muốn hỏi lấy một thứ từ một người mà thôi, Nam đế quốc nếu muốn làm gì ta, còn phải cố kỵ thân phận Tà Đế của ta một chút. Đồng thời, Thánh Âm Tông tại Nam đế quốc có chút sâu xa với ta, cũng không có khả năng nhìn Nam đế quốc xuất thủ với ta.
Điệp Vận Du nghe được Nghệ Phong nói, nàng đành gật đầu, lại vùi đầu vào trong lòng Nghệ Phong, nhẹ giọng nói:
- Ngươi đi cẩn thận một chút!
Nghệ Phong thấy rốt cục đã bỏ khuyên nhủ được Điệp Vận Du, hắn cũng thở phào một hơi, Điệp Vận Du đi Nam đế quốc có tính phiêu lưu quá lớn, hắn không dám mạo hiểm như vậy.

Sau khi phân phó Linh Nhi đi theo hai vị sư tôn cho tốt, Nghệ Phong liền cùng Liễu lão thông qua truyền tống trận, theo lộ đồ đi vào Nam đế quốc. Tuyền tống trận của Tội Ác thành nằm tại ngoại điện phủ thành chủ, truyền tống trận này do Lý U phát hiện ra từ sớm, đồng thời đã phái người đi thử qua, Lý U cho biết, đầu bên kia truyền tống trận chính là một thành nhỏ bên trong Nam đế quốc.

Trong lòng Nghệ Phong có chút nóng vội, tử khí trong nguyên hồn từ khi hấp thu tử khí trong người Hoa Diễm Xuân đang càng trở nên không an phận. Điều này khiến Nghệ Phong phải một lần nữa luyện chế một viên đan dược, có điều một loại đan dược đã dùng qua một lần, tác dụng cũng không kiên trì được lâu, sợ rằng một không đến thời gian một tháng.
Hiện tại quan trọng nhất là tìm được Phệ Cốt Tà Quyết, trước đừng nói Phệ Cốt Tà Quyết có thể giải trừ tử khí trong nguyên hồn hay không, thế nhưng muốn nhờ nó áp chế thì không thành vấn đề. Chỉ cần áp chế được, vậy còn có thời gian tìm ra biện pháp khác. Huống chi Phệ Cốt Tà Quyết cũng có thể dẫn tử khí rời khỏi nguyên hồn, nếu vậy cũng không cần đánh chủ ý tới nước thánh trong Lạc Hà cốc nữa.
- Thời gian gấp gáp a!
Nghẹ Phong bỗng nhiên cảm thán một câu.
Đã thông qua truyền tống trận đến thành nhỏ trong Nam đế quốc, Liễu lão nghe được những lời này của Nghệ Phong, nghi hoặc hỏi:
- Cái gì gấp gáp?
- Không có việc gì!
Nghệ Phong cười nói.
- Liễu lão, chúng ta nhắm hướng đế đô Nam đế quốc chạy đi, nơi đó có người tiếp ứng chúng ta!
Liễu lão gật đầu, lúc này mới hỏi:
- Chuyến này đi làm cái gì?
Nghe thế, Nghệ Phong cũng thiếu chút ngã ngửa. Xác thực, từ đầu tới cuối Nghệ Phong chưa hề nói muốn làm gì, hắn ngượng ngùng cười, nói:
- Là tới Nam đế quốc lấy một thứ.
Nghe được Nghệ Phong nói, Liễu lão bừng tỉnh, nói vào:
- Là đoạt đi. Ngày trước thiếu gia đều nói mượn, thế nhưng mỗi lần đều không hỏi mượn người ta. Nghĩ không ra cảnh giới của ngươi càng cao rồi, dùng từ lấy để hình dung.
Liễu lão nói một lời thấm nhuần, khiến Nghệ Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ không biết thiếu gia của Liễu lão là ai, người này thật có duyên với hắn.
- Đối phương rất mạnh sao?

Liễu lão nghi hoặc hỏi.
Nói tới chỗ này, sắc mặt Nghệ Phong cũng thận trọng, gật đầu nói:
- Rất mạnh, từng chiến qua một hồi với tông chủ Hộ Quốc Tông đời trước, khiến nàng ta phải lưu lại ám tật. Thực lực người này có lẽ sàn sàn với nàng.
- Tông chủ Hộ Quốc Tông đời trước?
Liễu lão có chút suy nghĩ gật đầu, trên mặt cũng hiện một tia thận trọng, nếu như thực sự sàn sàn với tông chủ Hộ Quốc Tông đời trước, đúng là rất phiền phức.
- Có điều, Liễu lão cần lưu ý nhất là thủ đoạn tử khí của hắn, nghe nói thủ đoạn tử khí của hắn xuất thần nhập hóa. Thế nên mặc dù đẳng cấp hắn kém hơn tông chủ Hộ Quốc Tông đời trước, nhưng vẫn khiến nàng ăn thiệt thòi lớn.
Nghệ Phong nhắc nhở Liễu lão.
- Thủ đoạn tử khí xuất thần nhập hóa?
Những lời này khiến sắc mặt Liễu lão cũng hiện vẻ kinh ngạc, thứ năng lượng tử khí này quá mức nguy hiểm, người có thể sử dụng nó rất ít, đại đa số mọi người chỉ là hiểu sơ qua, thế nhưng không ngờ Nghệ Phong lại dùng tới từ xuất thần nhập hóa để hình dung đối phương.
- Đúng là có điểm phiền phức! Nếu như thực lực hắn tương đương với tông chủ Hộ Quốc Tông đời trước, coi như là ta cũng không nhất định đoạt được thứ đó của hắn. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Liễu lão nói với Nghệ Phong.
- Không phải một mình Liễu lão, chẳng phải còn có ta sao? Hai người chúng ta cùng đánh, lấy thứ đó của hắn cũng không phải không có khả năng.
Nghệ Phong cười nói.
- Ngươi?
Liễu lão sửng sốt, lập tức nhìn Nghệ Phong cổ quái, hỏi:
- Ngươi tới Tôn cấp rồi?
- Liễu lão nói đùa!
Nghệ Phong ngượng ngùng cười.
- Mới ngũ giai mà thôi!
- Lẽ nào ngươi không biết, đối mặt với Tôn cấp, coi như là Vương cấp đỉnh phong cũng không ngăn được mấy hiệp? Đặc biệt đối phương còn là Tôn cấp có thực lực cường hãn, sợ rằng ngươi vừa đụng phải đã bị hắn chém giết rồi.
Liễu lão trầm giọng nói.

Nghệ Phong gật đầu cười nói:
- Điều này ta tự nhiên biết, có điều Liễu lão yên tâm, tuy rằng ta không có khả năng đối phó với Tôn cấp, thế nhưng ở bên cạnh phụ trợ ngươi cũng không thành vấn đề quá lớn.
Liễu lão kinh dị liếc mắt nhìn Nghệ Phong, không rõ Nghệ Phong lấy tự tin từ đâu, thế nhưng Nghệ Phong đã nói vậy, lão chỉ gật đầu không hỏi thêm. Đối với Nghệ Phong, lão cũng có lý giải nhất định, nếu Nghệ Phong dám nói như vậy, nói rằng hắn có tự tin.
Liễu lão cũng muốn nhìn một chút xem, lòng tin của Nghệ Phong đến từ nơi nào, cư nhiên dám khiêu khích Tôn cấp.
- Đi thôi!
Thân ảnh Liễu lão chớp động, hóa thành một đạo bóng ảnh bay nhanh về phía xa. Nghệ Phong thấy thế, cũng nhanh chóng thi triển thân pháp Mị Ảnh đuổi theo. Hai người một trước một sau, đi thẳng một đường.
Nghệ Phong nhờ vị Vương cấp ngũ giai kia truyền tin cho Thi Đại Nhi, hiện tại hẳn đã có tác dụng. Khi Nghệ Phong tới địa phương hẹn trước, quả nhiên đã có người đứng chờ, thấy Nghệ Phong vừa đến, người nọ liền nhanh chóng đi vào thông tri cho Thi Đại Nhi.
Không lâu sau, Thi Đại Nhi vừa yêu mị vừa thuần khiết liền chạy qua đây. Toàn thân Thi Đại Nhi diện một bộ thanh y dài phủ kín toàn thân. Khuôn ngực đầy đặn cao vút rất cân xứng với khuôn mặt tuyệt mỹ, khiến Liễu lão ở một bên cũng hơi ngẩn ra, ánh mắt không khỏi chuyển dời tới trên người Nghệ Phong, thầm nghĩ những nữ tử hội tụ đến bên người Nghệ Phong đều là họa thủy như vậy sao?
Ngày trước, tuy rằng bên người thiếu gia cũng tập hợp nhiều nữ tử, nhưng mặc kệ là số lượng hay chất lượng đều phải thua kém Nghệ Phong một bậc.
- Phong ca ca, hắn là…
Nguyên bản Thi Đại Nhi còn nghĩ nhào vào lòng Nghệ Phong, thế nhưng thấy bên người Nghệ Phong còn có Liễu lão, nàng nhanh ngừng lại, da mặt nàng còn chưa luyện tới trình độ đó.
- Đây là Liễu lão, là một vị trưởng bối trong nhà. Liễu lão, đây là Thi Đại Nhi, thiếu tông chủ Thánh Âm Tông!
Nghệ Phong giới thiệu.
Nhãn tình Liễu lão sáng lên, nhưng thật ra còn kinh dị nhìn thoáng qua Thi Đại Nhi:
- Ngươi có quan hệ gì với Lam Hinh?
Thi Đại Nhi nghe được Liễu lão nói, ánh mắt nhìn Liễu lão cũng có chút hoài nghi, không hiểu sao Liễu lão biết được tục danh sư tôn nàng? Đây là chuyện ngay cả Nghệ Phong cũng không biết. Thế nhân đa phần đều gọi sư tôn nàng là Yêu Hậu, người biết được tục danh Yêu Hậu đã ít càng thêm ít.
Thi Đại Nhi cung kính nói với Liễu lão:
- Chính là gia sư! Liễu lão cũng nhận thức sư tôn?
Nghe được Liễu lão nói, Nghệ Phong cũng kinh dị liếc mắt nhìn lại, nghĩ không ra lão cư nhiên biết được tục danh của Yêu Hậu, cũng thật không ngờ Yêu Hậu lại có tục danh dễ nghe như vậy, điều này khiến Nghệ Phong phải cười trộm trong lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui