Sau khi biết Nghệ Phong là Thánh cấp, thành chủ đối với hắn cực kỳ cung kính. Hắn không ngờ tới có Thánh cấp xuất hiện tại thành trì của mình. Mặc dù là Quân cấp đỉnh phong, nhưng so với Thánh cấp thì hắn quá nhỏ bé không đáng kể.
- Không biết Thánh cấp đến thành trì có chuyện gì?
Thành chủ cung kính nhìn Nghệ Phong, địa vị của Thánh cấp cao thượng tới bực nào. Hắn không dám đắn đo mà hỏi thẳng.
- Vừa lúc đi ngang qua. Thuận tiện có một số việc thỉnh giáo thành chủ.
Nghệ Phong tùy ý đáp.
- Thánh cấp nói đùa! Có chuyện gì xin ngài trực tiếp phân phó là được.
Thành chủ nghe nói Nghệ Phong chẳng qua là đi ngang, nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Hắn chỉ sợ là thành trì của mình chọc phải nhân vật nguy hiểm bậc này. Nghĩ tới lúc nãy mình chọn Nghệ Phong lên đài không khỏi nở nụ cười.
- Vậy thì quấy rầy thành chủ.
Nghệ Phong nhìn thành chủ nói.
- Thánh cấp mời!
Thành chủ cung kính đưa tay mời Nghệ Phong về phủ thành chủ, để lại một đám võ giả còn đang khiếp sợ nhìn theo. Bọn họ sao có thể nghĩ ra Nghệ Phong chính là Thánh cấp cao cao tại thượng.
Thánh cấp! Đó là cường giả siêu cấp a!
Nhị Ngưu vừa đứng dậy, hắn không khỏi có cảm giác muốn khóc. Vừa rồi hắn đã bỏ lỡ một cơ hội quá tốt, nếu được Thánh cấp chỉ điểm một chút thì thực lực của hắn nói không chừng sẽ đại tăng.
Nhị Ngưu hung hăng tát cho mình một cái oán hận nói:
- Mẹ nó, ánh mắt của ta sao lại kém tới như vậy?
…
Nghệ Phong không biết hắn đã khiến thành trì oanh động bao nhiêu. Sau khi tiến vào phủ thành chủ, hắn liền đi thẳng vào vấn đề, mặc dù thành chủ rất nghi hoặc tại sao Nghệ Phong không biết gì về bí cảnh, nhưng ngại thân phận và thực lực của hắn, vì thế không dám tra hỏi. Những gì mình biết đều nói hết cho Nghệ Phong.
Được thành chủ giải đáp, Nghệ Phong biết được bí cảnh này chính là Trường Sinh Bí Cảnh. Chỉ bất quá, không biết nguyên nhân gì mà bỏ đi hai chữa Trường Sinh chỉ còn hai chữ bí cảnh.
Từ miệng của thành chủ, Nghệ Phong biết được một số tin tức quan trọng. Hắn có cảm giác nơi đây như một thế ngoại đào viên, nơi đây linh khí nồng hậu, thực lực của các võ giả cũng mạnh hơn đại lục của Nghệ Phong mấy phần. Điểm này Nghệ Phong cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, chỉ là trong bí cảnh này tồn tại rất nhiều vũ kỹ từ thời viễn cổ cho nên nói bí cạnh mạnh hơn đại lục không ít.
Thành chủ nói cho Nghệ Phong biết, khi thực lực của võ giả đạt tới Thánh cấp sẽ có địa vị cao thượng ở bí cảnh.
Điều khiến Nghệ Phong khiếp sợ chính là bí cảnh này có sự tồn tại của Chí Tôn, hắn trợn mắt nhìn thành chủ mang theo vẻ không dám tin.
- Bí cảnh có Chí Tôn tồn tại? Ngươi nghe ai nói?
Nghệ Phong hỏi.
Thành chủ cười hắc hắc đáp:
- Cũng là nghe người khác nói, bất quá không có lửa làm sao có khói. Có khi là thật cũng không chừng. Bất quá, cấp bậc của ta không thể biết nhiều bí mật của bí cảnh. Chỉ sau khi đạt tới Thánh cấp mới có tư cách này. Lấy thân phận của ngài có thể biết nhiều hơn ta.
Nghệ Phong nghe thấy thành chủ nói như vậy, trong lòng cảm thấy buồn cười. Trong lòng trong lòng thầm nghĩ mình không phải là người của bí cảnh thì biết tìm ai để mà biết đây.
- Ngươi nói bí cảnh này có rất nhiều bí ẩn?
Nghệ Phong hỏi lại.
Thành chủ gật đầu đáp:
- Đúng vậy! Bất quá ta rất ít khi ra ngoài bởi vậy những gì ta biết còn ít hơn những Quân cấp bình thường rất nhiều. Ta có thể may mắn đạt tới Quân cấp đỉnh phong là do một vị Thánh cấp truyền cho một bộ công pháp và chỉ điểm mấy ngày, sau đó ta tự tìm hiểu mới đạt tới cấp độ này.
Nghệ Phong hơi có chút thất vọng, thành chủ thấy thế liền nói:
- Lấy thân phận Thánh cấp của ngài, chỉ cần tìm được Thánh cấp khác tự nhiên sẽ được biết một số bí mật khác. Chỉ là Thánh cấp cũng thuộc về trận doanh.
- Cái gì là trận doanh?
Nghệ Phong sững sờ hỏi hắn.
Thành chủ nhìn Nghệ Phong với vẻ cổ quái nói:
- Bí cảnh phân chia ra rất nhiều thế lực, tất cả các thế lực đều phân phối lãnh địa. Chẳng lẽ ngài không biết mình thuộc trận doanh nào sao?
- À! Từ nhỏ ta đã tu luyện ở thâm sơn, sau khi đạt tới Thánh cấp thì sư tôn mới bằng lòng cho ta xuống núi. Vì thế ta không biết mình thuộc trận doanh nào. Bất quá, ta nghĩ mình cũng không thuộc bất kì trận doanh nào.
Nghệ Phong cười nói.
Nghe thấy lời nói của Nghệ Phong, ánh mắt của thành chủ sang bừng lên. Trong lòng hắn thầm nghĩ, nếu Nghệ Phong không thuộc trận doanh nào vậy thì mời hắn gia nhập trận doanh của mình. Nghệ Phong chính là Thánh cấp a! Ở bất kì trận doanh nào, thánh cấp cũng chính là cường giả siêu cấp, thêm một người là thêm một phần sức mạnh.
- Nếu Thánh cấp muốn biết nhiều tin tức hơn, ta có thể giới thiệu cho ngài một vị Thánh cấp khác. Có lẽ hắn biết nhiều tin tức hơn.
Thành chủ nhìn Nghệ Phong cười nói.
Nghệ Phong quả thật muốn hiểu rõ bí cảnh này một chút. Bây giờ hắn vẫn muốn ra khỏi bí cảnh, bởi đại lục mới là nhà của mình, nơi đây chỉ là một nhánh của đại lục mà thôi.
- Như thế phải làm phiền thành chủ.
Nghệ Phong nói.
- Không có gì! Không có gì!
Thành chủ vội vàng khoát khoát tay nói. Trong lòng rất cao hứng, nếu có thể mời một thánh cấp gia nhập trận doanh thì những võ giả khác còn ai dám coi thường mình, còn dám gọi mình là nhà quê. :
Mặc dù Thành chủ là Quân cấp đỉnh phong, dựa theo thực lực chắc chắn phải là nhân vật trọng yếu của trận doanh. Thế nhưng bởi vì hắn xuất thân cực kỳ bần hàn, vì thế địa vị của hắn so với đồng cấp của hắn thấp hơn một bậc.
Dù sao, võ giả có thể đạt tới Quân cấp, đại đa số đều có gia thế không tệ. Giống như hắn có cơ duyên xỏa hợp đạt tới Quân cấp đỉnh phong ít đến thương cảm. Nhưng chỉ cần hắn mời được một Thánh cấp gia nhập thì tình huống lập tức sẽ thay đổi.
Đừng tưởng lúc này hắn chỉ còn cách Thánh cấp một bước nhỏ. Nhưng hắn hiểu dưới tình huống bình thường, cả đời hắn không thể đột phá. Không đạt tới Thánh cấp thì vĩnh viễn không thể ngồi ngang hang với những người đó, cũng không thể biết được những bí mật trọng yếu của trận doanh.
Đây chính là nguyên nhân mà thành chủ không muốn ra khỏi thành. Những chuyện về bí cảnh mà hắn biết chỉ là những tin tức góp nhặt được mà thôi.
Nhưng hiện tại có chỗ dựa là Thánh cấp thì khác hẳn. Điều này cộng thêm thực lực của mình sẽ không một ai dám coi thường hắn, và đương nhiên sẽ dễ dàng tiến vào những vị trí trọng yếu.
Dĩ nhiên, nếu Nghệ Phong có thể chỉ điểm hắn một chút, hơn nữa dùng pháp tắc chi lực để hắn tham ngộ thì nói không chừng nhân phẩm bộc phát, hắn thật sự sẽ đạt tới Thánh cấp không chừng. Lúc đó mới là trời cao mặc chim bay, dưới nước mặc cá bơi.
Đạt tới Thánh cấp, bất kể thân phận lúc trước của hắn như thế nào cũng không một ai dám khinh thị hắn. Ngay cả những kẻ luôn mượn gia thế chế giễu hắn cũng vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...