Sau khi Nghệ Phong bị Tru Tiên kiếm dẫn vào vầng sáng, toàn thân giống như chó chết nằm rạp trên mặt đất. Lực lượng trong cơ thể hắn bị Tru Tiên kiếm rút sạch. Cho dù là hồn lực cũng không còn một mảnh.
Nghệ Phong nằm rạp trên mặt đất hồi lâu, toàn thân không thể nhúc nhích. Sau khi Lăng Thần Quyết khôi phục một ít lực lượng lúc này hắn mới gian nan di động thân thể đứng lên.
Nghệ Phong đánh giá không gian xung quanh, lập tức bị cảnh sắc mỹ lệ tại đây làm cho rung động. Nơi này là một u cốc với trăm hoa đua nở tản ra mùi hương thơm ngát, các loại màu sắc trải thành một vòng cung về phía chân trời của hạp cốc, tựa như một Tiên Cảnh chân thật.
Nhìn u cốc này, Nghệ Phong có thể thấy được cách nghĩ của các trưởng lão trước kia, thoải mái khiến cho người ta muốn hít thở mãi không thôi. Vầng sáng bảy màu tuyệt đẹp ở bên ngoài nếu so với nơi đây còn kém rất xa. Nghệ Phong đã gặp qua không ít danh lam thắng cảnh, nhưng Nghệ Phong không thể không thừa nhận, đây mới là nơi đẹp nhất.
Nhìn những lá cây xanh non mơn mởn và những nơi trăm hoa đua nở, Nghệ Phong hít sâu một hơi. Ánh mắt hắn nhìn về một vị trí, đó là chỗ cao nhất u cốc được sương mù bảy màu dày đặc bao phủ. Linh khí hội tụ ở nơi đó khiến cho người ta rất hiếu kỳ. Mà quan trọng nhất là Tru Tiên kiếm trong tay Nghệ Phong cũng chỉ về nơi đó.
Nghệ Phong sải bước đi về hướng đó, từng bước một tiến tới chỗ cao nhất của u cốc. Dường như đây là một tế đàn, Nghệ Phong thấy được ở vị trí trung tâm có một khỏa linh châu lơ lửng, linh khí bốn phía đều rót vào bên trong linh châu. Mà năng lượng thổ thuộc tính ở bốn phía tạo thành mấy con Cự Long xoay quanh.
Tru Tiên kiếm trong tay hắn bắt đầu run rẩy mãnh liệt, kéo Nghệ Phong tiến về phương hướng linh châu.
Nghệ Phong nhìn mấy con Thổ Long, lực lượng trong cơ thể tuôn ra, một quyền đánh vào đầu một con Thổ Long. Bạn đang đọc truyện được tại
Dưới một quyền của Nghệ Phong, một đầu Thổ Long lực lượng Ngũ giai lập tức sụp đổ, hóa thành những mảnh vụn đá bay ra bốn phía. Lực lượng trong cơ thể Nghệ Phong không ngừng oanh ra, dưới sự luân phiên oanh kích xuống, Thổ Long vây xung quanh linh châu triệt để biến mất. Linh châu lơ lửng ở trên hư không chậm rãi rơi xuống, Nghệ Phong đưa tay tiếp nhận. Còn chưa tinh tế xem xét một phen thì đã bị Tru Tiên kiếm thôn phệ. Sau hấp thụ linh châu, Tru Tiên kiếm bộc phát hào quang.
Đối với việc Tru Tiên kiếm thôn phệ linh châu, Nghệ Phong đã sớm thấy nhưng không thể làm gì, tay hắn nắm thật chặt Tru Tiên kiếm, nhìn về phía tế đàn. Một khắc này khi linh châu biến mất, năng lượng bốn phía hội tụ bắt đầu tản đi. Nguyên bản sương mù bảy màu dày đặc, cũng chậm rãi phiêu tán ra.
Khi sương mù phiến khu vực này tan đi, lập tức hiện ra một cái bàn đá bằng ngọc cực lớn. Trên bàn đá có hai cái hộp ngọc.
Nghệ Phong đưa tay lấy hộp ngọc và mở ra, thời điểm Nghệ Phong chứng kiến đồ vật bên trong hộp ngọc không khỏi giật mình. Thứ này chính là quyển da cừu Nghệ Phong đã có tám phần.
Nghệ Phong lấy phần quyển da cừu này ra, ở phía dưới quyển da cừu còn có một quyển trục. Nghệ Phong chậm rãi mở quyển trục và đọc nhanh lướt qua những văn tự trên đó. Thế nhưng sau khi lấy được tin tức khiến cho Nghệ Phong ngốc trệ tại chỗ.
Quyển trục này giới thiệu tác dụng của quyển da cừu, đúng là nó có quan hệ tới việc tiến vào Thánh cấp. Nhưng mà càng làm cho Nghệ Phong kinh ngạc chính là, quyển da cừu có quan hệ tới tất cả Chí Tôn Viễn cổ của đại lục, bởi nó còn có một danh từ khác đó là địa đồ của Trường Sinh Bí cảnh.
- Trường Sinh Bí cảnh?
Nghệ Phong líu lưỡi, cho dù Chí Tôn cường hãn như Hàn Thánh cũng bị tuế nguyệt cho thôn phệ. Mà những Viễn cổ Chí Tôn này, rõ ràng đã vẽ lại địa đồ của Trường Sinh Bí cảnh. Mà y theo những gì quyển trục ghi lại thì Trường Sinh Bí Cảnh là do Viễn cổ Chí Tôn tìm kiếm và khám phá.
- Điều này sao có thể?
Trong lòng Nghệ Phong rung động không thôi, hắn không thể tin những gì quyển trục đã ghi lại.
Nghệ Phong lắc đầu, cất quyển trục lại vào trong hộp ngọc, cho những phần da cừu lại cùng một chỗ rồi thu hồi vào giới chỉ. Mặc dù quyển trục này nói rất có bài bản, nhưng mà Nghệ Phong không tin lắm. Bất quá, nó có quan hệ tới việc tiến vào Thánh cấp, điều này chính là chỗ tốt lớn nhất.
Mà theo như quyển trục giải thích thì lúc trước quyển da cừu được phân thành chín phần, chín phần hoàn toàn hội tụ lại đó mới là một tấm địa đồ địa đồ nguyên vẹn. Nghệ Phong nghĩ thầm chín phần đó hắn đã có hết. Chỗ khiếm khuyết cũng còn lại chỉ là ghép chúng lại với nhau thôi.
Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong không khỏi có chút hưng phấn, hắn cũng muốn nhìn xem bên trong quyển da cừu đến cùng ẩn chứa bí mật gì.
Chậm rãi dẹp yên tâm tình đang xúc động một phen, Nghệ Phong nhìn một cái hộp ngọc khác trên bàn đá, hắn đưa tay lấy hộp ngọc mở ra. Ở bên trong đó cũng có một quyển trục, sau khi Nghệ Phong mở cuốn quyển trục ra lập tức trở nên sững sờ, sau đó cười một cách sảng khoái.
Nhìn bốn chữ to phía trên quyển trục, Nghệ Phong chưa từng nghĩ đồ vật đó cũng có thể đến tay.
- Tiên Thuật ngũ thức!
Nghệ Phong đã giao thủ với Đế Ngạo Thiên, hắn biết rõ Tiên Thuật ngũ thức cũng mạnh không kém bao nhiêu so với Tinh Bạo Thương Khung. Quan trọng nhất là Tiên Thuật ngũ thức là kỹ năng truyền thừa của Tiên Đế. Thế nhưng giờ phút này lại bị Nghệ Phong lấy được.
Loại công pháp này rất đặc thù, hắn có thể cảm giác được giá trị ẩn chứa trong đó còn nhiều hơn. Nghệ Phong có thể tưởng tượng, công pháp Tiên Phủ truyền thừa bị hắn học được, đối với Tiên Phủ là đả kích lớn cỡ nào. Hơn nữa, đây không thể nghi ngờ là tát vào mặt Tiên Phủ.
Nghệ Phong cơ hồ có thể phỏng đoán được sắc mặt đám người Đế Thích Thiên sẽ đặc sắc như thế nào nếu như kỹ năng truyền thừa của chính mình đã bị địch nhân cho học được. Người ngoài sẽ nhìn bọn họ bằng ánh mắt thế nào?
- Hắc hắc!
Nghệ Phong nghĩ vậy liền cười hắc hắc. Đạt được bộ vũ kỹ này, còn hưng phấn so với Nghệ Phong có được mười tám bộ vũ kỹ Thiên giai.
Nghệ Phong nghĩ sau khi ra ngoài nhất định phải truyền bá Tiên Thuật ngũ thức khắp nơi, tốt nhất là để cho tất cả mọi người đều học được. Lúc đó, sắc mặt đám người ở Tiên Phủ sẽ càng thêm đặc sắc.
Nghĩ tới những hình ảnh thú vị này, Nghệ Phong hạ quyết tâm, trở về Tội Ác chi thành đưa cho Linh Nhi và Điệp Vận Du học trước, có thể đạt tới Tôn Cấp là bọn họ có thể học được.
Nghệ Phong thu hồi hộp ngọc vào trong giới chỉ, thật không ngờ kỹ năng truyền thừa của Tiên Phủ lại xuất hiện ở chỗ này. Điều này khiến cho Nghệ Phong không khỏi nghĩ đến, truyền thừa vũ kỹ Thiên giai Tiên Đế có thể còn xuất hiện ở chỗ này hay không đây?
Nghĩ tới đây Nghệ Phong càng trở nên hưng phấn. Sau đó hắn đi khắp nơi trên tế trên đài tìm kiếm một hồi lâu, nhưng không có phát hiện một chút đồ vật nào. Điều này khiến cho Nghệ Phong không khỏi có cảm giác hơi biệt khuất.
Thậm chí Nghệ Phong còn cạy cả chiếc bàn đá bằng ngọc ra cũng không có phát hiện gì, lúc này mới thì thầm một tiếng nói:
- Làm người phải biết thỏa mãn, có được một bộ là đủ khiến cho đám người Đế Ngạo Thiên khóc không ra nước mắt rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...