Mèo Nhỏ Nổi Quạu Thật Đáng Yêu


Chu Thiên Ân nhìn Dương An Đình, suy nghĩ nghi ngờ ban đầu của anh quả không sai.

Dường như những lần trước đó cậu quả thật chưa thực sự chơi bóng.
Các thành viên còn lại kinh ngạc song cũng không khỏi nghi ngờ nhìn về phía Dương An Đình.
Trình Hưng lên tiếng, “Cậu, có được không?”
Dù sao từ đầu mùa giải Dương An Đình chỉ ngồi ngoài xem bóng nên bọn họ nghi ngờ cũng là điều đương nhiên.
Dương An Đình đối diện với câu hỏi nghi vấn chỉ gật đầu khẳng định.
“Được, tôi tin cậu!” Quang Thành quyết định đặt niềm tin vào Dương An Đình.
Dưới sự tín nhiệm của Quang Thành, Dương An Đình nhìn cậu ta dùng giọng điệu chân thành nói, “Yên tâm, cậu sẽ không thất vọng.”
Việt Hoàng nửa nghi vấn nửa trêu đùa nói, “Lớp phó, có phải đó giờ cậu giấu nghề đúng không?”
“Vào sân rồi biết!”
Nhưng Chu Thiên Ân biết cậu bạn mèo lười này của anh không phải cố tình giấu nghề hay gì, mà đơn giản là cậu lười thể hiện thôi.
Cả nhóm quyết định tin tưởng cho Dương An Đình vào sân thế chỗ Quang Thành.

Bọn họ thảo luận lại chiến thuật một lúc trước khi hết giờ giải lao.
Tiếng còi lại lần nữa vang lên, hiệp 3 bắt đầu!
Gần như cả khán đài phấn khích vì thấy Dương An Đình vào sân.
“Aaaaaa kia có phải Dương An Đình không? Cậu ấy vào sân kìa!” Một bạn gái trên khán đài cổ vũ hét lớn.
“Đúng rồi đó cậu ấy vào sân kìa!”
“Aaaaa Chu Thiên Ân đi sau cậu ấy! Couple của tớ cùng vào sân aaaa!”

Nhưng có vẻ đội lớp 10A8 không cho rằng sự xuất hiện của Dương An Đình là mối lo ngại gì đối với bọn họ cả, thậm chí họ còn cảm thấy hả hê khi loại bỏ được một Quang Thành.
Trận đấu vừa bắt đầu đội lớp 10A8 đã thành công giành được bóng.

Bọn họ chạy đến khu vực rổ bóng của lớp 10A1, Trình Hưng cản bóng không thành công, 2 điểm đầu tiên của hiệp ba thuộc về lớp 10A8, tỉ số đã được rút ngắn lại.
Dương An Đình nửa trận trước đã quan sát kỹ đối phương, lần này chính cậu giành được bóng quyết không để đối thủ có cơ hội giành giựt.
Cậu vừa chạy vừa đập bóng, quả bóng theo nhịp đập xuống đất rồi lại đập vào tay cậu.

Khán đài cổ vũ lớp 10A1 ồn ào cổ vũ pha lập công đầu tiên của Dương An Đình.
10A8 có phần khinh địch, tuy nhiên vẫn tiến lên giành bóng.

Kết quả Dương An Đình dừng ở vạch 3 điểm, ghi một bàn thắng!
Đối thủ ngớ người, họ không ngờ Dương An Đình lại ghi bàn ở khoảng cách xa như vậy.
Chu Thiên Ân chạy qua Dương An Đình, dùng giọng điệu đủ để cậu nghe thấy, “Không ngờ nha!”
“Bóng đẹp!” Quang Thành ở ngoài sân hò reo.
Hiện giờ tất cả bọn họ đều nghi ngờ Dương An Đình quả thực không đơn giản.
Đội 10A1 lại nhanh chóng giành được bóng, Trần Bảo nhờ lợi thế nhỏ con của mình mà dễ dàng luồn lách, cậu cũng là đối tượng khó kèm của đội đối thủ.
Bóng được truyền vào tay Trinh Thế Vỹ, mắt thấy có hai tên chuẩn bị xông đến cậu liền đánh liều truyền cho Dương An Đình đang đứng gần đó.
Dương An Đình nhận được bóng, lập tức có một tên đứng kèm trước cậu.

