Mị Ảnh

 
- Mười viên đan dược bát giai!
 
Lỗ tai mọi người chấn động có chút tê dại, mười viên đan dược cao cấp không phải muốn luyện chế là có thể luyện chế được, kia cũng phải có đủ dược liệu mới có thể luyện chế. Dược liệu luyện chế đan dược bát giai, không thể dễ dàng tìm được như vậy.
 
Túc Âm nghe người ngồi phòng riêng đối diện mở miệng báo giá, trong lòng cười nhạt không thôi, khinh thường Hạo Thiên tới tột cùng. Thầm nghĩ hắn không phải kẻ ngu, làm sao có thể mắc lừa lần nữa.
 
Hạo Thiên thấy Nghệ Phong báo giá như vậy, hắn liền quay về phía Nghệ Phong nói:
 
- Phong huynh, ngươi không nói giỡn đấy chứ!
 
Nghệ Phong cười cười không giải thích, chỉ cần có thể lĩnh hội năng lượng thuộc tính mộc. Đừng nới mười viên, cho dù trăm viên Nghệ Phong cũng không tiếc. Dựa vào số lượng dược liệu dự trữ của Mặc gia, luyện chế mười viên đan dược bát giai dễ như trở bàn tay.
 
Nữ tử tinh lệ thật không ngờ mộc tủy dịch có thể tạo lên mức giá kinh khủng như vậy, đây chính là chuyện tình từ trước tới này chưa từng phát sinh. Nàng hưng phấn hô lớn:
 
- Mười viên đan dược bát giai, còn ai trả cao hơn hay không? Nếu không sẽ thuộc về chủ nhân phòng riêng số 45.
 
Nữ tử tinh lệ rất hi vọng có người báo giá, thậm chí còn thoáng liếc nhìn chủ nhân phòng riêng ngồi đối diện Nghệ Phong. Thế nhưng, mười viên đan dược bát giai thực sự vượt qua khả năng của mọi người. Tuy nữ tử tinh lệ tiếc nuối chủ nhân phòng riêng ngồi đối diện không xuất thủ, nhưng vẫn nhanh chóng hoàn thành thủ tục mua bán.
 
Dương Linh nhìn thủ tục mua bán hoàn thành, có chút hả hê nhìn Nghệ Phong nói:
 
- Xem ngươi có thể ăn nói thế nào với người bán đấu giá. - .
 
- Nàng chắc chắn tin ta không có mười viên đan dược bát giai?
 
Nghệ Phong cười nói.
 

Dương Linh bĩu môi nói:
 
- Gia gia ta yêu quý ta như vậy, cũng chỉ cho ta hai viên phong thân. Ngươi còn không bằng ta, làm sao có thể lấy ra nhiều đan dược bát giai như vậy.
 
Đối với lời Dương Linh nói, Nghệ Phong thực ra không phủ nhân. Mặc kệ đan dược bát giai tại tông mồn nào đều là tài nguyên vô cùng quan trọng. Tặng Tôn Cấp hai viên đan dược bát giai, quả thực rất yêu quý Dương Linh.
 
- Ha ha!
 
Nghệ Phong cười cười, liếc mắt nhìn Dương Linh một chút, nhìn nữ tử trên đài thông báo tùy tùng đưa mộc dịch tủy tới. Nghệ Phong không nhiều lời vô ích, từ nạp linh giới lấy ra mười bình ngọc.
 
Dương Linh nhìn Nghệ Phong mở bình ngọc vỗ vỗ, nàng khẽ nhíu nhíu mày. Nghệ Phong lấy ra một bình ngọc trong đống bình ngọc, nghi hoặc mở. Khi hắn mở, bình ngọc bạo phát cổ năng lượng nồng đậm, cổ năng lượng này kéo theo hư không rung động một chút, xuất hiện tia sáng kỳ dị chớp động.
 
- Thực sự chính là đan dược bát giai?
 
Dương Linh trừng mắt nhìn đống bình ngọc này, không thể tin được gã quê mùa trong mắt nàng, cư nhiên có thể xuất ra nhiều đan dược bát giai như vậy.
 
Hạo Thiên giống vậy, cũng chấn động. Hắn thật không ngờ Nghệ Phong thực sự có thể xuất ra nhiều đan dược bát giai như vậy.
 
Lúc này, tùy tùng đã tới đặt hộp ngọc trước mặt Nghệ Phong, quay về phía Nghệ Phong nói:
 
- Công tử, mộc dịch tủy của công tử.
 
Nghệ Phong gật đầu, quay về phía đối phương nói:
 
- Đây là mười viên đan dược bát giai, ngươi kiểm tra một chút.
 
Tùy tùng gật đầu, sau khi liếc nhìn bình ngọc mở, hắn liền lấy mười bình ngọc, quay về phía Nghệ Phong, khom người thi lễ tiếp đến lui lại phía sau.

 
Dương Linh thấy đối phương lấy đi mười viên đan dược bát giai, nhưng nhãn thần không chút biến đổi, liếc nhìn trộm, không ngờ Nghệ Phong thực sự giàu có tới mưc này. Dương Linh nhớ tới lúc trước nhạo báo Nghệ Phong quê mùa. Nếu như Nghệ Phong là gã quê mùa, vậy nàng được coi là gì?
 
Sắc mặt Hạo Thiên giống vậy, có chút phiếm hồng. Lúc trước hắn còn nói Nghệ Phong thiếu vật phẩm tham gia đấu giá, chính mình có thể giúp, nhưng thực không ngờ người ta ngay cả mười viên đan dược bát giai đều không quan tâm, ai giúp ai còn chưa dám chắc.
 
- Hắn không phải đệ tử thế gia siêu cấp chứ? Ngoài thế gia siêu cấp, tuyệt đối không ai có thể bạo tay như vậy.
 
Hạo Thiên đánh giá Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong không để ý tới nhãn thần của Hạo Thiên, hắn cầm mộc tủy dịch, quả nhiên nhận thấy năng lượng thuộc tính mộc nồng đậm. Tuy rằng Nghệ Phong rất muốn hấp thụ ngay bây giờ, xem có thể dựa vào mộc tủy dịch lĩnh ngộ thuộc tính năng lượng mộc hay không? Thế nhưng Nghệ Phong biết hiện tại không phải thời cơ thích hợp.
 
Bởi vì, thấy Nghệ Phong tung ra mười viên đan dược bát giai, nữ tử tinh lệ đắm chìm một lúc lâu, rốt cục nàng lấy ra kiện bảo vật cuối cùng:
 
- Chắc hẳn tất cả mọi người đều rõ, một vị tiền bối Mộc thành ta tình cờ đạt được một bộ công pháp. Tuy rằng bộ công pháp này chỉ là công pháp Địa Cấp, thế nhưng công dụng kỳ lạ không phải bộ công pháp Địa Cấp nào cũng có. Bộ công pháp này có thể mô phỏng Nhiếp Hồn Thuật, nói các khác, người sở hữu có thể thành trở thành bán nhiếp hồn sư. Có thể tưởng tượng một chút, võ giả phối hợp với Nhiếp Hồn Thuật, đủ để đề thăng thực lực trên diện rộng. Hơn nữa, chỉ cần đạt tới Quân Cấp, Nhiếp Hồn Thuật mô phỏng cũng có thực lực của Quân Cấp. Tu luyện đấu khí, đồng thời tu luyện Nhiếp Hồn Thuật. Công pháp như vậy, cho dù xếp vào công pháp Thiên Cấp, cũng không quá kém.
 
Nữ tử tinh lệ nói, khiến Nghệ Phong kinh ngạc nhìn quyển trục mang phong cách xưa đặt trên đài. Mô phỏng Nhiếp Hồn Thuật? Năng lượng như vậy thực thần kỳ, tuy đối với hắn đã là nhiếp hồn sư không còn nhiều tác dụng, nhưng đối với võ giả mà nói, đã tạo lên lực hấp dẫn chết người.
 
Nghệ Phong nhìn về phía Hạo Thiên, thẩm nghĩ chẳng trách hắn để tâm tới bộ công pháp này như vậy. Sở hữu bộ công pháp này, cho dù đối mặt với Túc Âm cũng không sợ.
 
- Ha ha, ta sẽ không giới thiệu bộ công pháp này. Tất cả mọi người rất rõ, mời mọi người báo giá.
 
Nữ tử tinh lệ nói.
 
- Hai bộ vũ kỹ Địa Cấp!
 

Nữ tử tinh lệ vừa dứt lời, liền có võ giả hô.
 
- Hai bộ vũ kỹ Địa Cấp, một trăm viên đan dược thất giai.
 
- Hai trăm viên đan dược thất giai, hai bộ vũ kỹ Địa Cấp.
 
...
 
- Hai bộ vũ kỹ Địa Cấp, hai viên đan dược bát giai.
 
Rốt cục Hạo Thiên mở miệng hô.
 
- Ha ha, hai bộ vũ kỹ Địa Cấp, năm viên đan dược bát giai.
 
Túc Âm hiển nhiên đã chuẩn bị, thấy hạo thiên lại lần nữa xuất thủ, hắn bắt đầu chặn ngang nói.
 
Nghe Túc Âm nói, Nghệ Phong đồng cảm nhìn Hạo Thiên, Hạo Thiên muốn đạt được bộ công pháp này, e là phải tốn nhiều tiền.
 
- Tám viên đan dược bát giai.
 
Hạo Thiên hừ một tiếng.
 
- Mười viên!
 
Túc Âm thản nhiên nói.
 
- Ngươi...
 
Hạo phẫn nộ, hít thật sâu nói:
 
- Mười hai viên!

 
- Mười năm viên!
 
Túc Âm bình thản nói.
 
Sắc mặt Hạo Thiên nhất thời tái xanh, mười hai viên đã là cực hạn đối với hắn.
 
Nghe Hạo Thiên không mở miệng, Túc Âm đối diện càn rỡ cười lớn nói:
 
- Tiểu tử, có lẽ nên quay về nhà đi thôi.
 
Nghe Túc Âm nói, Nghệ Phong thoáng liếc nhìn Hạo Thiên, thản nhiên nói:
 
- Mười bảy viên!
 
Câu nói này, Túc Âm kinh ngạc ngưng cười, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, hằm hằm nhìn về phía Hạo Thiên.
 
- Nếu như ngươi còn có thể trả cao hơn, bộ công pháp này ta để lại cho ngươi.
 
Câu nói thản nhiên của Nghệ Phong nhẹ nhàng phiêu dạt trong gian phòng, khiến sắc mặt Túc Âm lúc đỏ lúc trắng. Mười năm viên đã là cực hạn đối với hắn.
 
- Phong huynh! Ta...
 
Nghe Hạo Thiên nói, Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Chỗ ta còn thừa năm viên, trước hết ngươi cầm lấy dùng đi.
 
Nghe Nghệ Phong nói vậy, sắc mặt Hạo Thiên mới trở nên bình thản. Quay về phía Nghệ Phong chắp tay, sau đó lấy ra hai bộ vũ kỹ Địa Cấp cùng với mười hai bình ngọc.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui