Thấy Nghệ Phong và Hà Như so đấu, mọi người cũng cảm thấy hưng phấn. Cả đám đều tránh ra tạo một vòng tròn vây Nghệ Phong và Hà Như vào trong. Đặc biệt ánh mắt đám nam nhân đều ngưng tụ trên người Hà Như, thân thể mạn điệu của nàng khiến những nam nhân này có chút tham lam. Chẳng qua bọn họ cũng biết bọn họ không thể chinh phục được nữ nhân trước mặt. Cho nên mặc dù ánh mắt cả đám đều toát ra quang mang thèm muốn, thế nhưng cũng không dám quá mức rõ ràng.
Nghệ Phong còn có thể đấu với nàng mấy chiêu, còn bọn họ lại không tiếp nổi hai chiêu.
Ầm...
Hai người giao thủ, lực phản chấn khiến cả hai tự lùi về hai bước, kình khí bắn ra ngoài tán loạn làm đám võ giả vây xem cũng phải lui về sau mấy bước. Tuy rằng thực lực bọn họ không mạnh như Hà Như và Nghệ Phong thế nhưng ánh mắt cũng không kém, ai nấy đều biết hai người chưa vận dụng toàn lực. Chẳng qua cho dù như vậy thì kình khí tùy ý bắn ra cũng khiến cho bọn họ phải líu lưỡi tránh né.
- Không hổ là Tà Đế và thiếu thành chủ Hà thành.
Một người trong đó chậm rãi cảm thán.
- Trước đó không lâu, tông môn ta nhận được tin tức thực lực của Nghệ Phong chỉ đạt ngũ giai. Thật không ngờ thực lực của hắn cường hãn như vậy. Vừa rồi hắn giao thủ vô cùng dễ dàng, thực lực ắt hẳn không dưới thất giai, thậm chí có khả năng đạt được bát giai. Mẹ nó, không biết hắn làm sao tu luyện thành.
- Nghe nói đại Tà Đế này chưa được hai mươi bốn tuổi, vẫn còn đang trong giới hạn hai mươi ba tuổi. Hắn là người có hy vọng đạt tới Quân cấp trước hai lăm tuổi nhất. Ba mươi tuổi đạt được Quân cấp đã là kỳ tài ngút trời, hai lăm tuổi? Khụ...
Một thiếu niên thực lực không tồi cười khổ.
- Cho dù trong lịch đại Tà Đế, trước ba mươi tuổi đạt được Quân cấp cũng chỉ có một nửa. Hai mươi lăm tuổi đạt được Quân cấp hẳn là rất ít. Chẳng qua tuy hiện giờ thực lực của Nghệ Phong cường hãn, thế nhưng cũng chưa chắc có thể đột phá Quân cấp trong vòng hai năm. Đó là một ranh giới của đẳng cấp võ giả. Không có kỳ ngộ nhất định chắc chắn không thể đột phá.
- Người được chọn làm Tà Đế có ai không đột phá Quân cấp? Hắn có thể bằng vào tầng này tuổi tu luyện tới cảnh giới như vậy, tự nhiên sẽ có khả năng đột phá Quân cấp. Chỉ có điều cho dù hắn có thể đột phá Quân cấp trong vòng hai năm thì trận chiến này vẫn thất bại như cũ.
- Điều này cũng có đạo lý. Nghe nói Hà Như đã đạt tới nhiếp hồn sư thất tinh đỉnh phong từ lâu, hầu như bước một chân vào nhiếp hồn sư bát tinh. Nàng là đệ tử kiệt xuất nhất trong vòng mấy nghìn năm qua của Hà thành, là kỳ tài ngút trời có hy vọng đạt Quân cấp trước ba mươi tuổi.
- Ừm! Nhìn tình huống của Nghệ Phong, hẳn hắn chỉ trong khoảng bát giai. Thực lực như vậy vẫn còn có chênh lệch cực lớn so với Hà Như, huống chi Hà Như còn là nhiếp hồn sư, có ưu thế từ trước, cho nên trận chiến này Nghệ Phong sẽ không có chỗ tốt. Dù sao tuổi hắn còn trẻ, nếu như chậm hai năm nữa tham dự Tụ Hội thì loại chệnh lệch như vậy sẽ không còn rõ ràng nữa.
- Nói thì nói vậy, chẳng qua Hà Như muốn bắt Nghệ Phong cũng rất khó. Tà Tông vô cùng thần bí, truyền nhân của nó chung quy sẽ có chút thủ đoạn. Nếu không vì sao hắn có khả năng dùng thực lực thấp như thế để thoát khỏi những truy sát kia.
Mọi người gật đầu, ánh mắt ngưng tụ trên người Nghệ Phong và Hà Như, mặc dù kính nể Liễu Nhiên năm đó, thế nhưng bọn họ cũng không ôm hy vọng đối với Nghệ Phong. Dù sao năm đó Liễu Nhiên tham dự Tụ Hội đã đặt một chân vào Quân cấp.
Mà hiện giờ Nghệ Phong còn không đạt nổi cửu giai, chênh lệch giữa hai người vô cùng to lớn. Nếu dùng Liễu Nhiên để làm cái mốc thì quả thật Nghệ Phong vẫn còn xa mới đạt yêu cầu. Trong suy nghĩ của mọi người, Nghệ Phong có thể đạt được vị trí top năm đã là rất tốt rồi.
Tự nhiên Băng Ngưng nghe được âm thanh nghị luận của mọi người, nàng vẫn tự tin về thực lực của Nghệ Phong một cách mù quáng suốt thời gian qua. Ánh mắt Băng Ngưng trong suốt nhìn chăm chăm vào Nghệ Phong, không bị lời nói của mọi người làm ảnh hưởng.
Mọi người nhìn dáng dấp Băng Ngưng như vậy không khỏi ước ao phúc khí của Nghệ Phong. Băng sơn mỹ nhân như thế, bọn họ chỉ cần đứng ở bên cạnh cũng cảm nhận được hàn ý nhè nhẹ. Thật không ngờ mỹ nhân đó lại lộ ra nhu tình với Nghệ Phong, quả thật là chuyện tình không tưởng tượng được.
- Hi hi... không nghĩ tới ngươi có thể tiếp được mười tám đạo công kích nhiếp hồn thuật đồng thời của ta.
Ánh mắt Hà Như nhìn Nghệ Phong, trong lòng xoay chuyển liên tục. Tuy rằng Hà Như biết Nghệ Phong là nhiếp hồn sư, thế nhưng thực lực của Nghệ Phong cũng khiến nàng kinh ngạc. Rất nhiều công kích cực kỳ bí ẩn của nàng đều bị Nghệ Phong dễ dàng đón tiếp.
- Mới mười tám đạo! Hai mươi tám đạo thì thế nào?
Nghệ Phong nhún vai không nói gì, tuy rằng công kích của nữ nhân này sắc bén, quả thật là người sắc bén nhất trong những người hắn biết thế nhưng cũng không làm gì được hắn.
- Hi hi... Ta thích nhất là nam nhân tự tin. Chỉ là nếu tư tin thái quá thì sẽ phải dùng sinh mệnh để trả giá đó.
Hà Như nhìn Nghệ Phong, ấn kết trong tay không ngừng đánh ra, trên đỉnh đầu của nàng, cư nhiên hiện ra hai mươi tám đạo nhiếp hồn thuật.
- Đi...
Hà Như khẽ quát một tiếng, hai mươi tám đạo nhiếp hồn thuật bay thẳng về phía Nghệ Phong từ bốn phương tám hướng.
Mọi người nhìn xung quanh Nghệ Phong hầu như không có một khe hở, ánh mắt cả đám nhìn Hà Như đều biến ảo. Một chiêu vừa rồi Hà Như thi triển ra giống như tiện tay, thế nhưng cho dù như vậy thì rất nhiều người trong bọn họ cảm giác không thể tránh khỏi chiêu này. Nếu như bọn họ tiếp đón, tất sẽ bị thương nặng.
Nghĩ vậy, ánh mắt cả đám đều ngưng tụ trên người Nghệ Phong, ai nấy đều thầm nghĩ chiêu này sẽ tạo ít phiền phức cho hắn. Bạn đang đọc truyện được tại
- Kế mọn!
Nghệ Phong cười khẽ một tiếng, tàn ảnh lưu lại tại chỗ đứng, cánh tay mạnh mẽ vung lên, đấu khí kim thuộc tính bạo phát tỏa ánh sáng lóng lánh. Hơn mười đạo nhiếp hồn thuật của Hà Như cư nhiên bị Nghệ Phong đánh nát, công kích của nàng lập tức bị tan rã.
Mọi người nhìn năng lượng bị đấu khí của Nghệ Phong đánh tan bay tán loạn khắp bầu trời, ánh mắt có chút thất thần nhìn hắn. Thật không ngờ Nghệ Phong phá trực tiếp như vậy, vung một cánh tay lên có thể dễ dàng phá tan công kích mà làm bọn họ vô cùng đau đầu.
- Hi hi...
Hà Như cũng không nghĩ tới hơn hai mươi đạo công kích lại không làm gì được Nghệ Phong, nàng âm trầm nói rằng:
- Vừa rồi chỉ là hai mươi lăm đạo nhiếp hồn thuật.
Trong lúc âm thanh của nàng phát ra, Nghệ Phong cảm giác có ba cỗ năng lượng cường đại đánh thẳng vào đầu hắn, ba động của ba cỗ năng lượng này so với hai mươi lăm đạo nhiếp hồn thuật kia còn mạnh hơn.
Ba cỗ năng lượng công kích tới cực nhanh, tốc độ mau lẹ khiến người ta phải hồi hộp.
Hiển nhiên đây là công kích chủ đạo của Hà Như, ba đạo nhiếp hồn thuật xẹt qua hư không tạo thành từng gợn sóng nhỏ không ngừng lan ra.
Hà Như cười hi hi không ngừng:
- Để xem ngươi chống hai mươi tám đạo công kích thế nào.
- Hừ! Không nổi một kích!
Nghệ Phong cười nhạt, cư nhiên không hề né tránh, hắn đứng thẳng nghênh đón công kích tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...