Dương An Đình thả bóng xuống đất cúi mình vụt qua người đối phương.

“Vãi\~ Lớp phó cậu đúng là giấu nghề thật rồi!” Việt Hoàng ngoài sân không khỏi há hốc mồm trước bàn đập bóng chui qua háng đối phương của Dương An Đình.
Cậu lập tức bắt được bóng, tiếp tục vượt qua hai người đang chuẩn bị chắn trước mặt.
Đến gần vị trí rổ đối phương, mặc kệ còn ba người đang kèm trước mặt cậu làm động tác giả truyền bóng xong lại nhảy lên ghi một bàn 3 điểm, cả ba người kia ngớ người vì biết mình bị lừa.
Cả khán đài sôi nổi vì màn thắng cực đẹp của Dương An Đình.
“Tôi biết ngay mà, lớp phó không làm chúng ta thất vọng đâu.” Trần Nam kích động nói.
Tiếp theo là Chu Thiên Ân và Dương An Đình lần lượt thi nhau ghi bàn làm lớp 10A8 không khỏi tức tối.

Bọn họ hả hê vì loại được một Quang Thành, không ngờ Dương An Đình còn trâu bò hơn nhiều.
Đội cổ vũ 10A1 không ngừng hô lớn:
“10A1 Vô Địch, 10A1 Vô Địch!”
Đội cổ vũ lớp 10A8 cũng không chịu thua, bọn họ cũng hô to đáp lại:
“10A8 Vô Địch!”
10A1 nghe vậy cũng chẳng vừa lại hô to hơn, hai đội hô qua hô lại không ai nhường ai, song tiếng hô của lớp 10A8 dần bị lớp 10A1 lấn át lại, bởi lẽ bọn họ không chỉ có nội bộ trong lớp cổ vũ, mà các cổ động viên lớp khác đa số cũng đều nghiêng về lớp 10A1, vì lớp bọn họ có hai nam thần đồng thời cũng là học thần.
Lại một lần nữa Dương An Đình có một cú ném 3 điểm, đối thủ vừa hận vừa bất lực vì dường như Dương An Đình luôn có cách để thoát khỏi sự kiềm chế của bọn họ.
Chỉ còn một phút nữa là kết thúc hiệp 3 trận đấu.
Dương An Đình đang giành quyền kiểm soát bóng, lớp 10A8 dồn gần hết lực lượng vây quanh Dương An Đình.

Bọn họ đã bị cậu nhiều lần vượt mặt quyết tâm không để phút cuối cậu đạt được mục đích.


Dương An Đình liếc nhìn Chu Thiên Ân ở đằng xa thấy vị trí của anh khá thuận lợi.
Trùng hợp Chu Thiên Ân cũng đang nhìn Dương An Đình, dường như anh ngầm hiểu được ý của cậu, anh nhìn cậu gật đầu.
Dương An Đình nhếch khoé môi nhìn một loạt người đứng vây quanh mình.

Cậu nhìn sang phía bên trái nơi có Trịnh Thế Vỹ đang đứng, dơ bóng lên.
Tất cả sự việc chỉ diễn ra trong vòng 5 giây, sau đó bóng đã về tay Chu Thiên Ân, người đứng bên phải Dương An Đình.
Tuyển thủ lớp 10A8 tức đỏ mắt, bọn họ chạy về phía Trịnh Thế Vỹ nhưng không có bóng, đồng thời lúc đó nhận được một một bàn thua đến từ Chu Thiên Ân.

Bọn hoi cảm thấy mình trong sân lúc này như một lũ hề bị Dương An Đình và Chu Thiên Ân xoay mòng mòng.
Quang Thành hú hét đến quên luôn cái chân đang đau kia của mình.
“Húuuuuu”
“Đỉnh quá đi!”
Khán đài lúc này cũng đồng loạt hô tên hai người
“Chu Thiên Ân! Dương An Đình! 10A1 Vô Địch!”
“Lớp trưởng, lớp phó đỉnh thật đó aaaa” một vài bạn nữ ít ỏi hớp 10A1 không khỏi cảm thán kêu lên.
“Aaaaa OTP của tui thật đỉnh!” Một trong số những người ngày ngày trên mạng ship Chu Thiên Ân và Dương An Đình không khỏi phấn khích nói.
“Aaaaa đúng thế tui khóc mất!”
Sau khi hiệp 3 kết thúc điểm số lớp 10A1 đã cách xa lớp 10A8 những 23 điểm.
Trước khi vào hiệp bốn bọn họ được nghỉ ngơi một phút.
Chu Thiên Ân bất ngờ chạy đến khoác vai Dương An Đình, “Cậu chơi đỉnh thật đó nha, tôi cảm thấy chúng ta cũng khá ăn ý đó chứ!”
Dương An Đình bị kẹp cổ, trong một khoảnh khắc cậu cảm thấy như toàn thân đều nóng, cậu cho rằng chắc hẳn là do chơi bóng rồi.
“Bỏ cái tay ra, nóng chết đi được!”
“Ò!” Chu Thiên Ân cũng không hiểu tại sao giây phút khoác vai Dương An Đình quả thực có chút thoải mái, tim cũng đập nhanh hơn một chút.
Bọn họ nhanh chóng uống nước giải khát rồi bước vào hiệp cuối cùng.

Chu Thiên Ân và Dương An Đình quả thực là một tổ hợp rất ăn ý.

Bọn họ nhanh chóng được mệnh danh là tổ hợp song sát của mùa giải, không ai có thể cản họ ghi bàn cũng không ai có thể giành được bóng trong tay bọn họ.
Thêm nữa từ khi vào trận những bàn thắng của Dương An Đình toàn bộ là 3 điểm, cậu nhanh chóng thành danh được mệnh danh là chiến thần 3 điểm của bóng rổ.
Mọi thành viên trong đội đều phối hợp vô cùng ăn ý khiến đối thủ không tìm được lỗ hổng.

Trong vòng 5 phút đội đối thủ chỉ vẻn vẹn ghi được 8 điểm trong khi 10A1 bọn họ đã ghi được 18 điểm.
10A8 đã thầm ghi lửa hận trong lòng, đặc biệt là đối với Dương An Đình và Chu Thiên Ân, nhất thì bọn họ không làm quân tử cũng phải rửa được mối hận này, dù sao cũng không phải lần đầu bọn họ chơi bẩn.
Thế nhưng cứ mỗi lần có ý định đều bị Dương An Đình và Chu Thiên Ân dễ dàng bắt bài không để bọn họ có cơ hội thừa nước đục thả câu.
Dương An Định nhận bóng nhanh chóng chạy về phía khung thành đối phương, cảm giác có nguy cơ tiềm ẩn trong lúc tranh chấp cậu xuay người né cú đẩy của đối phương sau đó ném cho hắn cái nhìn sắc lẹm.

Cậu lại ghi được 3 điểm.
Lớp 10A8 lúc này hiểu được Dương An Đình tuyệt đối không đơn giản, cái nhìn của cậu làm bọn họ không rét mà run.
Chu Thiên Ân cũng tương tự, nhưng dăm ba thủ đoạn con nít này làm sao bằng mấy bài huấn luyện người thừa kế của gia tộc mà anh đã từng tôi luyện từ nhỏ.

Người thừa kế nhà họ Chu tuyệt đối không được có điểm yếu.
Chu Thiên Ân và Dương An Đình tiếp tục kẻ xướng người hoạ làm chủ sân bóng, đồng đội có được bóng cũng nhanh chóng chuyền cho hai người bọn họ.
Lớp 10A8 rơi vào thế thủ, nhưng thủ không thành nên bọn họ bị 10A1 bỏ xa, định sẵn kết cục làm Á Quân.
Các thành viên còn lại của đội bóng bên ngoài đều vui mừng phấn khích cổ vũ, đặc biệt là đội trưởng Quang Thành, cậu ta cười phớ lớ không thèm quan tâm đến cái chân của mình định đứng lên cổ vũ thì bị Việt Hoàng ấn xuống cảnh cáo.
Hiệp 4 kết thúc với tỷ số chung cuộc 81-39 phần thắng nghiêng về lớp 10A1.
Cả khán đài không ngừng hò reo.
Dương An Đình bỗng dưng cảm giác được mình đối mặt vào lồng ngực của ai đó, tim cậu bỗng hẫng đi một nhịp..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận