Lâm Vũ ở trên giường nằm mải suy nghĩ, ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Cơ bản là cơ thể của hắn đã khá mệt mỏi sau một ngày phong trần.Lúc tỉnh dậy thì phía bên ngoài trời vẫn chưa sáng.
Lâm Vũ đi ra giếng rửa mặt, rồi trở về phòng ngủ bắt đầu tu luyện.Trong tay hắn đang có ba loại công pháp, Thiên Xuân Công, Quỷ Vũ Quyết, Hỗn Thiên Quyết.Quỷ Vũ Quyết có một nửa, gồm ba tầng công pháp đủ để tu đến Ngưng Dịch Cảnh, có thần thông đi kèm hoá ra quỷ trảo âm phong công kích địch nhân.
Hỗn Thiên Quyết sư cô Nhạc Phi Yên đưa chỉ có một tầng để tu đến cảnh giới Luyện Khí Hậu Kỳ.Lâm Vũ xem xét một hồi, quyết định trước tiên cứ thử tu luyện hai tầng đầu của Quỷ Vũ Quyết đi, vì hai tầng này ứng với cảnh giới Luyện Khí sơ kỳ, trung kỳ.
Tu vi hắn là Luyện Khí Trung Kỳ nên dễ tu luyện.Còn Hỗn Thiên Quyết hắn cũng muốn tu luyện.
Có điều phải xem tình hình có đủ thời gian tu luyện hay không.
Một tu sĩ bình thường chỉ tu luyện một hai công pháp dù hắn có thể cầm tới vô số loại công pháp khác.Lý do rất đơn giản.
Mỗi tu sĩ chỉ nên lựa chọn công pháp tốt nhất, phù hợp nhất với bản thân chuyên tâm tu luyện để dễ tinh tấn.
Tu luyện quá nhiều công pháp sẽ dẫn đến chậm trễ thời gian cùng độ tinh thông một pháp.
Dẫn đến dù biết nhiều công pháp nhưng môn nào cũng tu luyện dở dang, không đạt đến tinh thâm.Đạo lý tham quá mắc nghẹn chắc chắn ai cũng hiểu rõ.Mặc dù nghĩ vậy, nhưng nếu có thể Lâm Vũ cũng không từ chối trên thân có nhiều thêm một loại thần thông bản lĩnh.Vì lúc trước hắn tu luyện công pháp Thiên Xuân Công tăng tu vi lên cảnh giới trung kỳ, nên cũng đã tu thành tầng một của công pháp này, bước lên tầng hai.Theo như trong công pháp có ghi chép, đạt đến tầng hai có thể tu thành một loại chân khí trong cơ thể, gọi là Xuân Cơ Chân Khí.
Chân khí này sinh cơ nồng đậm, có thể giúp cường dương kiện thể.
Vì chứa nhiều sinh cơ nên có tác dụng dưỡng thương rất tốt.
Trong công pháp không ghi chép rõ tác dụng chữa thương như thế nào nên Lâm Vũ chỉ có thể đợi đến thời điểm thích hợp thử nghiệm.Lâm Vũ ngồi xếp bằng trên giường đả toạ, tay bắt pháp quyết, miệng niệm khẩu quyết công pháp.
Pháp lực trong đan điền chậm rãi vận chuyển theo quy luật chảy khắp kinh mạch.Không lâu sau đó, pháp lực trong cơ thể Lâm Vũ dần chuyển hoá thành một làn khí không màu, ban đầu chỉ chứa một tia sinh khí yếu ớt nhưng ngày càng nồng đậm.Vận chuyển pháp quyết tu luyện thêm vài chu thiên, Lâm Vũ dừng tu luyện lại.
Về cơ bản hắn đã tu thành một lượng nhỏ Xuân Cơ Chân Khí ban đầu.Lâm Vũ lấy Hiệp Khách Kiếm ra cứa nhẹ lên đầu ngón tay thành một vết thương nhỏ, máu tươi chậm rãi chảy ra thành từng giọt.
Hắn vận lên Xuân Cơ Chân Khí từ đan điền di chuyển tới đầu ngón tay bị thương đó, bằng mắt thường có thể nhìn thấy vết thương đang khép lại vô cùng chậm rãi.
Khoảng một thời gian ngắn sau liền liền lại.Với tốc độ cùng tiến trình hồi phục này, nếu chỉ là vết thương ngoài da thì có thể dễ dàng liền lại, nhưng nếu là nội thương ngũ tạng lục phủ các thứ bị trọng thương thì phải mất thời gian rất lâu để Xuân Cơ Chân Khí chữa trị.
Trong chiến đấu, nếu cứ liên tục bị đả thương, chắc chắn tốc độ cơ thể hồi phục sẽ không theo kịp tốc độ thụ thương.Dù là như vậy, có được Xuân Cơ Chân Khí sinh cơ bừng bừng này hộ thể Lâm Vũ cũng rất vui mừng.
Ít nhất nếu hắn thụ thương, trong khoảng thời gian sau đó mải chiến đấu hay làm chuyện gì không có cơ hội tự tay chữa trị, thì Xuân Cơ Chân Khí cũng sẽ âm thầm vận chuyển hồi phục cơ thể, dù chỉ có tác dụng nhỏ bé nhưng chắc chắn hữu dụng, có tất nhiên hơn không.
Không phụ thuộc đan dược hay thuốc chữa thương nào.Hơn nữa, theo tu vi công pháp tăng lên, năng lực của Xuân Cơ Chân Khí chắc chắn cũng không nằm im mà sẽ tăng theo.Lúc này hắn cũng đã có thể tu luyện thần thông đầu tiên của công pháp, luyện ra quang tráo thuộc tính mộc phòng ngự.Vì hắn đã tu thành tầng hai của công pháp, lại luyện ra Xuân Cơ Chân Khí, đối với pháp môn cơ bản của Thiên Xuân Công rất có lý giải nên hoá ra quang tráo chỉ là chuyện tiện tay, quan trọng là phải làm sao biến hoá thuần thục, khống chế độ dày mỏng cứng mềm lớn nhỏ của quang tráo sao cho thật tốt.Nhìn quang tráo màu lục bao quanh cơ thể, Lâm Vũ cầm Hiệp Khách Kiếm chém mạnh lên màng tráo.
Màng lục chỉ rung rung một cái sau đó liền vững vàng ổn định như cũ.Lâm Vũ lại lấy ra Pháo Không Khí bắn liên tiếp vài phát đạn không khí lên cùng một điểm quang tráo, lần này có vẻ có tác dụng hơn, điểm bị bắn nhận vài phát đạn liên tiếp không dừng, bị lõm thành một lỗ sâu.
Nhưng sau đó lại phồng trở lại như không có chuyện gì.Lâm Vũ gật đầu âm thầm hài lòng.
Nhưng đây chỉ là công kích của bảo bối, không biết nếu linh khí công kích thì sẽ như thế nào.
Đợi đến lúc thích hợp sẽ thử nghiệm.Trong Trữ Vật Phù còn có thanh kiếm gỗ linh khí hạ phẩm được tông môn phát cho với tư cách là tân đệ tử mới nhập môn.
Có điều, theo như sách Sơ Lược Tu Hành, muốn khu động một linh khí trước tiên cần luyện hoá cấm chế trong đó và lưu ấn ký nhận chủ.Linh khí chia làm bốn phẩm cấp: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm.
Mỗi phẩm có chín trọng cấm chế, tối hạn của một linh khí mạnh nhất là ba mươi sáu trọng cấm chế.Ngoài ra, trên linh khí còn được khắc thêm phù văn để gia tăng thuộc tính cùng thần thông.
Giả như phù văn thuộc tính hoả sẽ giúp linh khí có thêm tính hoả, có thể phát ra thần thông hoả gì đó tùy thuộc vào phù văn được khắc là gì.Phù văn chính là linh hồn của linh khí, cũng chính là linh hồn của phù lục.
Phù lục là một loại bùa chú được gia trì thần thông của phù văn khi hoạ phù văn lên, có điều luyện chế phù lục dễ hơn luyện chế linh khí, giá thành cũng rẻ hơn, bởi phù lục dùng nguyên liệu đơn giản hơn, lại có giới hạn số lần sử dụng nên điều kiện luyện chế không cao bằng linh khí.Dù nói phù lục luyện chế dễ hơn linh khí, nhưng chỉ dễ khi so sánh với linh khí mà thôi, còn thật sự là luyện chế phù lục không dễ chút nào.
Không phải ngẫu nhiên mà tu tiên giới có hai chức vụ là Luyện Phù Sư và Luyện Khí Sư.Ngoài ra, trong Sơ Lược Tu Hành còn ghi chép về nhiều loại chức vụ danh giá trong tu giới khác đó là Luyện Đan Sư, Trận Pháp Sư...!Nhưng người này phần lớn đều là kỳ tài ngút trời, được các thế lực nhiệt liệt săn đón.
Bởi đan dược và trận pháp là hai thứ vừa quý giá vừa hữu dụng, lại khó chế tạo ra.Lâm Vũ xem một số đan dược và trận pháp thường thấy trong sách rồi đóng sách lại.
Toàn những thứ lạ lẫm và quý giá hắn chưa bao giờ thấy, có thể khi nào có cơ hội tìm mua để kiến thức một chút.
Nhưng giá thành rất đắt, hắn cũng không cần dùng ngay nên không quá tò mò...Lâm Vũ lại lấy một trang giấy mỏng ra, chính trang giấy này đã tiêu tốn của hắn một linh thạch, phía trên có ghi khẩu quyết của Đằng Vân Thuật.Bên ngoài, vầng trăng lưỡi liềm hoàng oánh dần biến mất.
Sao trời vốn lập loè sáng chói dần dần mờ nhạt, bị ánh sáng thái dương từ phía Đông dâng lên chiếu rọi thay thế.
Bầu trời rộng lớn sáng dần, màn trời đen kịt ngả sang màu xanh, phù vân phiêu động lập lờ...Trong căn nhà đá, Lâm Vũ đang lơ lửng cách giường phía dưới nửa trượng, dưới chân hắn là một lớp mây trắng mỏng manh.Lâm Vũ sau khi hưởng thụ cảm giác tự thân thi triển pháp thuật bay lên thoả mãn, lượn quanh nhà đá một hồi mới giải thuật hạ xuống.
Vì lần đầu mới phi hành chưa quen nên hắn hết đâm vào nơi này lại đập đầu vào nơi khác.
Tuy toàn thân ê ẩm nhưng lại rất vui vẻ không có chút nào buồn bực.Trông bộ dáng vừa rồi của hắn mới giống với phong thái một tiểu tử mười tuổi đang hứng thú với thứ gì đó mới mẻ.
Khác hẳn với bộ dáng ấu lão thường ngày do thường xuyên lăn lộn phiêu bạt trong giang hồ lạnh lùng đầy cạm bẫy tạo nên.Theo Lâm Vũ thấy, đám mây hắn biến ra màu trắng, mỏng nhẹ, khác hẳn với sư cô Nhạc Phi Yên, đám mây của nàng màu xám, dày hơn của hắn.
Chắc hẳn là vì nguyên do chênh lệch pháp lực tạo nên.Đúng lúc này, từ bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa cùng tiếng gọi thanh thúy của một thiếu nữ: "Lâm sư đệ có ở đây không?".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...