Bàn tay nhỉ của Tiểu Hắc đặt ở trên vai của người đàn ông ấn hắn xuống giường, điều kỳ diệu hơn là kẻ mạnh mẽ như hắn lại không tài nào đẩy cô ra được mà ngoan ngoãn nằm yên, sau khi bị hạ thuốc sức mạnh của cô trở nên phi phàm chăng?
Gương mặt của cô gái đỏ bừng, trước khi rời khỏi phòng bí mật của thập tam công chúa, Xích Diễm dùng áo choàng bọc kín người cô, vậy nên lúc này nửa thân trên của cô không có lấy một mảnh vải, Tiểu Hắc thở hổn hển, khuôn ngực cũng phập phồng theo, người đàn ông cố né tránh nhìn trực diện, chậm rãi nhắm mắt rồi nói:
'' Em cố gắng thêm chút nữa, ta đã gọi bác sĩ rồi''.
Chẳng biết cô có nghe thấy hắn nói gì không, Tiểu Hắc tầm mắt mờ ảo, cô nhìn chăm chú vào đôi môi của hắn đang mấp máy rồi nuốt ực một ngụm nước bọt sau đó hé môi cúi đầu ngậm lấy.
Đồng tử của tam hoàng tử giãn ra, cơ thể căng cứng vài giây nhưng tiếp theo đó cảm nhận độ mềm mại và nóng bỏng của đôi môi và cơ thể của cô liền không nhịn được mà lật người thành công hoán đổi vị trí.
Người đàn ông tách cánh môi của cô, cạy khớp hàm rồi cho lưỡi vào bên trong, hắn quấn lấy không buông rồi nuốt hết tất cả ngọt ngào xuống bụng.
Cô gái nhỏ đầu óc trống rỗng, hai má đỏ ửng và cảm thấy bức bối vô cùng, bàn tay của cô đặt lên lồng ngực vạm vỡ của người đàn ông rồi sượt nhẹ lên bả vai sau đó vòng qua cổ rồi ôm lấy, dưới sự tác động của thuốc, cô cũng học theo rồi đáp lại hắn khiến cho căn phòng chỉ toàn là tiếng thở dốc khó nhọc hoà với âm thanh rên rỉ yếu ớt.
Môi lưỡi quấn vào nhau tạo ra âm thanh chụt chụt xấu hổ, nhưng cô gái vẫn chưa cảm thấy thoả mãn, ngón tay của cô luồng vào mái tóc dài như dòng suối của hắn ghì chặt khiến cho hắn phải dính lấy mình, chân thon chẳng biết từ bao giờ đã tách ra rồi vòng quanh hông hắn kẹp chặt.
Sau một hồi mãnh liệt đến mức không thở được, hắn cũng miễn cưỡng lui về sau tạo ra một khoảng trống nho nhỏ để cô có thể thở, nhưng dường như cô lại không hài lòng, chân mày khẽ nhíu, ánh mắt khao khát muốn thêm và đôi môi sưng đỏ đang hé mở, đầu lưỡi nhỏ xinh hơi đưa ra ngoài, thở dốc mà rên rỉ:
'' A, cho tôi~''.
Người đàn ông nhẹ nâng cằm của cô, có thể thấy được gân xanh nổi lên ở trên mu bàn tay của hắn và một số nơi đang ẩn phía sau lớp quần áo kia, giọng nói trầm thấp mang theo đè nén:
'' Nhìn cho rõ và nói xem ta là ai''.
'' Ưm~'' - Cơ thể khó chịu, miệng lưỡi khô khốc, lồng ngực nóng rực, giữa hai chân ướt nhẹo và ngứa ngáy, thần trí của cô mơ mơ hồ hồ, thấy hắn không làm theo yêu cầu mà hỏi vớ vẩn, Tiểu Hắc có hơi nóng ruột không muốn hợp tác.
Cô vòng tay qua cổ hắn rồi ghì xuống nhưng người đàn ông quá khoẻ khiến cho cô khó chịu đến ấm ức.
'' Ưm... muốn~''.
'' Nói xem ta là ai''.
Cô đưa đôi mắt ngấn lệ về phía hắn, nhìn một lúc rồi thở dốc:
'' Diễm... Xích Diêm... Xích Diễm... khó chịu quá~''.
Người đàn ông cúi xuống chôn đầu vào hõm cổ mịn màng như làn da của em bé, bàn tay không an phận đặt lên một bên tròn trịa rồi nhào nặn.
'' Ưm a~''.
Ngón tay của hắn nắm lấy hạt trân châu đỏ ở trên đỉnh núi rồi se se, dòng điện chạy dọc thân thể lan toả đến khắp các tế bào khiến cho cô như muốn tan chảy.
Đầu lưỡi trơn trượt và ấm nóng của người đàn ông đang lướt nhẹ trên da thịt của cô gái nằm bên dưới, Tiểu Hắc nắm chặt lấy góc chăn không thể kiểm soát mà rên rỉ:
'' Ưm... a, thích quá~''.
Điều này khiến cho người đàn ông mất đi lí trí còn sót lại, hắn cúi đầu ngậm lấy một bên to tròn, bên kia cũng được chăm sóc bởi bàn tay to lớn, cả hai đỉnh nhỏ đều bị kích thích đến mức dựng đứng, Tiểu Hắc lúc này nhạy cảm vô cùng, giữa hai chân nhớp nháp và toả ra mùi hương, eo thon của thiếu nữ tự động di chuyển dính vào nơi sưng to của người đàn ông rồi cọ xát.
Chỉ nghe thấy Xích Diễm hừ nhẹ, tiếp đó liền cho tay xuống dưới vuốt ve hoa viên bí mật của cô.
'' A...''.
Trơn tru đến nức khiến cho hắn động nhẹ thì cũng dễ dàng di chuyển, cô đúng là kiếp nạn của hắn.
Bác sĩ vẫn chưa đến, tiếp tục thế này thì hắn sẽ chết mất.
Chap đạt 500 like thì 8h tối nay tặng thêm nạ
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...