Mị Ảnh

 
Thi Đại Nhi đứng cách Nghệ Phong rất xa, đôi mắt đẹp lưu chuyển, cánh tay múa may, bộ dạng nũng nịu, hò hét trợ uy hô:
- Phong ca ca cố lên, Phong ca ca cố lên!
Nghệ Phong trắng mắt nhìn Thi Đại Nhi, ánh mắt cũng tập trung nhìn hai nam tử truy sát Thi Đại Nhi. Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong thoáng vận chuyển, chờ đợi hai người chủ động ra tay.
Hai nam tử trung niên liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều có vẻ ngoan độc. Bọn họ đối với Thi Đại Nhi có thể còn có chút e dè, nhưng đối với thiếu niên trẻ tuổi đến cực điểm trước mặt, trong lòng bọn họ cũng không còn mấy kinh sợ. Dù sao thế giới này cũng không thể có quá nhiều thiên tài, đã nhìn thấy một Thi Đại Nhi, không có đạo lý nào lại gặp thêm một người nữa.
- Nếu ngươi muốn chết, ta sẽ đưa ngươi đi!
Một nam tử trung niên lạnh giọng quát một tiếng, đấu khí mạnh mẽ trút xuống thân quền. Đấu khí khổng lồ ép lên khiến không khí rung động. Nơi quyền lướt qua, vang liên tiếng xé gió không dứt.
Nếu mấy ngày trước, có thể Nghệ Phong đã bắt đầu tập tung toàn bộ tinh thần đối phó với công kích của nam tử trung niên. Chẳng qua lúc này Nghệ Phong cũng không quá coi trọng công kích của nam tử trung niên. - .
Đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong và Tà Đế lực cùng bạo phát, bên trong còn trộn lẫn chút năng lượng Phệ Châu trong đó. Đấu khí vốn dâng trào, lập tức ẩn chứa một khí tức âm hàn đến cực điểm. Đồng thời năng lượng trong hư không cũng dung nhập vào thân quyền của Nghệ Phong, phá không gia tăng đấu khí của Nghệ Phong theo cấp số nhân.

Nghệ Phong không giữ lại, đấu khí đều trút xuông thân quyền. Hắn vừa ra tay chính là thi triển mười thành lực đạo. Hắn muốn thử nghiệm một chút, hắn có được Phệ Châu, lực đạo sẽ mạnh tới mức nào.
So với khí thế mạnh mẽ của nam tử trung niên, đấu khí của Nghệ Phong trộn lẫn hào quang âm hàn màu lam ngược lại không nhìn thấy được. Nơi thân quyền của Nghệ Phong đi qua cũng không phát ra một tiếng tiếng vang nào. Chẳng qua trên đường đi không ngừng cắn nuốt sạch sẽ năng lượng trong không gian.
Khi nắm tay Nghệ Phong và người nam tử trung niên đụng vào nhau, năng lượng phía trên thân quyền Nghệ Phong lại không ngừng gia tăng rồi gấp bội.
Ầm...
Phụt...
Khi nắm tay Nghệ Phong và người nam tử trung niên đụng vào nhau, trong hư không xuất hiện vài khe nứt, phát ra kình khí tàn sát bừa bãi, đất đá trên mặt đất cũng bắt đầu tung bay. Thi Đại Nhi và người nam tử trung niên kia cũng trừng mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.
Gần như chỉ một chiêu. Nghệ Phong mới ra một chiêu mà thôi, dưới tình huống cứng đối cứng, khiến một Vương Cấp nhị giai hộc máu bay ngược. Nam tử trung niên kinh hãi nhìn Nghệ Phong, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ. Hắn chẳng thể ngờ được thế giới này thật sự có nhiều thiên tài như vậy. Hơn nữa còn không kém tiểu ma nữ trước mặt. Mặc dù đồng bạn có chút coi thường Nghệ Phong, cũng không phát huy ra mười thành lực lượng, nhưng dù sao cũng là một Vương Cấp nhị giai, bị một chiêu đánh bay ngược lại, vậy hắn phải mạnh tới mức nào?
Tiểu ma nữ định nhãn nhìn Nghệ Phong, trong mắt có vẻ kinh ngạc, cũng có vẻ kiêu ngạo. Lấy thực lực của nàng có thể cũng có thể một chiêu đánh trọng thương một Vương Cấp nhị giai, nhưng tuyệt đối không có khả năng dễ dàng giống như Nghệ Phong. Bây giờ, tiểu ma nữ này mới phát hiện, thì ra Phong ca ca của nàng vẫn có tốc độ trưởng thành cực nhanh, hiện tại đã vượt qua nàng.
- Phong ca ca thật đẹp trai!

Thi Đại Nhi ở bên cạnh vỗ tay hò hét. Nếu người nào không rõ bản chất của tiểu ma nữ, sợ là sẽ thật sự tưởng rằng nàng chỉ là một tiểu cô nương nhảy nhót mà thôi.
Nghệ Phong cũng sững sờ nhìn cảnh tượng người nam tử trung niên hộc máu bay ngược đập trên mặt đất. Hắn nhìn hai tay mình, trong mắt cũng có vẻ kinh ngạc. Không thể tưởng tượng được năng lượng Phệ Châu khủng khiếp như thế. Một Vương Cấp cao hơn so với hắn một giai liền dễ dàng bị giải quyết như vậy.
Giờ phút này không thể nghi ngờ Phệ Châu đã thể hiện sự bá đạo và cường đại của nó. Tuy nhiên trong lòng Nghệ Phong cũng có chút bất đắc dĩ. Nam tử đối diện bị thua nhanh như vậy, thậm chí ngay cả hắn cũng không còn kịp hiểu rốt cuộc Phệ Châu đã phát huy uy năng thế nào.
- Lão Tam! Ngươi thế nào?
Người nam tử trung niên phản ứng qua, đến nâng hắn từ trên mặt đất dậy, giọng điệu gấp gáp hỏi.
Phụt...
Lão Tam lại phun ra một ngụm máu, ánh mắt nhìn về phía Nghệ Phong có vẻ hoảng sợ.
Khi nắm tay của hắn và Nghệ Phong đụng vào nhau, hắn cảm giác được năng lượng của mình lại bị đối phương cắn nuốt. Cứ như vậy, hắn lại bị một chiêu đánh thành trọng thương. Nhưng điều này cũng không khiến hắn sợ hãi. Điếu khiến hắn hoảng sợ chính là năng lượng âm hàn lại tiến vào bên trong thân thể hắn, cắn nuốt đấu khí và hồn lực của hắn. Hắn đã phải rất cố gắng mới ép được năng lượng này ra ngoài.

Nhưng nhớ tới năng lượng thuộc tính âm hàn kia, hắn không nhịn được rùng mình một cái. Một chút năng lượng đã khiến hắn khó ứng phó như thế, nếu nó tiến vào sâu hơn trong cơ thể hắn thì sẽ thế nào?
- Ta không sao!
Lão Tam lau vết máu trên khóe miệng, trong mắt cũng lộ vẻ lo lắng. Đối phương có một cao thủ quỷ dị như vậy, xem ra hôm nay có lẽ bọn họ sẽ ngã ở nơi này.
Ánh mắt Nghệ Phong cũng chuyển dời đến trên người nam tử trung niên kia. Vừa rồi, đối phương bại quá nhanh. Cũng không có khiến hắn tận hứng, lúc này hắn đành phải đặt mục tiêu ở người này.
Nam tử trung niên thấy ánh mắt Nghệ Phong tập trung ở trên người hắn, đã biết trốn không được, hắn đặt lão Tam ổn định trên mặt đất, liền chuẩn bị tiến đến đón địch Nghệ Phong.
- Cẩn thận! Trên người hắn có năng lượng âm hàn, có thể cắn nuốt đấu khí và hồn lực. Còn nữa, ngàn vạn lần đừng để năng lượng kia tiến vào trong cơ thể!
Lão Tam nhắc nhở nam tử trung niên.
Nam tử trung niên thấy lão Tam nói thận trọng như vậy, hắn gật đầu ánh mắt nhìn Nghệ Phong càng thêm thận trọng.
Nghệ Phong sử dụng chút năng lượng Phệ Châu bao vây lấy thân quyền, cảm giác được linh khí trong không gian lại trút vào nắm tay hắn, miệng hắn cong lên cũng lộ ra một nụ cười mỉm. Nghệ Phong vẽ một vòng trong ở trong hư không. Năng lượng màu lam ngưng tụ ở trên hư không hình thành từng vòng tròn. Điều này khiến Thi Đại Nhi và hai nam tử trung niên thừ người ra tại chỗ.
Chỉ thấy vòng tròn kia lại bắt đầu ngưng tụ linh khí trong hư không. Màu lam càng lúc càng đậm. Trên vòng tròn càng tản mát ra một khí tức âm hàn đến cực điểm, giống như có thể làm người ta đông cứng lại.

Nghệ Phong bỗng nhiên dùng tay bắt vào vòng tròn tản ra hào quang chói mắt kia. Một vòng tròn treo trên cánh tay hắn. Rất nhanh, tất cả các vòng tròn bao quanh tay Nghệ Phong. Trong khoảng thời gian ngắn, hào quang màu lam phía trên cánh tay Nghệ Phong tăng mạnh.
Thi Đại Nhi nhìn cảnh tượng này cũng thấy sững sờ. Nàng không nghĩ ra cái gì lại có thể cắn nuốt năng lượng trong không gian.
Nghệ Phong cũng không vận dụng đấu khí trong cơ thể hắn. Tuy rằng ngưng tụ năng lượng Phệ Châu không nồng hậu như đấu khí của hắn, nhưng Nghệ Phong muốn thử xem rốt cuộc Phệ Châu mạnh như thế nào.
- Mời!
Khó có được lúc nào tâm tình Nghệ Phong lại tốt như vậy. Hắn nhìn nam tử trung niên khoát tay ra hiệu nói.
Nam tử trung niên nhìn cảnh tượng quỷ dị này, trong lòng đã phát lạnh. Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng bài trừ những suy nghĩ trong đầu ra ngoài, đấu khí cũng tuôn ra đến phía trên nắm tay. Nam tử trung niên không chút giữ lại, đấu khí đều bao trùm toàn thân. Lập tức hào quang trên thân quyền của hắn tăng mạnh.
Nam tử trung niên vung quyền nặng ngàn cân hung hăng đánh về phía Nghệ Phong, giống như một quyền sẽ đập bẹp Nghệ Phong.
Khóe miệng Nghệ Phong mỉm cười, vung nắm tay hắn đã được màu lam bao vây đánh về phía đối phương. Không hề có chút biểu diễn nào, cứ như vậy trực tiếp đánh về phía nam tử trung niên.
Nam tử trung niên nhớ tới lời lão Tam đã nói, trong lòng hắn cũng phòng bị vạn phần, không ngừng e sợ đối với năng lượng âm hàn của Nghệ Phong. Đấu khí của hắn lại tăng vọt thêm vài phần, lúc này tâm tư của hắn mới thoáng ổn định, tốc độ lại nhanh hơn, đánh về phía Nghệ Phong.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui