Lời Nghệ Phong vừa dứt, đấu khí kim thuộc tính bao vây lấy tử khí hóa thành tiêm chùy. Nghệ Phong đánh ra ba quyền đối cứng với ba đạo nhiếp hồn thuật.
Theo ba tiếng trầm muộn vang lên, toàn bộ không gian bạo phát âm thanh sấm sét. Kình khí bay tán loạn khắp điện lưu lại không ít dấu vết.
Trong đại điện trống trải không ngừng có tiếng vọng vang lên. Thanh âm gia tăng mấy lần vẫn không ngừng, mà cùng lúc đó, đám người trong đại điện nhìn Nghệ Phong và Hà Như tranh đấu đều vô cùng kinh dị.
Đặc biệt ba người đứng đầu, trong mắt càng hiện vẻ chờ mong.
Ba người vô cùng anh tuấn, sau khi bọn họ tới, đám thiếu niên tuấn kiệt đều nhường vị trí cho họ. Phảng phất ba người này chính là vương giả, ba người tiến lên khiến hơn nửa ánh mắt chuyển hướng sang người họ. Trong mắt toát ra thần sắc kính nể, ước ao.
Băng Ngưng đồng dạng nhìn theo ánh mắt mọi người, lập tức nàng không khỏi nhíu mày. Băng Ngưng phát hiện khí tức của ba người trước mặt vô cùng nồng hậu, nồng hậu đến nỗi không thể điều tra được thực lực ba người.
- Thấp nhất cũng có thực lực Tôn cấp đỉnh phong.
Băng Ngưng đánh giá một câu, người có thể khiến nàng không nhìn thấu được, ngoại trừ Tôn cấp đỉnh phong ra thì không còn giải thích nào khác.
Suy đoán này khiến Nghệ Phong hít sâu một ngụm khí lạnh, nguyên bản hắn tưởng rằng Hà Như đã đủ cường hãn. Hiện giờ hiển nhiên ba người đó không phải loại gà mờ, nhìn kỹ khí trường của ba người trong đám thiếu niên tuấn kiệt, có vẻ bọn họ còn mạnh hơn Hà Như rất nhiều.
Biến hóa do ba người tới tự nhiên không bị Nghệ Phong và Hà Như nhìn kỹ, Hà Như nhìn Nghệ Phong xuất ra ba quyền liên tục phá nát công kích của nàng, đồng thời Nghệ Phong cũng không hề lui lại một bước, trong mắt rốt cuộc hiện lên vẻ ngưng trọng.
- Rốt cuộc ngươi có thực lực gì?
Nguyên bản Hà Như tưởng rằng Nghệ Phong nhiều nhất cũng chỉ có thực lực thất giai. Ba đạo công kích vừa rồi của nàng không hề thua kém lực lượng thất giai. thế nhưng bị Nghệ Phong tiếp đón dễ dàng, nàng hoài nghi không biết đâu mới là thực lực của Nghệ Phong.
- Thất giai!
Nghệ Phong cũng không bảo lưu, hắn nhún vai nói với Hà Như.
- Không có khả năng!
Hà Như nói không chút nghĩ ngợi, Nghệ Phong xuất ra ba quyền liên tục đỡ lấy công kích thất giai của nàng, tuyệt đối thực lực thất giai không thể làm được.
- Ngươi cho rằng bản thiếu gia cần phải lừa dối ngươi sao?
Nghệ Phong hừ lạnh một tiếng, dáng vẻ vô cùng bất mãn trước sự phủ nhận của Hà Như.
Những lời này khiến Hà Như vô cùng sửng sốt, lập tức nàng suy nghĩ quả thực Nghệ Phong cũng không cần phải lừa dối nàng. Tuy rằng nàng không nhìn thấu thực lực của Nghệ Phong, thế nhưng võ giả Quân cấp muốn xem thấu sợ rằng không khó. Quản gia của Lâm Lang thế gia chính là một Quân cấp, chắc chắn Nghệ Phong không có khả năng lừa dối.
Chỉ có điều, vì sao lực lượng thất giai của hắn mạnh như vậy? Cứng đối cứng với ba công kích của nàng mà không hề thối lui, thậm chí còn chưa từng lay động.
- Thảo nào gia gia nói, Tà Tông không thể đối đãi theo lẽ thường. Quả thật có vài phần thú vị.
Hà Như hít sâu một hơi, đáy lòng cảm thán một tiếng, chỉ là lòng tranh cường háo thắng của nàng càng dâng cao.
- Hi hi. Nguyên bản còn sợ ngươi không tiếp được mấy chiêu của ta. Hiện giờ xem ra ta đã lo lắng thừa rồi.
Hà Như cười hì hì nói:
- Bây giờ ta sẽ nghiêm túc a!
Hà Như mỉm cười với Nghệ Phong, lập tức thủ thế mạnh mẽ biến đổi, một đạo quang mang màu xanh bắn ra từ trong tay nàng dưới con mắt mọi người. Quang mang màu xanh tản ra khí tức khiến tim đập nhanh hơn, linh khí xung quanh cũng bị quang mang màu xanh thôn phệ.
- Phệ Châu?
Tất cả mọi người đều là hạng người kiến thức rộng rãi, cả đám nhìn quang mang trên ngón tay nàng đều đồng thanh hô.
Cho dù là ba người kia cũng biến đổi sắc mặt. Tuy rằng trước đây bọn họ cho Hà Như là một cường giả thế nhưng cũng không quá để ý ở trong lòng. Chỉ có điều hiện giờ nhìn thấy quang mang màu xanh trên ngón tay nàng, ba người liếc mắt nhìn nhau, ai nấy đều thấy được chấn động trong mắt đối phương.
- Nữ nhân này đã dung hợp Phệ Châu! Xem ra thực lực của nàng hẳn đạt được thất tinh đỉnh phong, thậm chí còn mạnh hơn một chút. :
Trong lòng ba người đều mọc lên một ý niệm, nguyên bản bọn họ không coi Hà Như là đối thủ trong mắt, nhưng hiện giờ đã đưa Hà Như lên bằng cấp bậc của bọn họ.
- Phệ Châu hệ mộc?
Nghệ Phong kinh dị nhìn Hà Như, hắn thật không ngờ nữ nhân này có thể tìm được một viên Phệ Châu như vậy.
- Hi hi! Vốn còn chưa muốn cho các ngươi biết nhanh như vậy. Chỉ là ta rất có hứng thú đối với ngươi, cho ngươi là người đầu tiên nếm thử Phệ Châu của ta.
Hà Như nhìn Nghệ Phong rồi liếc mắt nhìn ba người, sau đó ánh mắt lại chuyển về phía trên người Nghệ Phong.
Hiện giờ Nghệ Phong vô cùng nghiêm túc, đối phương sở hữu Phệ Châu. Thực lực của nàng đề thăng rất lớn, nếu không cần thận sẽ bị thiệt thòi lớn.
- Đang muốn lĩnh giáo!
Nghệ Phong hít sâu vào một hơi, hắn cũng muốn nhìn một chút xem rốt cuộc Hà Như mạnh tới đâu. Đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải nhiếp hồn sư sở hữu Phệ Châu.
Hà Như thấy Nghệ Phong vẫn như cũ có biểu tình phong vân khinh đạm. Nàng hừ lạnh một tiếng, năng lượng màu xanh bắn ra hóa thành một lam liên hoa kiều diễm trên hư không, màu xanh lóng lánh khiến tim của một số võ giải mới tiến vào Tôn cấp không khỏi đập nhanh.
Nhìn lam liên hoa này, Nghệ Phong cũng xốc lại tinh thần, cuộc chiến vừa rồi đối với Nghệ Phong và Hà Như mà nói cũng chỉ là một cuộc triển lãm. Cũng không hề thi triển ra thực lực chân chính.
Lúc này Hà Như vận dụng Phệ Châu, điều đó nói lên rằng nàng đã thực sự tức giận,
- Ta xem ngươi dùng cái gì để chống lại Phệ Châu của ta.
Hà Như hừ lạnh một tiếng, lam liên hoa kia bay nhanh về phía Nghệ Phong ngay lập tức.
Nghệ Phong khẽ cười, hắn lắc mình tách ra, quay sang Hà Như mỉm cười nói:
- Phệ Châu cũng không chỉ một mình ngươi có. Bản thiếu gia cũng không thiếu.
Nói xong, trong tay Nghệ Phong đồng dạng có một lam liên hoa màu lam bay ra.
Lam liên hoa rực rỡ tỏa ra vẻ yêu dị bay nhanh về phía lam liên hoa màu xanh, rất nhanh cả hai đóa liền đan xen vào nhau.
- Xuy...
Năng lượng hai viên Phệ Châu chạm vào nhau nhất thời bạo phát một trận, trong nháy mắt hai đóa hoa trong hư không biến mất, tựa hồ chưa từng xuất hiện.
- Cũng là Phệ Châu?
Một ít thiếu niên tuấn kiệt ngẩn ra, trừng to mắt nhìn Nghệ Phong. Có thể khiến Phệ Châu của Hà Như biết mất, ngoại trừ Phệ Châu ra không còn giải thích khác.
- Hắn là một nhiếp hồn sư! Thấp nhất cũng có thực lực thất tinh trung cấp!
Phát hiện này khiến ánh mắt mọi người nhìn Nghệ Phong vô cùng cổ quái.
- Hi hi! Có ý tứ, thật có ý tứ. Rốt cuộc ngươi cũng có khả năng chơi đùa với ta một chút.
Con mắt Hà Như chớp động nhìn thẳng vào Nghệ Phong, bọn họ chỉ biết được thực lực của Tà Đế đương đại là ngũ giai, thế nhưng không có tin tức Tà Đế đương đại còn sở hữu Phệ Châu.
- Hà quyết!
Hà Như thét lớn, nàng không còn bảo lưu thực lực, vừa ra tay liền thi triển vũ kỹ trấn thành của Hà thành, rất có vẻ muốn đánh bại Nghệ Phong.
Trong lúc Nghệ Phong chuẩn bị xuất thủ, một thanh âm truyền vào lỗ tai hai người:
- Tà Đế, thiếu Thành chủ. Không biết có nên tạm dừng một chút hay không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...