- Này này! Tiểu mỹ nhân! Ca ca chơi đùa với nàng.
Thiên Thiên nhìn chằm chằm Hạ Chỉ Mộng, sâu trong ánh mắt kia toát ra vẻ dâm tà khiến người chán ghét, điều này khiến Hạ Chỉ Mộng không khỏi nhíu mày. Đấu khí trong cơ thể mạnh mẽ tuôn ra, một quyền thẳng tắp đánh về đối phương.
- Ái chà! Bản thiếu gia rất thích những có nữ nhân tính cách.
Thiên Thiên tiện tay nghênh đón công kích của Hạ Chỉ Mộng. Hai cỗ lực lượng giao phong cùng nhau, hắn bị cỗ lực lượng chấn liên tục lùi lại mấy bước xa.
Thiên Thiên vuốt vuốt cánh tay có chút tê dại, hắn nhìn Hạ Chỉ Mộng mà trong lòng kinh ngạc không thôi. Thật không ngờ nữ nhân thoạt nhìn xinh đẹp tuyệt trần lại có thực lực như thế, vừa mới xem thường liền ăn phải chút thiệt thòi nhỏ. Cỗ lực lượng vừa rồi chứng tỏ thực lực của đối phương cũng không kém so với hắn.
- Tới hay lắm!
Thiên Thiên thấy Hạ Chỉ Mộng tiếp tục công kích, khóe miệng hắn mang theo một tia âm tà vui vẻ. Đấu khí mạnh mẽ tuôn ra, hóa thành xiềng xích tiếp công kích Hạ Chỉ Mộng. Những nơi xiềng xích đi qua, ngay cả không gian cũng bị phong tỏa, xiềng xích tựa như độc xà bắn về phía Hạ Chỉ Mộng.
Hiển nhiên Hạ Chỉ Mộng nhận ra nam tử trước mặt rất khó đối phó, đấu khí trong cơ thể tăng vọt ra, trong tay nàng xuất hiện vô số ánh sáng màu lam hóa thành kiếm quang, chém thẳng vào xiềng xích của đối phương.
Phanh... Phanh...
Cả hai giao phong, từng đạo đấu khí không ngừng bộc phát khí lãng xuất hiện từng cơn lốc. Võ giả đứng gần đó phải dùng đấu khí để ngăn cản sự trùng kích của những cơn lốc này.
- Không tệ! Có thể tiếp được chiêu này của ta.
Thiên Thiên thấy vậy nhịn không được nói một câu ca ngợi. Lập tức hắn cười hắc hắc nói:
- Nữ tử như vậy, lấy về làm nương tử thật tốt. Bạn đang đọc truyện được tại
Nói xong, lực lượng trên tay hắn tiếp tục tăng vọt một cách khủng bố tạo ra từng tiếng nổ mạnh. Rồi sau đó công kích Hạ Chỉ Mộng.
- Bằng vào ngươi? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Hạ Chỉ Mộng cười lạnh một tiếng, trong tay đột nhiên hiện ra một thanh lợi kiếm. Lợi kiếm trên tay mang theo một cỗ đấu khí với khí thế lăng lệ ác liệt, khiến trên hư không xuất hiện từng khe hở đen kịt.
Cả hai nhân ảnh chớp động không ngừng. Từng đạo công kích trí mạng không ngừng phát ra. Thủ đoạn Thiên Thiên Thiên Phủ tàn nhẫn không có ý thương hương tiếc ngọc, mà Hạ Chỉ Mộng cũng lăng lệ ác liệt. Lực lượng cả hai bên ngang nhau!
Tần Trấn nhìn hai người trên hư không, nhịn không được hỏi Nghệ Phong:
- Ngươi cho rằng ai sẽ thắng?
Nghệ Phong nhìn hai người nói:
- Thực lực hai người ngang nhau, trong khoảng thời gian ngắn sợ là phân không ra thắng bại.
Tần Trấn nhìn hai người triền đấu, lắc lắc đầu nói:
- Thiên Thiên sẽ thắng!
Nghe được câu này, Nghệ Phong nhìn Tần Trấn với vẻ cực kỳ kinh ngạc, không rõ tại sao Tần Trấn lại có lòng tin như vậy?
Tần Trấn thản nhiên nói:
- Ngươi không biết tính cách của Thiên Thiên, cái mạnh nhất của hắn không phải thực lực, mà là sự hèn hạ. Nữ nhân này không phải là đối thủ của hắn.
Tiếng nói của Tần Trấn vừa dứt thì thế công mãnh liệt của Thiên Thiên biến đổi, nguyên bản đấu khí nhiều lần công kích vào chỗ hiểm, hiện giờ di chuyển đến công kích vào những bộ vị mẫn cảm của Hạ Chỉ Mộng.
- Vô sỉ!
Hạ Chỉ Mộng thấy đối phương chụp vào bộ ngực của mình. Sắc mặt biến đổi, khuôn mặt mang theo hàn ý quát.
- Chà chà, có thể lấy được mỹ nhân như nàng, hèn hạ thì có làm sao?
Thiên Thiên không chút phật lòng, công kích trên tay không ngừng nhằm vào các bộ vị mẫn cảm trên người nàng.
Hạ Chỉ Mộng thấy đối phương trước mặt mọi người cư nhiên không biết xấu hổ như thế, sắc mặt sớm đã nóng đỏ. Không biết là giận dữ vẫn xấu hổ.
Mọi người nhìn thấy Thiên Thiên giở thủ đoạn ti tiện như thế, không ít người đã bắt đầu tức giận mắng to, thế nhưng hắn vẫn giả bộ làm ngơ. Thế công trên tay vẫn không ngừng lại.
Một thân thực lực của Hạ Chỉ Mộng không kém, thế nhưng dưới công kích ti tiện của đối phương, cảm xúc bất ổn, sơ hở chồng chất, chật vật ngăn cản công kích của Thiên Thiên.
- Mỹ nhân! Lần này nàng tránh không thoát đâu?
Thiên Thiên nhìn công kích của hắn bị đẩy lui, Hạ Chỉ Mộng căn bản không kịp tiếp tục thi triển lực lượng để ngăn cản, khóe miệng mang theo sự vui vẻ, biến chưởng thành trảo tập kích ngực Hạ Chỉ Mộng.
Hạ Chỉ Mộng nhìn hai trảo chụp vào nàng, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi. Bị người chiếm được tiện nghi như vậy, nàng chỉ cần nghĩ lại đã cảm thấy buồn nôn đến cực điểm. Thế nhưng, tốc độ của đối phương căn bản nàng không kịp ngăn cản.
Ngay khi Hạ Chỉ Mộng cắn răng chuẩn bị liều mạng dù trọng thương cũng phải tránh thoát, một đạo lực lượng đột nhiên bao trùm lấy người kéo nàng kéo ra ngoài. Sau đó một đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng, đưa tay ngăn trở công hướng một trảo của Thiên Thiên.
Ngay lập tức Thiên Thiên bị chấn động phải lùi lại mấy bước.
- Nghệ Phong!
Hạ Chỉ Mộng cùng Thiên Thiên đồng thời kinh hô. Chỉ có điều Hạ Chỉ Mộng là kinh hỉ, mà Thiên Thiên là tức giận.
Nghệ Phong như không nhìn thấy Thiên Thiên, quay đầu nhìn về nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần phía trước mặt, hắn khẽ cười nói:
- Hạ lão sư, không thể tưởng được ở chỗ này có thể gặp lại nàng ở chỗ này.
Hạ Chỉ Mộng nhìn thanh niên khiến cả đại lục phải sôi sục, nàng cười cười nói:
- Ta cũng thật không ngờ, lúc này ngươi có thành tựu bực này.
Nghệ Phong nhún nhún vai nói:
- May mắn mà thôi.
Hạ Chỉ Mộng lắc đầu:
- Lúc này ta không dám làm sư phụ của ngươi nữa rồi.
- Ha ha, phải hay là không cũng không sao cả. Nàng đi xuống nghỉ ngơi trong chốc lát đi, ta giúp nàng chiến nốt trận này.
Nghệ Phong nhìn Hạ Chỉ Mộng nói.
Hạ Chỉ Mộng gật nhẹ đầu, nhìn Thiên Thiên một cách hung hăng, lúc này thân ảnh mới nhẹ nhàng ly khai trường giác đấu.
- Nghệ Phong! Đừng tưởng ỷ vào danh xưng Tà Đế của ngươi thì có thể phá hư quy củ một cách tùy ý.
Thiên Thiên nói với Nghệ Phong bằng giọng âm lãnh, trong lòng nghĩ thầm vừa thiếu một chút nữa có thể hưởng dụng bộ ngực ngạo nghễ của nữ nhân đó. Thế nhưng, đều bị tên hỗn đản trước mặt phá hủy.
- Quy củ?
Nghệ Phong cười nói:
- Ngươi hỏi người khác xem quy củ rốt cuộc là cái gì? Bản đế từ khi nào quan tâm tới nhiều vậy?
- Ngươi...
Thiên Thiên máu nóng bốc lên não, nghe lời nói miệt thị mười phần của Nghệ Phong, trong lòng lại càng tức giận.
Thiên Thiên rất muốn giết chết người trước mặt, thế nhưng hắn biết rõ với thực lực của mình, tuyệt đối làm không được điều này.
Thiên Thiên hít sâu một hơi nói:
- Ngươi phải nhớ kỹ. Đây là Tiên Cảnh, không phải Thánh thành.
Nghe được câu này, Nghệ Phong bỗng cười phá lên, dưới cái nhìn của tất cả mọi người, Nghệ Phong đột nhiên quay đầu về phía Đế Ngạo Thiên trầm giọng hỏi:
- Đế Ngạo Thiên, ngươi nói cho hắn biết. Cái gì là quy củ?
Đế Ngạo Thiên thấy Nghệ Phong nhìn thẳng hắn, quay đầu nhìn lại Thiên Thiên không mở miệng. Cái gì gọi là quy củ? Trên phiến đại lục này, thực lực chính là quy củ!
Mọi người thấy lấy một màn này, nguyên một đám hai mặt nhìn nhau, thật không ngờ Đế Ngạo Thiên dưới ngữ khí của Nghệ Phong lại bảo trì trầm mặc.
Nghệ Phong thấy Đế Ngạo Thiên trầm mặc, quay đầu nhìn Thiên Thiên nói với giọng miệt thị :
- Hắn cũng không dám trả lời cái gì là quy củ? Ngươi có bổn sự đàm luận quy củ cùng ta?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...