- Điều thứ hai: trị bệnh cho Lục Chỉ!
Hắc Vương hừ một tiếng mới nói. Bởi vì khi nói chuyện, mũi kiếm của Tiêm Hổ Kiếm lại vẽ một đường máu phía trên yết hầu của hắn. Tuy nhiên người ở Khủng Cụ Chi Thành sao có thể quan tâm đến chút máu như vậy. Hắc Vương vẫn lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, không cảm thấy có chút lo lắng nào về việc Nghệ Phong sẽ một kiếm đâm xuống.
- Thành giao!
Giọng nói của Nghệ Phong sảng khoái khiến Hắc Vương sửng sốt. Hắn biết rõ về tình trạng vết thương của Lục Chỉ. Cho dù là y sư cao giai đều không thể trị liệu. Hơn nữa Khủng Cụ Chi Thành là chỗ vui chơi của độc sư, có y sư nào lại tới nơi này?
- Người tới, đưa Lục Chỉ ra!
Hắc Vương hô lớn. Trong nháy mắt liền có người đưa Lục Chỉ sắc mặt trắng bệch đã hôn mê ra.
- Mời!
Ánh mắt Hắc Vương lạnh lùng nhìn Nghệ Phong, trong lòng có chút xem thường. Ý tứ của hắn rất rõ ràng, chính là muốn Nghệ Phong tự mình ra tay. Hắn đã biết Nghệ Phong là một độc sư, làm sao có thể cứu Lục Chỉ? Đây là hắn cố ý làm khó dễ, ý tứ muốn nói cho Nghệ Phong biết, nếu muốn hắn thừa nhận thân phận thành chủ của Nghệ Phong thì không có cửa đâu.
Nghệ Phong nhìn lướt qua Lục Chỉ, nhìn ánh mắt Hắc Vương có chút nghiền ngẫm. Ngay lập tức thu hồi Tiêm Hổ Kiếm, đi về phía Lục Chỉ. Mặc dù thủ hạ của Hắc Vương biết Nghệ Phong sẽ không gây phiền phức cho bọn họ, nhưng một đám vẫn không nhịn được lui về phía sau mấy bước, trong ánh mắt hoảng sợ nhìn Nghệ Phong. Dù sao người này đã một chiêu đánh bại Vương của bọn họ, điều này ít nhiều khiến bọn họ có cảm giác không thể chiến thắng.
Ánh mắt mọi người cũng tập trung ở trên người Nghệ Phong, không rõ rốt cuộc Nghệ Phong muốn làm gì. Bọn họ không cho rằng Nghệ Phong thật sự có thể cứu Lục Chỉ. Dù sao Lục Chỉ đã chỉ còn nửa cái mạng, hơi thở có chút suy yếu đã nói cho mọi người biết, hắn không kiên trì được bao lâu nữa.
Nghệ Phong nhìn Lục Chỉ, nghĩ nếu không phải ngày hôm qua hắn cho Lục Chỉ Uy một viên đan dược, hắn đã chết không thể cứu lại được. Tuy nhiên tình huống hiện tại cũng không tốt hơn bao nhiêu. Nếu Nghệ Phong không ra tay, hắn nhiều nhất chỉ kiên trì khoảng một ngày. Dù sao năng lượng Phệ Châu không phải ngồi không. Với tình hình trọng thương như hắn, sao có thể chịu được sự tàn sát bừa bãi của năng lượng Phệ Châu.
Nghệ Phong đặt tay trên ngực Lục Chỉ, đấu khí thoáng nhập vào cơ thể. Đối với năng lượng Phệ Châu liên kết trong người hắn, Nghệ Phong dễ như trở bàn tay liền điều tra được. Tốc độ này không phải bất kỳ người nào khác có thể so sánh được. Cho dù Nhiếp Hồn Sư khác có được Phệ Châu, ở trên phương diện điều tra năng lượng Phệ Châu thủy âm, cũng còn xa mới là đối thủ của Nghệ Phong. Huống chi này năng lượng vẫn là từ trong cơ thể Nghệ Phong đi ra.
Nghệ Phong khống chế đấu khí, dẫn một tia năng lượng Phệ Châu quay về trong cơ thể hắn. Là năng lượng của bản thân hắn, Nghệ Phong làm những dễ như trở bàn tay. Rất nhanh toàn bộ năng lượng Phệ Châu trong cơ thể Lục Chỉ bị Nghệ Phong thu dọn sạch sẽ. Đây là điều mà y sư cao giai khác tuyệt đối không có khả năng làm được. Cho dù y sư bát giai cứu chữa Lục Chỉ, cũng tuyệt đối không thể so sánh với Nghệ Phong. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Sau khi Nghệ Phong dắt năng lượng Phệ Châu từ trong cơ thể Lục Chỉ đi ra, kim châm cũng đột nhiên xuất hiện trong tay Nghệ Phong.
Mọi người thấy kim châm tỏa ra kim quang tuyệt diệu trong tay Nghệ Phong, một đám hai mặt nhìn nhau, không khỏi cổ quái nhìn Nghệ Phong, nghĩ thầm chẳng lẽ thành chủ thần bí mới nhậm chức này còn là y sư nữa sao.
Rất nhanh Nghệ Phong đã cho bọn họ đáp án. Nghệ Phong mở y phục của Lục Chỉ ta, kim châm trên tay huy động, nhanh chóng che kín trên người hắn. Nghệ Phong lấy Tử Kim Thủy từ trong nhẫn ra, Nghệ Phong có chút tiếc rẻ, đổ lên trên kim châm. Tử Kim Thủy đối với Nghệ Phong hiện tại mà nói cũng không phải quá trân quý, nhưng đây là của Trữ Huyên cho, nhiều ít có chút tình cảm khác.
- Kim châm độ huyệt!
Mọi người thấy kim châm không ngừng nhảy lên và xoay tròn trên người Lục Chỉ, một đám không dám tin nhìn Nghệ Phong. Trong mắt ngoài chấn động ra vẫn chính là chấn động. Có thể làm được Kim châm độ huyệt nhất định là y sư cao giai. Mà có thể khiến kim châm che kín toàn thân với tốc độ và quy luật nhảy lên xoay tròn nhanh như vậy, tuyệt đối không chỉ là y sư cao giai bình thường.
Ban đầu mọi người còn tưởng rằng thực lực của Nghệ Phong cũng đã đủ khiến người ta kinh ngạc, nhưng cảnh tượng Nghệ Phong biểu hiện ra ngoài, khiến ánh mắt mọi người nhìn Nghệ Phong hoàn toàn thay đổi. Một y sư cao giai và cường giả Vương cấp kết hợp lại, đây tuyệt đối không phải hiệu quả mà một người có được.
Thiếu niên thần bí, quả nhiên thần bí một cách khủng khiếp. Mọi người mơ hồ cảm thấy, hiểu biết của bọn họ chẳng qua là chín trâu mất sợi lông. Ít nhất bọn họ không hiểu được lý do vì sao Hắc Vương bị thua!
Nghệ Phong không để ý đến sự kinh ngạc của mọi người, động tác trên tay không ngừng huy động. Tử Kim Thủy dưới sự phung phí của Nghệ Phong, cũng bị dùng hết hơn phân nửa. Tình trạng vết thương của Lục Chỉ còn nghiêm trọng hơn nhiều so với sự tưởng tượng của Nghệ Phong. Không hề nghi ngờ, đây đều là hiệu quả của năng lượng Phệ Châu. Do không có người khống chế và áp chế, Phệ Châu đã tiến vào trong cơ thể hắn điên cuồng cắn nuốt tất cả.
Nghệ Phong suy nghĩ một chút vẫn lấy mấy bình ngọc từ trong nhẫn ra. Chất lỏng trong một bình ngọc tản ra có mùi thơm ngát nồng đậm. Hắn nhúng kim châm sau đó dung nhập bên trong thân thể Lục Chỉ. Dưới sự trị liệu của Nghệ Phong, sắc mặt Lục Chỉ vốn trắng bệch khó coi, dần dần có tia huyết sắc. Đồng thời, khí tức vốn suy yếu dần dần vững vàng hơn.
Mọi người ngơ ngác nhìn Nghệ Phong không ngừng thi triển châm, thấy được tốc độ khôi phục của Lục Chỉ có thể thấy được. Bọn họ đã nhận biết rõ ràng về y thuật của Nghệ Phong. Y thuật của Nghệ Phong tuyệt đối không chỉ là lục giai.
Nghĩ đến việc Nghệ Phong có thể đạt tới Y Sư thất giai, trái tim bọn họ mạnh mẽ nhảy lên hai cái. Y Sư thất giai, chỉ cần lấy địa vị mà nói, cho dù kém hơn so với Tôn cấp, cũng không kém hơn nhiều lắm. Ít nhất cường giả Vương cấp đỉnh phong đối mặt với Y Sư thất giai đều là tương giao ngang hàng. Huống chi đối phương vẫn là một cường giả Vương cấp.
Khi bọn họ thấy gương mặt trẻ tuổi kia của Nghệ Phong, đánh giá của mọi người đối với hắn lại nâng cao hơn vài phần. Đối phương trưởng thành quá nhanh. Cho dù lúc này hắn không thể điều chỉnh toàn bộ Tội Ác Chi Thành, chỉ cần cho hắn cũng đủ thời gian trưởng thành, việc điều chỉnh Tội Ác Chi Thành là chuyện dễ như trở bàn tay.
Không phải không ai muốn gạt bỏ chuyện Nghệ Phong trưởng thành từ trong nôi, nhưng tất cả mọi người kinh ngạc phát hiện, cho dù bọn họ muốn gạt bỏ, cũng không có khả năng. Sau khi bọn họ chứng kiến được cảnh tượng kia, cho dù bọn họ bao vây tấn công cũng không nhất định có thể lưu đối phương lại được.
Huống chi nếu đối phương ám sát bọn họ, lấy tốc độ của Nghệ Phong, bọn họ quả thực khó lòng phòng bị.
Mấy bá chủ ở đây đều kinh ngạc phát hiện, thành chủ thần bí vừa xuất hiện, trong thời gian ngắn ngủn này, cũng đã bắt đầu ngăn chặn bọn họ.
Tất nhiên Nghệ Phong không rõ những người này suy nghĩ gì, kim châm trong tay hắn vẫn không ngừng múa may. Nghệ Phong không biết hắn lãng phí bao nhiêu đan dược, nhưng hiển nhiên sự lãng phí của Nghệ Phong đã có tác dụng. Hô hấp của Lục Chỉ cực kỳ vững vàng, sắc mặt hồng nhuận nói cho mọi người biết, Lục Chỉ lại không còn nguy hiểm về tính mạng nữa.
Nghệ Phong nhìn Lục Chỉ, hắn biết rõ tình huống hiện tại của Lục Chỉ. Tổn thương trong cơ thể đã không có vấn đề gì nữa. Chỉ cần nghỉ ngơi một hai tháng có thể khôi phục lại. Tuy nhiên, nếu muốn khôi phục được thực lực như trước kia, trừ phi là Nghệ Phong lại ra tay.
Dưới sự tấn công của Phệ Châu, hồn thể bị thương, của Lục Chỉ đã được trị liệu, đối với y sư cao giai mà nói cũng là chuyện cực kỳ phiền toái.
Nghệ Phong thu hồi tất cả kim châm lại, nhìn Hắc Vương nói:
- Nói về điều thứ ba của ngươi đi!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...