Nghệ Phong đi vào trung tâm, nhất thời cảm giác được áp lực rất lớn.
Cổ lực lượng cuồng bạo kia uy áp qua đây, khiến đấu khí trong cơ thể Nghệ Phong bạo phát tiến ra, ngăn trở cổ áp lực này.
Đồng thời năng lượng Phệ Châu của Nghệ Phong, cấu thành một vòng năng lượng thật lớn ở bên ngoài, bao trùm Nghệ Phong và Tình Nhi ở trong đó.
Hiệu quả thôn phệ của Phệ Châu có thể nghĩ, cho dù năng lượng cuồng bạo này tiếp xúc đến năng lượng Phệ Châu, đồng dạng cũng bị thôn phệ.
Có Phệ Châu thôn phệ năng lượng Thánh trì, sắc mặt Tình Nhi mới dần dần khôi phục hồng nhuận.
Mà đám người Lạc Hà Cốc thấy một màn như vậy, tất cả thở dài một hơi.
Thật không ngờ Nghệ Phong còn có thủ đoạn như vậy.
- Đây là Phệ Châu sao?
Lạc Hà Cốc Chủ cũng là hạng người kiến thức rộng rãi, thấy từng đạo năng lượng của Phệ Châu thôn phệ năng lượng Thánh trì, hắn quay qua Trữ Huyên dò hỏi.
Trữ Huyên gật đầu, Lạc Hà Cốc Chủ có chút ít đố kị:
- Thật không ngờ, tiểu tử này cư nhiên có Phệ Châu. Khó trách hắn ở trong không gian, không bị Cửu Tinh Hồng Môi ảnh hưởng chút nào.
- Nghệ Phong, mang Tình Nhi đi ra.
Lạc Hà Cốc Chủ quay qua Nghệ Phong hô, tuy rằng Phệ Châu thần kỳ, thế nhưng năng lượng Thánh trì bạo phát này, cũng tuyệt đối không phải Phệ Châu có thể ngăn trở toàn bộ, sớm muộn gì cũng sẽ phá tan Phệ Châu thôn phệ.
Nghe Lạc Hà Cốc Chủ nói, Nghệ Phong nhìn bốn phía một chút, hắn và Tình Nhi hoàn toàn bị năng lượng cuồng bạo vây quanh.
Có thể là bởi vì Tình Nhi, những năng lượng này còn có vẻ an tĩnh một chút, thế nhưng Nghệ Phong không chút nghi ngờ, nếu như Tình Nhi và hắn vừa ly khai, những năng lượng này sẽ hoàn toàn bạo động.
Năng lượng kinh khủng như vậy, cho dù Nghệ Phong biết trận pháp mà đám người Lạc Hà Cốc kết thành rất mạnh, thế nhưng cũng biết bọn họ không đỡ được bao lâu.
Mà duy nhất có thể làm chính là dựa vào Tình Nhi, những năng lượng này mới có thể an phận.
Thế nhưng, đúng như Lạc Hà Cốc Chủ suy đoán, cho dù là năng lượng Phệ Châu cũng không đỡ được năng lượng kinh khủng như vậy, tốc độ thôn phệ kém xa năng lượng phát ra, rất nhanh sẽ phá tan phòng ngự hắn.
Thấy tình huống như vậy, Nghệ Phong quay qua Tình Nhi bên cạnh nói:
- Muội chuẩn bị làm sao?
Tình Nhi lắc đầu nói:
- Muội vừa ly khai, những năng lượng bạo động này sẽ càng thêm kinh khủng. Đến lúc đó cha khẳng định không đỡ được. Chỉ có muội ở vị trí trung tâm, mới có thể khiến những năng lượng này không bạo phát.
- Thế nhưng muội phải hiểu. Lấy thực lực chúng ta, dưới năng lượng này không khác gì con kiến. Nếu như nó đột nhiên bạo động oanh kích chúng ta, chúng ta tuyệt đối là thành phấn mạt.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi nói.
Tình Nhi bỗng nhiên nhoẻn miệng cười, quay qua Nghệ Phong nói:
- Nghệ Phong ca ca, huynh trở về đi. Đây là chuyện tình Lạc Hà Cốc ta, huynh yên tâm, muội và Thánh trì có cảm ứng đặc thù, Thánh trì không có khả năng làm muội chết.
Nghe Tình Nhi nói, Nghệ Phong thở dài một hơi, thầm nghĩ năng lượng còn có thể nhận thức người quen sao?
- Quên đi! Tiểu nha đầu muội, mỗi lần đụng tới muội, là sẽ có nguy hiểm.
Nghệ Phong gõ đầu Tình Nhi, cưng chiều cười nói.
Tình Nhi nghe Nghệ Phong nói như vậy, nhất thời bất mãn chu miệng, nhỏ giọng nói thầm:
- Muội và huynh chỉ gặp hai lần mà thôi, nào có mỗi lần.
Thời điểm Tình Nhi chuẩn bị để Nghệ Phong trở về, lại phát hiện Nghệ Phong đứng lên, từng đạo năng lượng Phệ Châu xuất hiện trong lòng bàn tay, lập tức hóa thành vòng tròn bổ sung đến tầng phòng ngự.
- Tình Nhi, muội có cách gì khiến những năng lượng này bình tĩnh thì nhanh sử dụng đi.
Tình Nhi nghe thế, rốt cục phản ứng qua đây. Bàn tay điên cuồng kết ấn.
Mà đám người Lạc Hà Cốc Chủ áp chế những năng lượng cuồng bạo này, thấy Tình Nhi và Nghệ Phong cư nhiên vọng tưởng dẹp loạn bạo động lần này, cả đám tức giận đến sắc mặt khó coi.
Năng lượng uy áp như vậy, hai người bọn hắn có thể khống chế sao.
Thế nhưng, tuy rằng Lạc Hà Cốc Chủ sốt ruột, lại không có cách nào khác.
Hắn cũng không có thể tiến nhập Thánh trì như Tình Nhi, nếu như hắn tiến nhập mà nói, tất nhiên sẽ làm năng lượng bạo động, trong nháy mắt đập vụn Nghệ Phong và Tình Nhi.
Hiện tại chính là kỳ vọng Phệ Châu của Nghệ Phong, và Tình Nhi hòa hợp với Thánh trì, có thể để cho bọn họ chuyển nguy thành an.
Mà khiến Lạc Hà Cốc Chủ trừng to mắt chính là, Nghệ Phong cư nhiên lấy năng lượng bên ngoài bổ sung cho hắn.
Theo mỗi một vòng tròn hắn kết, nguyên bản năng lượng Phệ Châu sắp vỡ vụn cư nhiên ngoan cố giữ vững, cuối cùng càng hình thành một dòng xoáy.
Năng lượng Phệ Châu bao vây lấy Nghệ Phong và Tình Nhi, mà theo thái cực của Nghệ Phong càng đánh càng thuận lợi, dòng xoáy này càng thêm nồng hậu.
Nghệ Phong vẫn không ngừng luyện tập Thái cực.
Nghệ Phong phát hiện luyện tập Thái cực, có thể câu thông thiên địa.
Tâm bình khí ổn, tựa hồ ẩn chứa đại đạo vô cùng, lại hình như trống không tất cả.
Cảm giác như vậy khiến tâm cảnh của Nghệ Phong tiến triển cực nhanh, đây cũng là nguyên nhân mà Nghệ Phong vẫn luyện tập Thái cực.
Đồng thời bởi vì Phệ Châu là Thái cực dung hợp, khiến Nghệ Phong thi triển ra năng lượng Phệ Châu càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Thời điểm Nghệ Phong vận chuyển Thái cực, từng đạo năng lượng Phệ Châu không ngừng bừng lên, cuối cùng ở bốn phía Nghệ Phong và Tình Nhi, hợp thành một dòng xoáy thật lớn.
Dưới dòng xoáy, năng lượng Thánh trì cư nhiên không thể đột phá.
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn năng lượng Thánh trì cư nhiên không cách nào tới gần hai người, điều này khiến hắn và một ít trưởng lão ngơ ngác nhìn nhau.
Cho dù lấy thực lực của hắn, cũng tuyệt đối làm không được điểm này.
Thế nhưng, một thanh niên không đến ngũ giai lại làm được.
Dòng xoáy càng chuyển càng lớn, tuy rằng so với năng lượng nồng bốn phía nặc nhỏ đến thương cảm, thế nhưng lại không có một tia uy áp nào tới gần được hai người.
Mà Tình Nhi lúc này, cũng cực kỳ chăm chú, ấn kết trong tay càng kết càng nhanh.
Theo nàng không ngừng kết ấn, năng lượng bạo động dần dần bình tĩnh.
Lạc Hà Cốc Chủ thấy một màn như vậy, trong lòng thở dài một hơi.
Chỉ là sắc mặt lại hơi có chút phiếm hồng, những người bọn họ, đại thể thực lực đều cao hơn Nghệ Phong và Tình Nhi.
Nhưng mà nhóm người bọn hắn lại không làm gì được bạo động, mà hai người liên thủ lại làm được.
Nhìn dòng xoáy Thái cực bao vây lấy Nghệ Phong và Tình Nhi, trong lòng Lạc Hà Cốc Chủ có chút xúc động.
Dòng xoáy này cho hắn cảm giác thiên nhân hợp nhất, loại cảm giác này không phải Nghệ Phong có thể tạo ra được.
Thế nhưng, hắn chân thật cảm giác được, chính là dòng xoáy này phát ra.
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng không biết Thái cực của mình khiến bọn họ chấn động thế nào, hắn đánh Thái cực như trước, năng lượng Phệ Châu không ngừng phát ra.
Kỳ thực năng lượng nồng nặc như vậy sớm đã vượt qua cực hạn của Phệ Châu.
Thế nhưng ở dưới tác dụng của Thái cực, cư nhiên cũng không có cảm giác cực hạn, hơn nữa Nghệ Phong phát hiện, khi vận dụng Thái cực, tựa hồ hai Phệ Châu có thể hoàn toàn bị hắn sử dụng.
Đương nhiên, Nghệ Phong cũng biết đây là một ảo giác.
Bởi vì lấy thực lực hiện tại của hắn.
Muốn hoàn toàn nắm Phệ Châu trong tay, hiển nhiên là không hiện thực.
Thế nhưng, loại ảo giác này lại có thể để hắn lấy năng lượng Phệ Châu vô chừng mực.
- Đây là tác dụng của Thái cực sao?
Trong lòng Nghệ Phong cực kỳ hưng phấn, có thể lấy năng lượng Phệ Châu vô hạn, vậy dựa vào hai khỏa Phệ Châu này, những năng lượng bạo động này tuyệt đối không làm gì được bọn họ.
Nghĩ vậy, tốc độ Nghệ Phong đánh Thái cực càng lúc càng nhanh.
Mỗi một lần đánh, cảm giác hơn một tia cảm ngộ.
Mà Tình Nhi hiển nhiên có liên hệ đặc thù với Thánh trì, nàng không ngừng kết ấn, năng lượng cuồng bạo đang chậm rãi bình tĩnh.
Lạc Hà Cốc Chủ lau mồ hôi, nhìn Nghệ Phong, trong lòng đột nhiên nghĩ đến giá trị Thánh Thủy.
Tuy rằng Thánh Thủy trân quý, thế nhưng so với Thánh trì mà nói, căn bản không đáng nhắc tới.
Mà thời điểm Lạc Hà Cốc Chủ thở dài một hơi, một trưởng lão kinh hãi hô lớn:
- Cốc chủ, ngài xem!
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn lại, lập tức cũng biến sắc, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ, quay qua Nghệ Phong và Tình Nhi hô lớn:
- Nghệ Phong, Tình Nhi, mau lui lại.
Thế nhưng, khi thanh âm truyền tới Nghệ Phong và Tình Nhi, đã hoàn toàn không còn kịp rồi.
Thời điểm Nghệ Phong và Tình Nhi đang dần dần dẹp loạn sóng lớn nỗi lên, sóng lớn này giống như mãnh thú, đem tất cả đều nuốt chửng.
Năng lượng này cũng bao vây Nghệ Phong và Tình Nhi, nguyên bản hai người bị năng lượng Phệ Châu bao vây, trong nháy mắt bị sóng triều mấy trăm trượng này bao phủ.
Sóng lớn mấy trăm trượng kia có uy thế lớn lao, khiến một ít cường giả Tôn Cấp cũng nhịn không được lui về phía sau, lực lượng như vậy đánh vào trên người bọn họ, bọn họ căn bản không có lòng tin tiếp được.
- Nghệ Phong!
Trữ Huyên nhìn Nghệ Phong bị sóng lớn nuốt chững, nàng hô to, trong mắt đỏ bừng.
Mà thời điểm nàng chuẩn bị đánh về phía sóng lớn, sóng lớn lại mạnh mẽ biến mất, chỉ khoảng nửa khắc, nguyên bản Thánh trì còn đang mãnh liệt lay động, đột nhiên bình tĩnh đến mức khiến người ta líu lưỡi, thậm chí ngay cả một đạo cuộn sóng cũng không có.
Cơn sóng lớn này, đến và đi chỉ trong nháy mắt. - .
Nếu không phải trên mặt hồ đã không có bóng dáng Nghệ Phong và Tình Nhi, mọi người còn có thể tưởng kia là một ảo giác.
Lạc Hà Cốc Chủ thấy Trữ Huyên chuẩn bị nhảy vào trong ao, chặn nàng lại hô:
- Đừng xung động! Thánh trì không phải ngươi có thể đi vào.
- Thế nhưng Nghệ Phong...
Trữ Huyên giãy dụa, nàng đã bất chấp nhiều như vậy.
- Nữ nhi của ta ở bên trong? Lẽ nào ta không lo lắng sao? Ngươi tiến nhập Thánh trì, cùng chịu chết không có gì khác nhau, năng lượng của Thánh trì, căn bản không phải ngươi có thể hóa giải.
Lạc Hà Cốc Chủ quát lên.
Nghe Lạc Hà Cốc Chủ quát, lúc này Trữ Huyên mới đưa đôi mắt đỏ bừng nhìn chăm chú vào Thánh trì.
Lạc Hà Cốc Chủ nhìn nước ao an tĩnh, hắn hít sâu một hơi, quay qua trưởng lão bên cạnh phân phó nói:
- Tập hợp các đệ tử trong cốc, và những người có độ dung hợp cao với Thánh trì, lặn vào đáy hồ kiểm tra.
- Cái này...
Trưởng lão khó hiểu nói:
- Chưa từng có người đến đáy Thánh trì, hơn nữa trung tâm Thánh trì, trừ Tình Nhi tiểu thư, cũng không có ai dám đặt chân.
- Chưa thử qua sao biết? Truyền lệnh xuống dưới, dựa theo phân phó của ta mà làm.
Lạc Hà Cốc Chủ trầm giọng nói, lập tức quay qua tên còn lại nói:
- Lôi những trưởng lão bế quan ra. Ta và bọn họ tự mình hạ trì.
- Vâng!
Thấy vẻ mặt của Lạc Hà Cốc Chủ, chung quy không ai dám khuyên bảo, cả đám bay nhanh về bốn phía, bắt đầu thông tri các trưởng lão.
Lạc Hà Cốc Chủ xuất động toàn bộ thực lực, đây là nhiều năm rồi chưa từng có? Này nếu như truyền tới trong tai ngoại nhân, còn tưởng rằng Lạc Hà Cốc muốn làm cái gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...