- Đợt chút!
Ngay lúc Thủy Nhược Vân tiến lên phía trước một bước, Nghệ Phong đột nhiên dang tay ra ngăn cản.
- Sao? Chẳng lẽ truyền nhân Thánh Tông lại sợ?
Hiển nhiên Lăng Ngọc Nhã hôm nay có chút thất thố, dùng tới ngữ khí mỉa mai trước nay mà trước nay nàng chưa từng bao giờ dùng tới.
- Bản thiếu gia chỉ cảm thấy không thích chiếm tiện nghi của đám Tĩnh Vân Tông các ngươi. Nàng ta vừa mới quyết đấu một hồi, bản thiếu gia để cho nàng có thời gian nghỉ ngơi khôi phục thể lực, miễn cho sau này các ngươi nói này nói nọ là Thánh Tông ta xa luân chiến, khi dễ các ngươi!
Nghệ Phong phong khinh vân đạm nói. Hắn cũng không muốn chiếm tiện nghi của Tĩnh Vân Tông, hắn cần chính là một chiến thắng vẻ vang hồi báo lại lão đầu tử. Tuyệt đối không lưu lại bất luận cái cớ gì để cho Tĩnh Vân Tông trốn tránh thất bại.
- Hừ!
Lăng Ngọc Nhã hừ một tiếng, cũng không phản bác đề nghị của Nghệ Phong. Đối với đệ tử của Liễu Nhiên, nàng không dám coi thường chút nào. Đồng thời nàng cũng hi vọng Thủy Nhược Vân có thể đạt tới trạng thái tốt nhất trước khi giao chiến cùng Nghệ Phong.
Thủy Nhược Vân thấy Lăng Ngọc Nhã gật đầu, thân thể phiêu phiêu lên trên đài chủ tịch, tư thế ưu mỹ xinh đẹp, khiến cho đám nam đệ tử tràn đầy thần sắc mê luyến. Nghệ Phong thấy vậy cũng mang theo Thi Đại Nhi rời khỏi giác đấu trường, bay lên trên một gốc cây đại thụ, lúc này mới cẩn thận đánh giá Thi Đại Nhi, một thân liên y đỏ như lửa, tôn lên những đường cong thân thể kiều diễm, mị lực kinh người. Không ngờ tiểu ma nữ này lại trưởng thành nhanh đến như vậy, cơ hồ cả người trần ngập sức sống thanh xuân.
- Phong ca ca, có muốn ta tiết lộ cho ca ca biết thực lực của nàng mạnh yếu như thế nào không?
Thi Đại Nhi cười khanh khanh, bờ môi đỏ mọng, mềm mại, ướt át ghé sát vào lỗ tai Nghệ Phong, tinh quái nói. Ánh mắt Nghệ Phong cợt sáng ngời, bất quá cảm thấy hơi thở thơm tho phả lên lỗ tai, hắn vội vàng điều chỉnh lại tư thế, ngồi cách xa Thi Đại Nhi ra một chút. Sau đó có chút khẩn trương ngó bốn phía xung quanh, sợ Yêu Hậu - nữ nhân yêu diễm nhưng nội tiết mất cân đối thấy được cảnh tượng này.
- Sư tôn nàng không có ở đây chứ?
Cuối cùng Nghệ Phong vẫn không yên lòng hỏi Thi Đại Nhi.
- Hi hi!
Thi Đại Nhi cười vô cùng vui vẻ, giảo hoạt nói.
- Phong ca ca sợ sư tôn ta sao?
- Nói lung lung, nàng thấy bản thiếu gia ta đã từng sợ qua một nữ nhân nào chưa? Ta chỉ là quan tâm tới sư tôn của nàng một chút mà thôi.
Nghệ Phong nói rất chân thành.
- A! Là ta hiểu lầm, hi hi, Phong ca ca, ta nói cho ca ca biết! Sư tôn ta đến Tĩnh Vân Tông ngắm cảnh, chỉ thấy nàng nói phong cảnh nơi này quá xấu, phải phóng hỏa đốt đi, miễn cho ảnh hưởng đến tâm tình.
Thi Đại Nhi thuật lại lời của Yêu Hậu. - .
Nghệ Phong nghe được những lời này của Thi Đại Nhi, suýt chút nữa bị hù đến chết ngất. Không ngờ nữ nhân này cũng quá trâu bò đi, chạy đến địa bàn của người ta, không ngờ còn đòi phóng hỏa đốt núi? Ngệ Phong chợt nhớ ra, đầu óc Yêu Hậu kia có chút không bình thường, hắn chỉ cảm thấy da đầu run lên từng trận. Không được, tốt nhất là phải mau chóng rời khỏi nơi này.
- Phong ca ca, ca ca có muốn phóng hỏa chơi đùa một chút không? Không phải là trước kia ca ca thích nhất phóng hỏa hay sao?
Thi Đại Nhi cười hì hì nói.
Nghệ Phong lau lau mồ hôi lạnh trên trán, biểu lộ chân thành nói với Thi Đại Nhi.
- Đại Nhi, Phong ca ca sửa đổi rồi, hiện tại Phong ca ca của nàng không thích phóng hỏa, phải bảo vệ môi trường cùng kiến trúc. Phóng hỏa là không tốt!
- Ách! Không ngờ Phong ca ca lại đổi tính đổi nết rồi, ta còn đang muốn gọi ca ca cùng đi đốt nhà chơi đùa đây này.
Thi Đại Nhi bĩu môi nói. Nghệ Phong hít sâu một hơi khí lạnh.
- Đại Nhi, chuyện phóng hỏa đốt núi cứ giao cho sư tôn nàng làm là được rồi, tốt hơn nàng vẫn lên sớm một chút cùng ta xuống núi!
Nghệ Phong muốn khóc rồi, Yêu Hậu này đang làm cái gì? Khiến cho ngay cả Đại Nhi đáng yêu cũng biến thành đầu óc không bình thường mất rồi.
- Được rồi không nói với ca ca nữa! Bất quá ta vẫn thích phóng hỏa đốt nhà! Lúc trước Phong ca ca đã dạy ta như vậy mà!
Thi Đại Nhi nói rất chân thành.
- Ặc... Đại Nhi, thực lực của Thủy Nhược Vân kia thế nào?
Nghệ Phong vội vàng lảng sang chuyện khác, hắn không dám cùng tiểu ma nữ đi sâu vào đề tài này thêm một chút nào nữa.
- Phong ca ca rất mạnh phải không?
Thi Đại Nhi hỏi ngược lại, nàng vẫn chưa từng biết rõ thực lực của Nghệ Phong, nội tâm vô vùng lo lắng. Thời điểm vừa xuất sơn, Nghệ Phong mới đột phá Sư cấp, cho dù thiên phú mạnh mẽ, chỉ sợ là.
- Tướng Cấp tam giai!
Nghệ Phong cũng không dấu diếm Thi Đại Nhi.
- A!
Thi Đại Nhi kinh hô một tiếng, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa lo lắng. Kinh ngạc chính là Nghệ Phong chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã có thể phát triển đến cấp độ này, lo lắng chính là, Tướng Cấp tam giai so với Thủy Nhược Vân vẫn còn kém hơn rất nhiều.
- Đại Nhi là Tướng Cấp thất giai!
Nghệ Phong sững sờ. Thủy Nhược Vân có thể ngang sức ngang tài cùng Thi Đại Nhi, chẳng phải tương đương với việc Thủy Nhược Vân cũng là Tướng Cấp thất giai. Chênh lệch nhau tới tận 4 giai, Nghệ Phong cảm thấy vô cùng nhức đầu, 4 giai là một khoảng cách tương đối lớn, đối mặt với thất giai phổ thông, hắn vẫn còn có chút tin tường, dù sao vũ kĩ của hắn cùng với Lăng Thần Quyền đều có thể rút ngắn được khoảng cách. Nhưng đối thủ trước mắt lại là truyền nhân của Tĩnh Vân Tông, nàng tuyệt đối không thiếu vũ kỹ cao cấp. Đối diện với đệ tử của một đại tông môn, ưu thế của Nghệ Phong đã không còn rõ ràng, thực lực chênh lệch tới 4 giai lại khiến cho người ta cảm thấy vô cùng đau đầu.
- Phong ca ca, ca ca có hi vọng thắng không? Nếu không, để Đại Nhi lên cùng nàng đánh thêm một hồi nữa!
Thi Đại Nhi nháy nháy mắt nói. Nghệ Phong liếc mắt nhìn tiểu ma nữ, sau đó lại lướt qua Thủy Nhược Vân trên đài, thầm nghĩ: Với thực lực của Tĩnh Vân Tông, vũ kỹ Địa giai tuyệt đối không thiếu, coi như là mình thi triển Lôi Đình Phá Nhật Kiếm thì cũng không nhất định chiếm được ưu thế. Thủy Nhươc Vân với tư cách là đương đại truyền nhân của Tĩnh Vân Tông, chỉ sợ là vũ kỹ cao cấp trong tay tuyệt đối nhiều không kể xiết. Như vậy, Nghệ Phong thực không thể nghĩ ra hắn còn chiếm được ưu thế gì.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, thì thào,
- Xem ra chỉ có thể nương nhờ sự thần kỳ của Ngụy Phệ Châu rồi, hi vọng nó có thể đề cao thân pháp Mị Ảnh, có thể bù đắp sự chênh lệch thực lực 4 giai.
Nghệ Phong âm thầm vạch ra kế hoạch tác chiến, trận chiến này, hắn tuyệt đối không thể bại. Bất kể là vì tôn nghiêm của lão đầu tử, hay là vì tôn nghiêm của chính hắn.
- Phong ca ca, ta tin tưởng ca ca nhất định có thể chiến thắng. Hừ, thắng nàng, ca ca hãy đánh cho nàng mông đít nở hoa luôn! Hi hi, nếu không để nàng làm thị thiếp của ca ca cũng được, sau này không có chuyện gì ta liền đi khi dễ nàng.
Thi Đại Nhi cười khanh khách, bản chất ma nữ biểu lộ vô cùng rõ ràng.
Nghệ Phong trợn trắng mắt, không thèm nhìn tiểu ma nữ này nữa. Chứng kiến Thủy Nhược Vân vẫn chậm rãi khôi phục thể lực trên đài. Nghệ Phong cũng bắt đầu vận chuyển Lăng Thần Quyết. Cảm nhận được Lăng Thần Quyết quỷ dị lưu chuyển trong cơ thể, khóe miệng Nghệ Phong nhếch lên nở một nụ cười nhạt, luận về trình độ quỷ dị, không một công pháp nào có thể so sánh cùng Lăng Thần Quyết. Chỉ có điều, ưu thế này, trên phương diện giao chiến cũng không quá nổi bật. Nó quỷ dị, chính là ở phương thức tu luyện cùng với tốc độ.
Nghệ Phong không tự chủ được nhớ lại câu nói kia của lão đầu tử căn dặn hắn trước khi xuống núi, hắn chung quy vẫn cảm thấy Lăng Thần Quyết còn ẩn chứa rất nhiều bí mật, nhưng hắn vẫn chưa khám phá ra được.
- Hô... Chỉ có thể từ từ tìm hiểu! Tin tưởng, đến một lúc nào đó, có thể khám phá toàn toàn bộ ảo diệu ẩn chứa bên trong Lăng Thần Quyết!
Thủy Nhược Vân cũng không dám coi thường Nghệ Phong chút nào, cho nên rất thành thực điều chỉnh thực lực đến trạng thái tốt nhất, sau khi nàng hoàn tất chuẩn bị, mặt trời cũng đã sắp xuống núi, ánh mắt trời nhàn nhạt, chiếu xiên qua giác đấu trường, tựa như đang phủ lên hào khí cho trận quyết đấu nảy lửa sắp diễn ra. Thủy Nhược Vân trong ánh chiều tà, bay thẳng lên giác đấu trường, tựa như là Tịch Dương thần nữ.
- Như Vân tiếp nhận khiêu chiến!
Thủy Nhược Vân hướng Nghệ Phong hành lễ, bình tĩnh nói.
Nàng vừa dứt lời, thân ảnh Nghệ Phong đã lập tức xuất hiện trước mặt nàng, tốc độ cực nhanh, khiến cho ánh mắt của Thủy Nhược Vân trở nên ngưng trọng. Mọi người chờ đợi đến sắp ngủ gật, nhìn thấy hai người đã xuất hiện trên đấu trường lập tức lấy lại tinh thần. Cuối cùng trận quyết đấu cũng đã sắp bắt đầu, Tà Đế đương đại đối đầu với truyền nhân Tĩnh Vân Tông, thực là khiến cho người ta chờ mong!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...