Mệnh Sắc Thủ


Quách Dung tức giận quát:"Cái gì ta cũng không đồng ý!"Cái tên này vừa cưỡng hiếp nàng, còn muốn nàng hôn hắn a?Nhìn côn thịt to lớn trước mắt Quách Dung có chút hoảng, thô to như vậy không biết vừa rồi làm sao có thể tiến vào thân thể mình.Lâm Vũ tiến lại gần môi nàng:"Tỷ phải chọn một đi thôi!"Hắn hôn lên đôi môi nhỏ nhắn kia, nhưng Quách Dung vẫn ương ngạnh không chịu há miệng.Lâm Vũ liền ngồi dậy cầm côn thịt bóng nhẫy dâm dịch đưa đến trước môi Quách Dung cách chưa đầy một phân:"Vậy đệ sẽ đặt nó lên môi tỷ, hắc hắc..."Quách Dung hoảng sợ, nàng tin hắn sẽ làm thật:"Được được, ta đồng ý hôn!"Lâm Vũ cười thoả mãn thu côn thịt đang ngạo nghễ vươn ra trước mặt mỹ thiếu nữ lại, chợt phát hiện từ hai mắt nàng đang ngấn một tầng lệ hoa, hai hàng lệ trong suốt đang chậm rãi chảy ra."Ta chỉ trêu đùa chút thôi, sao tỷ lại khóc..."Lâm Vũ thấy cảnh này có chút luống cuống.Quách Dung vốn khuôn mặt lạnh băng tư thái mạnh mẽ, lúc nước mắt bắt đầu chảy ra, nàng như không kìm nén nổi ủy khuất nữa, khóc lên ô ô:"Hu hu, ngày hôm nay ta mới đến Thiên Quỷ Môn này làm tạp dịch, đã bị ngươi ô nhục.

Tu sĩ các ngươi thật bỉ ổi a..."Lâm Vũ không quên tranh thủ hôn lên môi Quách Dung một cái thật nhanh khiến nàng bất ngờ không kịp phản ứng, sau đó nhẹ nhàng lau nước mắt giúp nàng: "Tỷ tỷ đừng khóc nữa, chỉ tại ta mới nhìn tỷ đã yêu nên không kìm nén nổi mà thôi, ta hứa sẽ bồi tội a..."Quách Dung mặt lạnh băng, nghiêm nghị nhưng âm thanh vẫn còn kèm theo một chút nức nở:"Thả ta ra!"Nghe giọng điệu "không được từ chối" của nàng, Lâm Vũ thở dài một hơi gỡ Định Thân Phù dán trên thân nàng ra.

Nếu nàng không nói hắn cũng sẽ làm vậy, cũng không thể định thân nàng cả đời.Vừa lấy Định Thân Phù xuống, Lâm Vũ lập tức nhảy xuống giường.

Quả nhiên, chỗ hắn vừa ngồi liền xuất hiện một cước của Quách Dung đá đến.Vì Quách Dung còn đang trần truồng, nên khi nàng tung cước hai chân dang rộng ra, khu vực hạ thân tư mật phóng khoảng hiển ra lồ lộ rộng rãi, giữa khe âm vật hồng hào còn đang chảy ra một dòng dâm dịch trắng ngà.


Lâm Vũ đứng dưới đất trông thấy mà ngây ngốc, thật đẹp, mỹ hoặc.Quách Dung đá hụt, lại vô tình bày ra tư thế xấu hổ trước mắt Lâm Vũ, ngượng ngùng khiến cơn giận tăng vọt, nàng liền đứng dậy cầm lấy đồ vật quét dọn ném về phía hắn.Lâm Vũ vừa cúi đầu tránh một cái, không dừng lại mà liền co chân bỏ chạy.

Phía sau Quách Dung đang cầm một cái chổi lông vũ đuổi tới.

Cứ thế hai người trần truồng, ngực mông, nhục côn lủng lẳng đuổi đánh nhau khắp căn nhà đá.Từ phòng ngủ chạy ra đại sảnh, Lâm Vũ mượn bàn đá chạy vòng vòng xung quanh khiến Quách Dung vô pháp bắt được hắn."Dâm tặc, đứng lại để cho ta đánh!""Ta không ngốc, tỷ muốn thì đi đánh người khác đi...""Ta chỉ đánh mỗi ngươi thôi, đứng lại a..."Quách Dung nhìn thấy chạy xung quanh cái bàn này không thể nào bắt tới hắn, liền leo lên bàn vung chổi lông đánh tới.Lâm Vũ đứng dưới bàn ngước nhìn lên, hai bầu vú Quách Dung rung động nhấp nhô liên tục theo bước chạy, từ âm hộ hồng hào dưới lớp âm mao đen mượt đang có một dòng dâm dịch chảy ra xuôi xuống ven đùi, hắn vừa chạy vừa hét lớn:"Tỷ tỷ ngươi không biết xấu hổ à?""Với ngươi ta cần gì phải xấu hổ? Đánh chết ngươi..." Quách Dung hừ lạnh, dù sao cũng bị Lâm Vũ nhìn thấy hết rồi, để hắn nhìn thêm chút nữa cũng không sao.

Mấu chốt hắn chính là người phá thân nàng, quan hệ thân cận thân thể, nên xuất phát từ tâm lý nàng thực sự không có bao nhiêu e ngại...Cái quan trọng nhất lúc này là phải đánh được hắn cho hả giận.Lâm Vũ bị Quách Dung đuổi đánh chạy trở lại trong phòng.

Đứng tại một góc hẹp không còn đường trốn, Quách Dung đi tới cầm chổi lông đắc ý:"Để xem lần này ngươi còn chạy được đi đâu..."Nàng vung chổi lông lên đánh tới."Ba..."Chổi lông một đường quất lên ngực Lâm Vũ một vết hằn đỏ.Quách Dung sững sờ:"Sao ngươi không tránh...?"Lâm Vũ vẻ mặt ôn nhu nhìn thẳng vào hai mắt nàng:"Chỉ cần tỷ giải toả được giận dữ, đệ bị đánh cả ngàn roi cũng đáng."Bề ngoài bộ dáng hắn vững vàng như không có chuyện gì, nhưng phía dưới ngón chân đang không ngừng co rút, các tế bào dưới da đang giật giật liên hồi, mẹ nó, chổi lông gà này đánh thật đau."Nếu ngươi đã nói như thế, vậy thì...!tốt, tỷ cần đánh ngươi thật nhiều mới có thể xả hết giận.


Yên tâm không tới ngàn roi đâu, chỉ chừng năm trăm roi mà thôi."Quách Dung cười lạnh, vung chổi lông lên tiếp tục đánh tiếp, Lâm Vũ vội vã xua tay:"Đừng đừng, đệ nói đùa, đừng đánh nữa..."Đừng nói năm trăm roi, năm mươi roi hắn cũng chịu không nổi."Bỏ đi..."Quách Dung cũng chỉ vung chổi giả bộ, nàng hừ một cái không nói lời nào nữa ném chổi lông sang một bên, nhặt lấy y phục trên giường mặc vào.Lâm Vũ thấy không khí hơi chút dịu lại, nhẹ nhàng tiến tới từ sau vòng tay ôm nàng:"Quách tỷ, ta yêu ngươi a..."Quách Dung đẩy hắn ra, nhưng ngữ khí lúc này đã hoà hoãn nhẹ nhàng hơn: "Đám tu sĩ các ngươi không phải người tốt, mặt khác ngươi là tu sĩ có thể sống vô số tuế nguyệt, ta là phàm nhân thọ mạng có khi chưa đến trăm tuổi, ngươi nói chúng ta yêu nhau như thế nào được?"Dù sao nàng cũng chỉ là một cô nương mười ba tuổi, dù là Lâm Vũ cưỡng bức nàng, nhưng nói về một mặt ý nghĩa nào đó, hắn chính là nam nhân của nàng rồi.

Lâm Vũ mới mười tuổi đồng thế hệ với Quách Dung, có thể coi như nam thanh nữ tú hợp ý, lại đối với nàng có vẻ chân thành, ban đầu khi mới gặp hắn nàng rất có hảo cảm.

Bây giờ nàng không có bao nhiêu ác cảm với hắn.Đây cũng chủ yếu do Lâm Vũ là người phá thân nàng, cùng với đó nàng nhìn hắn trông ưa mắt."Chuyện này..." Lâm Vũ ngẩn người ra.

Vấn đề này thật đau đầu khó nói.


Trước đây hắn cũng từng nghe qua tu sĩ có thể sống rất lâu nhưng hắn không biết cụ thể, trước khi cưỡng bức Quách Dung hắn không nghĩ kỹ đến chuyện này..."Không sao, trong khoảng thời gian này ta sẽ bồi tiếp ngươi thật tốt!"Lâm Vũ cam đoan ước hẹn.Quách Dung nhìn hắn một cái thật sâu:"Nhớ kỹ lời ngươi nói."Sau đó nàng không nói lời nào nữa, mà đi ra cửa rời khỏi đây.Lâm Vũ nhìn những đồ vật để quét dọn dưới đất, gọi với theo:"Quách tỷ, ngươi không quét dọn nhà giúp ta à?"Vì Quách Dung mới bị phá thân, nên hạ thân ê ẩm khó chịu, hai chân đi tập tễnh không được như bình thường, nghe được lời của Lâm Vũ thiếu chút nữa trật chân té ngã, nàng nổi giận quay đầu lại ngữ khí lạnh lùng:"Ta mệt, ngươi thay ta quét dọn được không?""Tốt, được a, không vấn đề gì..." Lâm Vũ nào dám từ chối, cười hoà.Nhìn theo thân ảnh Quách Dung đến khi nàng khuất sau ngã rẽ, Lâm Vũ nhìn cái chổi lông trong tay, hắn ném sang một bên, căn nhà này trông cũng không quá bẩn, quét dọn thì thôi đi, phiền phức.Để ý bản thân vẫn còn trần truồng, Lâm Vũ với lấy y phục mặc vào.

Nhìn tấm vải trải giường loe một vệt máu hoa mai trinh nguyên của Quách Dung, Lâm Vũ suy nghĩ một chút, cắt lấy phần mảnh vải vuông đỏ huyết đó."A Thanh, ngươi có nghe không?" Lâm Vũ lên tiếng gọi.Một bóng xanh từ trong túi thần không nhanh không chậm bay ra, ngáp ngáp vài cái bộ dáng vừa ngủ dậy:"Tiểu tử ngươi thật rảnh rỗi.

Giao hoan với nữ nhân chán rồi lại làm phiền ta."Lâm Vũ tò mò: "Sao khoảng thời gian vừa rồi ta ít nghe ngươi lên tiếng gì vậy?""Ta là khí linh của túi thần.

Về một khía cạnh nào đó, ta cũng phải giúp túi thần vận hành một phần nên luôn cần phải ngủ để không tiêu hao linh lực nhanh." A Thanh đáp."Ta muốn hỏi ngươi điều này, tại sao khi ta giao hoan với nữ nhân lần đầu tiên, ngươi lại nói một câu: Chúc mừng chủ nhân lần đầu tiếp xúc dâm thủy nữ nhân nên được tặng..."Lâm Vũ không khỏi nghi hoặc.

Vừa rồi hắn nhìn thấy A Thanh thì chợt nhớ đến điều này, lúc trước đó là do hắn đang mải chịch Miêu Nhược Thanh nên không quá để ý kỹ, lúc này nhớ lại mới giật mình, có thể nói ra những lời này, A Thanh hẳn rất dâm đãng.A Thanh đỏ mặt lên: "Ta chỉ truyền đạt ý tứ của túi thần mà thôi.


Túi thần hành đạo theo mệnh chủ nhân, tính ngươi như dâm tặc thì túi thần cũng có phong thái tặng thưởng những nhiệm vụ như thế.

Dường như là thiên hướng Dục Đạo a..."Lâm Vũ nghe vậy có chút xấu hổ.

Quả thật là như vậy, lúc đó túi thần tặng Định Thân Phù có thể giúp hắn dễ dàng khống chế nữ nhân a...Còn có thể khống chế trượng phu người ta, rồi chơi vợ hắn trước mặt hắn..."Được rồi đừng nói nữa, ta bỏ tấm vải này vào túi sẽ không ảnh hưởng đến ngươi chứ?" Lâm Vũ giơ mảnh vải dính máu xử nữ của Quách Dung lên, dù hắn là chủ nhân túi thần nhưng A Thanh ở trong túi, cũng nên tôn trọng nàng."Không sao, không gian trong túi thần rộng rãi càn khôn, bỏ mảnh vải này vào không ảnh hưởng đến ta." A Thanh lắc đầu.Một lúc sau, Lâm Vũ rời khỏi nhà đá, hắn lấy bản đồ ra rồi đi đến Tàng Kinh Các của Mạch Quỷ Linh.Tông môn có một Tàng Kinh Các chung, mỗi mạch thì có một tiểu Tàng Kinh Các của bản mạch.

Tuy quy mô không thể lớn và đồ sộ như Tàng Kinh Các của tông môn, nhưng cũng có rất nhiều thư tịch quan trọng."Linh thạch?"Trong một tiểu điện, Lâm Vũ kinh ngạc thốt lên.

Đứng trước mặt hắn là một vị sư cô tu vi Ngưng Dịch Cảnh dung mạo bình thường, là chủ sự quản lý Tàng Kinh Các mạch Quỷ Linh này."Tiểu tử, nhìn bộ dáng nhỏ tuổi của ngươi, mặt rất lạ, hẳn là mới gia nhập tông môn chưa biết gì đến linh thạch đúng không?" Sư cô nhìn thân hình cao đến bụng nàng của Lâm Vũ hỏi."Đích thật là như vậy, mong sư cô chỉ giáo." Lâm Vũ cung kính..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận