Mị Ảnh

 
- Thánh cấp Nghệ Phong. Trước mặt chính là nơi ở của Thánh cấp Hi Lâm đang ở.
 
Thành chủ Lục Niên cung kính nói với Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong đưa mắt nhìn về phía trước thì phát hiện có một quan ải cực kỳ to lớn tráng lệ.
 
- Trong bí cảnh có rất nhiều Thánh cấp sao?
 
Nghệ Phong đột nhiên hỏi Lục Niên.
 
Lục Niên gãi gãi đầu nói:
 
- Cụ thể bao nhiêu thì không rõ ràng lắm, võ giả đạt tới cấp bậc này thường không xuất hiện trước mặt người đời. Từ trước tới nay, số Thánh cấp mà ta nhìn thấy kể cả ngài và người cho ta bộ công pháp đó là bốn vị mà thôi.
 
Nghe thấy Lục Niên nói chỉ thấy được bốn vị Thánh cấp, lấy thực lực Quân cấp đỉnh phong của hắn đúng là không nhiều lắm. Lúc đầu Nghệ Phong ở đại lục, số Thánh cấp hắn gặp không bao giờ dừng lại ở năm ngón tay. Bất quá, Nghệ Phong tự nhiên không thể so sánh cùng Lục Niên, bởi hắn cơ hồ không ra khỏi thành trì, vì thế Thánh cấp mà hắn gặp không nhiều là phải.
 
- Vị Thánh cấp này có thực lực như thế nào?
 
Nghệ Phong hỏi Lục Niên
 
Lục Niên suy nghĩ một chút rồi nói:
 
- Vị này đã đột phá Thánh cấp rất nhiều tuế nguyệt, cho dù không đột phá tới nhị giai thì cũng không xê xích gì nhiều.
 

Nghe thấy Lục Niên nói như vậy, trong lòng Nghệ Phong thầm tính toán.Thực lực của hắn hiện giờ gặp bình cảnh ở tầng thứ nhất, cho dù đụng phải Thánh cấp Nhị giai cũng không sợ. Nhưng điều này cũng không phải là đúng, bởi có thể đạt tới Thánh cấp thì công pháp tất nhiên không thiếu. Muốn mượn uy lực của công pháp thì không thực tế.
 
Mặc dù cấp bậc vũ kỹ có thể ảnh hưởng tới chiến lực, nhưng sau khi đạt tới Thánh cấp thì chênh lệch này giảm đi rất nhiều. Dù sao, ngươi có công pháp Địa giai? Thánh cấp có thể không có sao? Ngươi có Thiên giai, người ta cũng đâu thiếu? Hơn nữa, đối phương đã đắm chìm ở cảnh giới này lâu như vậy, chắc chắn lực lượng mạnh hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện được tại
 
Sau khi đạt tới Thánh cấp, pháp tắc chi lực trở thành một điều vô cùng trọng yếu để đánh giá thực lực của một võ giả. Pháp tắc chi lực trong tay càng thành thạo, cấp bậc càng cao thì uy lực phát huy cũng càng lớn.
 
Lục Niên thấy Nghệ Phong trầm mặc, hắn cẩn thận nói:
 
- Vị Thánh cấp ở khu vực này cơ hồ là tồn tại vô địch. Nghệ Phong Thánh cấp trao đổi cùng hắn, chắc chắn sẽ có rất nhiều thu hoạch.
 
Nghe thấy Lục Niên nói, Nghệ Phong biết hắn đang nhắc nhở mình không nên trêu chọc đối phương. Võ giả cấp bậc này không phải hắn có thể trêu chọc, cho dù là Thánh cấp cũng có sự phân chia cao thấp. Rất hiển nhiên, Lục Niên cho rằng Nghệ Phong chỉ vừa mới tiến vào Thánh cấp không lâu.
 
- Ha ha, ngươi yên tâm đi. Ta chỉ tìm hắn giải thích một ít chuyện thôi.
 
Nghệ Phong cười nói.
 
Trong khi Nghệ Phong đang tán gẫu cùng Lục Niên thì một thanh âm mang theo ý cười nhạo vang lên:
 
- Ha hả, đây không phải là Lục Niên thành chủ sao? Sao vậy? Rốt cục cũng chịu rời khỏi ổ chó đó à?
 
Nghe câu cười nhạo này, sắc mặt Lục Niên biến đổi, nhưng ngay sau đó khôi phục rất nhanh:
 
- Vẫn còn tốt hơn Hắc Quỷ ngươi nhiều năm nay vẫn không thể lĩnh ngộ một tia pháp tắc.
 
Người bị gọi là Hắc Quỷ bị Lục Niên châm biếm như vậy thì hừ một câu nói:
 
- Ngươi lĩnh ngộ một tia thì như thế nào? Cuối cùng vẫn không thể tiến vào Thánh cấp.
 
Nghệ Phong đánh giá người gọi là Hắc Quỷ này, thực lực của hắn giống Lục Niên, đều là Quân cấp đỉnh phong. Hai võ giả bên cạnh hắn cũng có thực lực này. Đối với sự tranh cãi của Hắc Quỷ cùng Lục Niên, hai người hiển nhiên đứng về phía Hắc Quỷ, thần sắc trên mặt lộ vẻ khinh bỉ.
 
Đối với bọn hắn mặc dù thực lực Lục Niên giống họ, thậm chí còn cao hơn một chút. Nhưng ở trong bí cảnh, huyết thống mới có địa vị tuyệt đối. Nếu nói như vậy, bọn họ không thể nghi ngờ là huyết thống quý tộc và Lục Niên là huyết thống đầy tớ. Mặc dù thực lực chênh lệch nhưng bọn họ vẫn xem thường hắn.
 
Điểm này không giống đại lục của Nghệ Phong, chỉ cần thực lực của ngươi mạnh thì ngươi không cần quan tâm tới xuất thân là gì. Giống như ngươi đạt tới Vương cấp, tiến vào đế quốc thì trước kia dù ngươi có là đầy tới thì cũng có thể được Phong vương.
 
 
 
Nhưng ở trên phiến đại lục này. Mặc dù cũng có quy định thực lực vi tôn, nhưng trên cơ sở huyết thống có cao quý hay không.
 
Một số người tự nhận là tài trí hơn người nghe nói là do huyết thống do Thánh cấp lưu lại. Điều này làm cho Nghệ Phong không khỏi lại thời kỳ viễn cổ ban đầu, chẳng lẽ những người này hậu nhân của Thánh cấp sao?
 
Điểm này Lục Niên không rõ ràng lắm, chỉ có thể gặp Thánh cấp thì mới có thể biết được.
 
- Hừ! Một đám tiểu nhân dùng mắt chó để nhìn người.
 

Lục Niên cả giận hừ một tiếng, mặc dù hắn không muốn chọc bọn họ, nhưng không có nghĩa là Lục Niên hắn sợ những người này. Ngược lại, Lục Niên rất hung hăng, sau mỗi lần cãi vã đều so đấu với họ. Mặc dù thực lực cá nhân hắn mạnh, nhưng song quyền khó địch nổi bốn tay, huống chi đây còn là ba người sáu tay.
 
- Ngươi mắng ai tiểu nhân?
 
Hắc Quỷ âm trầm nhìn Lục Niên, hừ một tiếng nói:
 
- Chẳng lẽ ngươi ngứa thịt sao?
 
Lục Niên nhìn Nghệ Phong một cái, thấy vẻ mặt Nghệ Phong không chút thay đổi. Cuối cùng đành nhịn xuống, hắn sợ vì mình khiến Nghệ Phong mất hứng.
 
Thấy Lục Niên không nói lời nào, Hắc Quỷ nhất thời phá lên cười ha ha, cho là Lục Niên rốt cục nhượng bộ.
 
- Bọn hèn nhát không có can đảm! Thức thời thì nhanh cút về ổ chó của ngươi đi.
 
Hắc Quỷ càn rỡ cười to.
 
Nghệ Phong nhíu mày, nhìn Lục Niên một cái nói:
 
- Đánh bọn họ đi.
 
Lục Niên nghe thấy câu nói này của Nghệ Phong liền sững sờ, ngay lập tức hắn kịp phản ứng, sắc mặt mừng rỡ. Có chỗ dựa là Thánh cấp thì bọn họ còn sợ điều gì?
 
Hắc Quỷ tự nhiên cũng nghe thấy câu này, lúc này hắn mới đưa ánh mắt lên người Nghệ Phong, tức giận mắng:
 
- Tạp chủng, ngươi muốn đánh ai?
 
Lục Niên nghe thấy Hắc Quỷ lại mắng Nghệ Phong, trong lòng mừng thầm, lần này không ai có thể nào cứu được ngươi.
 
Quả nhiên hắn thấy chân mày của Nghệ Phong nhíu lại:
 
- Ngươi chửi ai là tạp chủng?

 
Hắc Quỷ dùng ngón tay ngoáy lỗ mũi nói:
 
- Ta mắng ngươi thì sao? Muốn cắn ta à?
 
- Cắn ngươi? Bản đế cho ngươi biết thế nào là lễ độ.
 
Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, trong nháy mắt hai tiếng bạch bạch vang lên hấp dẫn vô số ánh mắt của mọi người.
 
Hắc Quỷ che hai má bị tát, cảm giác bỏng rát khiến hắn có cảm giác mình đang nằm mơ. Với thực lực Quân cấp đỉnh phong của mình mà chưa kịp phản ứng đã bị đối phương tát cho hai cái.
 
- Quỳ xuống cho Bản đế, dập đầu nhận lỗi, tự tát mình mười cái, ta sẽ coi như chưa có chuyện gì phát sinh.
 
Nghệ Phong thản nhiên nói.
 
Nghe thấy lời nói lớn lối của Nghệ Phong, mặc dù Hắc Quỷ có chút kinh dị bởi tốc độ của Nghệ Phong, nhưng trong lòng cũng nổi giận. Đường đường là người có huyết mạch Thánh cấp cao quý lại quỳ trước một người. Điều này làm sao hắn có thể tiếp nhận.
 
- Hai vị huynh đệ, đồng loạt ra tay thu thập tiểu tử này.
 
Hắc Quỷ quay đầu nói với hai võ giả phía sau.
 
Mặc dù hai người đứng sau khiếp sợ tốc độ của Nghệ Phong, nhưng thấy Hắc Quỷ mở miệng thì gật đầu. Đánh vào mặt Hắc Quỷ, không phải là đánh vào mặt họ sao.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui