Mệnh Sắc Thủ


Thấy vợ ngang nhiên dang lồn ra trước mặt mình say mê địt nhau với một thằng nhóc mười tuổi, sau đó còn sung sướng đến nỗi bài tiết ra nước tiểu bắn lên mặt hắn, lão công của nàng, thanh niên tức giận không nói nên lời, gầm gừ khặc khặc trong cổ, hai mắt trợn trắng, cơ thể co rút giật giật, sau đó liền vì giận dữ khí cấp công tâm mà ngất xỉu đi.Trước khi bất tỉnh, hắn còn ngửi thấy trên mặt mình mùi vị khai ngái của nước tiểu, mùi tanh tanh hăng hắc hỗn hợp dâm tinh của hai kẻ dâm đãng kia.

Có lẽ cả đời này hắn không thể quên được cảm giác nhục nhã vô hạn này.Ngày ấy, hắn bị một thằng nhóc mười tuổi ném một tờ giấy vàng khiến toàn thân bất động, sau đó địt nhau với vợ hắn ngay trước mặt hắn một trận quên trời đất, tiếp đến vợ hắn lên đến cao trào, tiểu vào mặt hắn...Lâm Vũ nhìn cảnh nàng đái vào mặt chồng nàng, hắn cười vui vẻ:"Nàng thật dâm đãng, mau lại đây liếm sạch cặc cho ta!"Miêu Nhược Thanh lập tức ngồi dậy, bò bằng bốn chi, cúi đầu xuống háng của hắn cười vũ mị:"Thiếp không cố ý, nhưng mà đái vào mặt hắn cũng không có vấn đề gì cả, chỉ cần chàng vui là được rồi."Vừa nói, nàng vừa le chiếc lưỡi hồng nhuận, cẩn thận nhu mị liếm sạch toàn bộ dâm tinh dính trên con cặc khủng bố yêu quý."Tốt lắm ha ha!"Lâm Vũ cười đắc ý.

Lúc này hắn rất có cảm giác thành tựu.

Lần đầu tiên trong đời mất đi xử nam, địt nhau với một mỹ nữ là việc vô cùng sướng.

Không những thế, còn địt nhau trước mặt chồng của nàng, kẻ đang bị khống chế bất động chỉ có thể bất lực giương mắt nhìn vợ làm tình với nam nhân khác.Được mỹ nhân bú liếm toàn thân cặc, con cặc vừa có chút mềm xuống sau một lần xuất tinh đã đời lại vì cảm giác sung sướng lần nữa cứng rắn dựng đứng lên, chĩa thẳng vào mặt Miêu Nhược Thanh."A, chàng vừa xuất lại tiếp tục cứng nữa, không giống chồng thiếp, vô cùng yếu đuối nhu nhược, mỗi lần xuất xong đều bất lực làm tiếp"Nhìn thấy côn thịt lần nữa cứng lên sẵn sàng chiến đấu, Miêu Nhược Thanh rất vui vẻ.


Nàng vừa hôn lên quy đầu đỏ hồng to lớn vừa nhìn sang tên chồng vô dụng gần đấy đang ngất xỉu đi vì nhục nhã và tức giận với ánh mắt khinh miệt.Đồng thời, các cơ bắp trong lồn nàng giật giật, vô cùng nhớ cảm giác con cặc này tung hoành trong lồn.

Dâm thủy lại chảy ra ào ạt vì hứng tình."Tất nhiên, chỉ có ta mới có thể khiến nàng sung sướng dục tiên dục tử!"Lâm Vũ nghe nàng nói tâm hồn vô cùng thư sướng, véo mũi nàng một cái.Hắn muốn lật nàng lại địt thêm một hiệp nữa, bất ngờ nghe từ phía xa xa đang có vô số bước chân chạy đến."Không ổn, là hộ vệ trong phủ!"Miêu Nhược Thanh đang bú liếm cặc Lâm Vũ chụt chụt, chợt hốt hoảng lo lắng nhìn ra phía ngoài."Không sao, đối với ta không phải là vấn đề phải lo lắng"Lâm Vũ có chút nuối tiếc mặc lại y phục.

Nhìn mông ngực ngồn ngộn của Miêu Nhược Thanh mà hắn có chút tiếc nuối vì không thể tiếp tục địt nàng ta.

Đành chờ dịp khác vậy.Hắn gỡ Định Thân Phù còn dán trên trán thanh niên, cẩn thận cất vào túi thần kỳ.

Định Thân Phù này quả thực quá quý giá, hắn vẫn còn hai lần dùng nữa."Chàng dẫn theo thiếp với, thiếp đi cùng chàng! Thiếp không muốn ở nơi này nữa"Miêu Nhược Thanh vội vàng mặc lại quần áo.

Nhìn hắn nũng nịu."Cái này..."Lâm Vũ nghe vậy có chút không biết phải làm sao.Ban đầu hắn tiến vào đây địt nàng vì mang tâm lý trả thù.


Nhưng sau đó vô tình để chồng nàng bắt gặp rồi địt nàng trước mặt hắn, khiến cho hắn nhận nhục nhã khủng khiếp nhất trên đời.

Lúc này quả thực là Miêu Nhược Thanh không còn lý do gì ở lại nơi này.

Nếu không đợi chồng nàng tỉnh dậy thì đón chờ nàng là một kết cục khủng khiếp.Nhưng có điều, hắn chỉ là một tiểu tử mới mười tuổi, khó có thể chăm lo cho nàng.Lâm Vũ không phải loại người bội tình bạc nghĩa, chơi người ta chán chê rồi mặc quần bỏ đi.Nhưng lúc này nàng đang bị mũi tên của Tình Yêu Cung ảnh hưởng, rút mũi tên ra không biết nàng sẽ đối xử với hắn ra sao.

Thái độ chắc chắn sẽ thay đổi một trời một vực, sẽ không còn bộ dáng ngoan ngoãn quỳ gối liếm cặc hắn đi.Đột nhiên Miêu Nhược Thanh liếc qua gương, ngạc nhiên sờ sờ trên đầu:"Sao trên đầu thiếp lại có một mũi tên vàng như thế này?"Điều gì đến cũng phải đến, Lâm Vũ thở dài nói thật:"Mũi tên này chính là thứ khiến nàng yêu ta, nếu rút nó ra, chúng ta sẽ không còn như bây giờ nữa."Trải qua một phen làm tình điên cuồng với Miêu Nhược Thanh, hắn đột nhiên cảm thấy có chút yêu thích nàng.Một tiểu tử mười tuổi nói những lời này với một thiếu phụ hai mươi tám tuổi có chút kỳ quặc, nhưng trong mắt Lâm Vũ đều là nghiêm túc chi ý."Vậy sao...!hoá ra cảm xúc thiếp yêu chàng đều là do mũi tên này mang đến."Miêu Nhược Thanh vuốt ve mũi tên đang cắm trên đỉnh đầu sững sờ, nàng chợt nhớ tới cảnh tượng trước đó đột nhiên nàng bị mũi tên này bắn đến.

Trong lòng liền hiểu ra tất cả.Nếu nàng rút mũi tên này ra, nàng sẽ không còn yêu tiểu tử trước mắt nữa, hoàn toàn xem hắn là người xa lạ.Nhớ đến cảm giác giao hợp cháy bỏng vừa rồi của hai người, Miêu Nhược Thanh có chút thổn thức, cảm giác đấy nàng khó mà có thể quên.


Trong tim nàng luôn là hình ảnh của Lâm Vũ, nếu không nhìn thấy hắn, nàng sẽ có cảm giác rất khó chịu.Rút mũi tên này ra, nàng sẽ dứt bỏ đi đoạn tình yêu kỳ diệu ngọt ngào này.Chợt dung mạo mỹ miều của Miêu Nhược Thanh lộ ra một tia kiên quyết, nàng vội vàng lại cái tủ gỗ gần giường, lấy ra một túi vải lớn, sau đó nhanh chóng thu thập các loại quần áo, vật tư cá nhân vào.Lúc này bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa:"Đại phu nhân, bên trong xảy ra chuyện gì vậy? Bọn ta nghe thấy âm thanh thiếu gia la hét."Vì đây là khuê phòng tư mật của nữ nhân, không thể có gia đinh nam nhân ở gần.

Thời điểm thanh niên kia vào đây đã đuổi hết mọi nha hoàn xung quanh, nên không ai nghe thấy dị động trong phòng.Nhưng khi tiếng gào thét giận dữ của thanh niên vang lên thật lớn, hộ vệ xa xa nghe thấy được.

Có điều trước giờ vị thiếu gia này rất độc ác hung dữ, sơ hở là đánh người, nên không ai dám tiến đến xem xét.Nhưng qua hồi lâu không thấy thanh niên đi ra khỏi cửa, đám hộ vệ liền đánh liều tiến đến.

Thiếu gia trừng phạt bọn hắn một chút thì không sao, nhưng nếu thiếu gia có mệnh hệ gì, bọn hắn liền sẽ khó sống.Lúc này bọn hắn tiến đến, không dám lỗ mãng xông vào, chỉ dám gõ cửa lên tiếng.Miêu Nhược Thanh bình tĩnh đáp lại, cửa đã được Lâm Vũ khoá lại nên nàng không lo:"Các ngươi thật vô lễ, ta và thiếu gia đang tư mật khuê phòng, huynh ấy la lên là do khoái cảm mà thôi.

Các ngươi lập tức rời đi cho ta!"Lâm Vũ nghi ngờ thấp giọng hỏi nhỏ nàng:"Nàng đang làm gì đây?"Miêu Nhược Thanh nhìn hắn, trong mắt tràn đầy tình nồng ý mật:"Thiếp yêu chàng.

Thiếp quyết định theo chàng rời khỏi nơi này.


Đợi khi rời khỏi đây rồi, thiếp mới tự mình rút mũi tên này ra.

Lúc đó nếu bản thân thiếp không còn là mình bây giờ nữa, dù cho thay đổi hoàn toàn thì cũng đã không còn đường lui.

Chỉ có thể theo chàng mà thôi.Dù cho thiếp có ở lại, thì khi Tần Phong tỉnh lại, thiếp cũng không có kết cục tốt đẹp.Cùng với đó, thiếp vô cùng căm ghét nơi này, nơi này không thuộc về thiếp."Tần Phong chính là tên của thanh niên đang bất tỉnh, trượng phu của nàng.Lâm Vũ sững sờ.

Nghe những lời ngọt ngào của Miêu Nhược Thanh, trái tim hắn chợt xuất hiện một cảm giác khác lạ.Nếu tình yêu nàng dành cho hắn là thật, không phải do Tình Yêu Cung mang đến thì hay biết mấy.Hắn cảm thấy vô cùng có lỗi, ân hận:"Vì ta...!ta đã làm hại nàng rồi, nếu không phải ta...!thì nàng đã không lâm vào cảnh tiến thối lưỡng nan này.""Không phải hoàn toàn do chàng, nếu hôm nay chàng không đến, sớm muộn thiếp cũng sẽ trốn khỏi nơi này."Miêu Nhược Thanh hai mắt ôn nhu như thu thủy nhìn hắn."Phu nhân, bọn ta muốn gặp thiếu gia có đại sự!"Âm thanh của đám hạ nhân bên ngoài lại vang lên.Bọn hắn không tin lời của Miêu Nhược Thanh, nếu hai người làm cái chuyện phu thê sung sướng thì tiếng la vừa rồi của thiếu gia không thể tràn đầy ý đau khổ như vậy.Mà bọn hắn tiến đến gõ cửa, lại chỉ nghe mỗi âm thanh của phu nhân lên tiếng mà không thấy thiếu gia đâu, liền cảm thấy sự tình khác thường.Lâm Vũ vô cùng lo lắng, Mê Thạch Nón hắn chỉ có một cái, bọn hắn có hai người, làm sao thoát khỏi đây là một chuyện nan giải."Không sao, chàng tới đây, chúng ta thoát ra bằng đường này."Miêu Nhược Thanh đã gói gém hành trang trong một túi vải xong, nàng cúi xuống gầm giường, lật tấm ván gỗ lên, mở ra một cánh cửa bên trong."Mật đạo!"Lâm Vũ vui mừng vô cùng tiến đến, tay không nhịn được xoa nắn bờ mông lớn cao vút tròn trịa của nàng, tuy cách lớp vải dày nhưng rất đã tay:"Quá tốt rồi, chúng ta mau chóng rời khỏi đây thôi.

Mật đạo này ngoài nàng ra còn ai biết không?."Cảm nhận được bàn tay Lâm Vũ đang xoa bóp mông mình, Miêu Nhược Thanh có một cảm giác dễ chịu.

Nàng nguýt hắn một cái yêu kiều:"Tiểu quỷ! Đây là mật đạo Tần Phong bí mật cho người đào, ngoài thiếp và Tần Phong, không ai biết hết!"Trong lòng Lâm Vũ xuất hiện một loại cảm giác hài hước kỳ dị, thanh niên Tần Phong này đào mật đạo dưới gầm giường phu phụ bọn hắn, cuối cùng kết quả là để vợ hắn và tình nhân cùng chạy trốn..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận