Mị Ảnh

 
- Mời!
Lục Chỉ nhìn Nghệ Phong, thản nhiên nói. Cho dù là Nghệ Phong giết chóc bảy ngày vẫn không khiến hắn quá mức sợ hãi. Trước đây, hắn cũng đã đánh trăm trận. Sau mỗi trận thắng, đối phương cũng không còn sống. Nhờ vậy, hắn mới có thanh danh như hiện nay.
Nghệ Phong có vài phần thực lực, nhưng bộ dạng còn trẻ như vậy, vẫn khiến Lục Chỉ cảm thấy rất tin tưởng vào bản thân mình.
Mọi người thấy đấu khí trên người Lục Chỉ mơ hồ dâng lên. Trong ánh mắt của đám người bọn họ cũng bốc lên hào quang nóng bỏng. Một đám nhìn không chuyển mắt vào hai người trong sân. Một người là thiếu niên thần bí lôi chủ mới. Một người là lôi chủ có danh tiếng từ lâu. Cho dù đang ở nơi bạo loạn, trường hợp như vậy cũng rất hiếm thấy.
Đối với bọn họ mà nói, giết chóc như vậy càng khiến bọn họ hưng phấn.
- Năm đó Lục Chỉ thích nhất chính là bóp nát yết hầu của người khác. Không biết hôm nay hắn có thể làm được như vậy hay không?
- So về chiến tích, Lục Chỉ mạnh hơn nhiều so với Nghệ Phong. Ít nhất người chết ở trong tay hắn cũng nhiều hơn.
- Nhưng Nghệ Phong cũng không kém, một cường giả bát giai ở dưới tay hắn cũng chỉ trụ được mười chiêu.

- Năm đó Lục Chỉ giết một cửu giai cũng chỉ cần hơn mười chiêu mà thôi. Hơn nữa ta nghe nói gần đây hắn tấn cấp, đột phá cửu giai đỉnh phong đạt tới Vương cấp!
- Vương cấp?
Rốt cục, những lời này khiến người kia hít một hơi thật sâu. Vương cấp ở Khủng Cụ Chi Thành, mạnh hơn so với cường giả Vương cấp bên ngoài không chỉ mấy lần. Bởi vì ở trong này, đều là đưa đầu treo trên mũi đao, tàn nhẫn và kinh nghiệm của cường giả cùng giai trong Tội Ác Chi Thành cũng cao hơn nhiều so với bên ngoài.
Những người vốn có chút niềm tin đối với Nghệ, sau khi nghe nói Lục Chỉ bước vào Vương cấp, niềm tin của bọn họ đối với hắn cũng đã giảm bớt. Tuổi tác của Nghệ Phong không lớn, cho dù hắn là thiên tài hiếm có đột phá tới Vương cấp, nhưng hắn sao có thể là đối thủ của Lục Chỉ khát máu.
- Ta thật sự chờ mong tiếng bạo phát khi yết hầu kia bị bóp nát.
- Thật may, Lục Chỉ chỉ có hứng thú đối với yết hầu. Chậc chậc, thi thể tiểu tử này, vừa chết hẳn còn có chút hơi ấm. Bộ dạng phấn nộn, khiến ta thật sự không nỡ buông tha.
... Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Một câu nói biến thái từ trong miệng những người toát ra. Mọi người gần như đều nhận định Nghệ Phong sẽ bị bóp nát yết hầu, đối với Nghệ Phong lại không chút kiêng kị. Đối với một người sắp chết, bọn họ không cần phải kiêng kị.
Chén rượu vốn đặt ở trên bàn đá cũng có người thò tay chạm đến. Sau khi Nghệ Phong thấy, hắn hừ lạnh một tiếng. Một viên đá từ trong tay hắn bắn ra, sau đó nện ở phía trên chén rượu. Tiếng chén vỡ tan trong suốt. Một giọng điệu thản nhiên truyền đến trong tai mỗi người.

- Cái gì bản thiếu gia dùng quá, không hy vọng có người đụng vào!
Giọng điệu thản nhiên khiến những tiếng động vốn ầm ĩ bị áp chế xuống. Bọn họ nhìn về phía Nghệ Phong, phát hiện vẻ mặt Nghệ Phong vẫn như trước kia, bình tĩnh khiến người ta cảm giác dường như Lục Chỉ ở trước mặt hắn sẽ không chịu nổi một đòn.
- Một chiêu!
Nghệ Phong nhìn Lục Chỉ, đột nhiên mở miệng nói.
Một câu nói khiến Lục Chỉ sửng sốt, ngay lập tức Lục Chỉ giống như nghe thấy một chuyện buồn cười ghê gớm. Hắn cười phá lên. Trong tiếng cười đầy vẻ châm chọc.
- Một chiêu! Có ý nghĩa! Rất có ý nghĩa! Chẳng lẽ ngươi đã tới Vương cấp ngũ giai sao?
Chưa bao giờ Lục Chỉ cảm thấy vui vẻ như ngày hôm nay. Mặc dù hắn biết thiếu niên trước mặt có chút khó giải quyết, nhưng chưa từng nghĩ tới chuyện đối phương lại nói chỉ một chiêu bại hắn.
Là một Vương cấp, hơn nữa còn là Vương cấp đã sinh tồn trong Tội Ác Chi Thành lâu như vậy, Cho dù một cường giả Vương cấp ngũ giai, cũng dừng mơ tưởng có thể một chiêu đánh bại hắn. Nhưng thiếu niên trước mặt lại nói như vậy.
Mọi người nghe Nghệ Phong nói, một đám cũng sững sờ. Bọn họ nhìn Nghệ Phong cũng không thấy giống như một cường giả có thể đạt tới ngũ giai. Mặt Nghệ Phong vẫn rất ngây ngô. Cho dù bọn họ tính toán đâu ra đấy, cũng chỉ là khi Nghệ Phong là một võ giả vừa mới bước vào Vương cấp mà thôi. Nếu hắn có thể nắm trong tay năng lượng thuộc tính của Vương cấp ngũ giai, dù nói thế nào, bọn họ cũng không thể tin được.

- Một chiêu cũng đủ rồi!
Nghệ Phong cười ha ha nhìn Lục Chỉ, thản nhiên nói. Từ khi Lục Chỉ vừa tới, khí thế của Nghệ Phong vẫn bị áp chế. Điều đó và không phù hợp với mục đích mà Nghệ Phong mong muốn.
- Tốt! Ta sẽ nhìn xem ngươi làm thế nào có thể một chiêu đánh bại ta!
Nói xong, Lục Chỉ huy động nắm tay hung hăng đánh về phía yết hầu của Nghệ Phong, năng lượng cường đại ép lên khiến không gian thoáng rung động. Dường như toàn bộ không gian cũng bị đập vụn, tạo ra vài khe hở tối đen.
Thân quyền của Lục Chỉ đi qua nơi nào, dường như có thể hấp thu khí tức đẫm máu của nơi bạo loạn. Một cổ khí tức tanh máu cường đại đạp về phía mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong biết không phải vì Lục Chỉ hấp thu, mà là giết chóc ở Tội Ác Chi Thành, khiến hắn có được một cỗ khí tức máu tanh như vậy khiến lòng người lạnh ngắt.
Cho dù là Nghệ Phong, dưới khí tức máu tanh, trái tim cũng thoáng có chút băng giá. Người này đã phải giết bao nhiêu người, mới có thể có được khí tức như vậy.
Nghệ Phong nhìn nắm tay chậm rãi lớn lên trước mắt hắn, Nghệ Phong cũng không chút coi thường, khí tức của Lục Chỉ trộn lẫn với máu tanh. Thực lực cao hơn gấp bội so với Vương cấp bình thường. Cho dù là Nghệ Phong, không thừa nhận cũng không được. Nếu chỉ cần sử dụng đấu khí đối kháng với hắn, bại nhiều thắng ít.
Nhưng, trong cơ thể Nghệ Phong chỉ có đấu khí sao?
Tà Đế lực của Nghệ Phong điên cuồng phát ra, phối hợp với đấu khí tập trung cùng một chỗ. Đồng thời khí thế bạo phát rất lớn. So với khí tức đẫm máu của Lục Chỉ, Nghệ Phong có khí thế uy nghiêm quân lâm thiên hạ.
Khí thế này vừa ra, đám người vốn chấn động trước thực lực của Lục Chỉ, một đám cũng đồng dạng chấn động trước thực lực của Nghệ Phong.

Tuy rằng khí thế do Nghệ Phong bạo phát không phải nhằm vào bọn họ, nhưng bọn họ vẫn cảm giác được áp lực lớn lao. Nếu không phải bọn họ nhanh chóng khống chế, hẳn đã có người phải quỳ lạy.
Trong mắt Lục Chỉ cũng chợt hiện lên chút kinh ngạc. Cỗ uy áp này khiến đấu khí của hắn lại tăng vọt thêm vài phần. Hắn đã sớm suy đoán thực lực của Nghệ Phong không chỉ là Tướng cấp đỉnh phong, lại không thể tưởng tượng được đối phương thật sự đạt tới Vương cấp. Hơn nữa cỗ uy áp này còn khủng khiếp hơn cả khí tức đẫm máu do hắn ngưng tụ thành.
Lục Chỉ biết, nếu đánh nhau bình thường, dựa vào cỗ uy áp này, hắn thực sự không chiếm được chút thượng phong nào.
Nhưng, hiện tại cũng không phải đánh nhau bình thường. Đối phong lại muốn chỉ một chiêu đánh bại hắn. Hắn chỉ cần tiếp được một chiêu của đối phương là được. Lục Chỉ tự tin, cho dù bị đối phương áp chế, nhưng một chiêu muốn đánh bại hắn gần như là chuyện không có khả năng. Cấp bậc của hai người cũng không mấy chênh lệch.
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong tập trung đến cực hạn lớn nhất, hắn thèm để ý Lục Chỉ như cũ, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh. Năng lượng màu lam ở trung tâm khí hải, cũng xuất hiện từng đạo, sau đó ngưng tụ ở phía trên nắm tay Nghệ Phong.
Có năng lượng màu lam gia nhập, Nghệ Phong cảm giác được số lượng năng lượng trong không gian có thể lấy mắt thường thấy được tập trung về phía thân quyền của hắn. Hiện tại Nghệ Phong mơ hồ có thể nhận ra thuộc tính năng lượng. Hắn hiểu được phần lớn năng lượng tập trung đến, đều thuộc năng lượng.tính Thủy
Nghệ Phong cảm giác được năng lượng tích lũy trên thân quyền không ngừng, cảm thấy chưa đủ, năng lượng Phệ Châu vẫn bị hắn điên cuồng khu động đến phía trên nắm tay. Từ trước tới nay đây là lần đầu tiên Nghệ Phong sử dụng nhiều năng lượng Phệ Châu như vậy. Không vì cái gì khác, hắn muốn một chiêu đánh bại đối phương!
Nắm tay của Lục Chỉ càng ngày càng gần, hai chân Nghệ Phong vẫn không di động, nhưng người lại nhẹ nhàng bay về phía sau. Nắm tay của Lục Chỉ không nhiều không ít, trước sau vẫn duy trì khoảng cách một thước với Nghệ Phong. Mọi người thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi khâm phục lực khống chế đối với tốc độ của Nghệ Phong.
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong vẫn không ngừng vọt ra. Khi chút đấu khí cuối cùng trút xuống phía trên nắm tay của hắn, lúc này Nghệ Phong mới hơi nâng tay lên, thân thể ngừng di chuyển nhẹ nhàng như cũ. Bàn tay kia đón về phía đối phương. Khí thế không phát ra tia. So với nắm tay của Lục Chỉ, Nghệ Phong có vẻ không hề có chút nổi bật nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui