Mệnh Sắc Thủ


Dù bị dán Định Thân Phù toàn thân bất động, nhưng Quách Dung vẫn nói được, chính vì thế miệng nàng vẫn có thể cử động.

Lúc Lâm Vũ đưa lưỡi vào miệng nàng, Quách Dung liền dùng hết sức cắn mạnh.Lâm Vũ lùi lại đau đớn ôm miệng, lúc này đã có một tia máu chảy ra.

May mà vừa rồi hắn thu lưỡi lại kịp nên chỉ bị nàng cắn sượt qua môi, nếu chậm chút nữa chỉ sợ lưỡi hắn bị nàng cắn đứt rồi.Quách Dung hạ khẩu thành công, thầm nghĩ Lâm Vũ sẽ mất hứng nổi giận đánh mình, tuổi hắn còn nhỏ khó mà kiềm chế a.

Không ngờ hắn chỉ hơi xoa môi một chút, sau đó lại nhào tới người nàng."A a...!tên sắc đảm, ngươi không tức giận chút nào a?"Quách Dung kinh hô."Tỷ tỷ, thật xin lỗi, ta không thể nào nhịn được."Lâm Vũ thì thầm bên tai nàng, sau đó tiếp tục hôn lên đôi môi đào nhỏ nhắn.

Chỉ có điều hắn không dám đưa lưỡi vào miệng nàng nữa, mà chỉ mút môi bên ngoài.Cơ thể Quách Dung có một mùi thơm thanh nhã thiếu nữ khiến hắn mê ly.

Lâm Vũ biết đây là mùi cơ thể nàng, khác hẳn với những mùi hương son phấn thế tục kia, đối với hắn rất chí mạng.Lâm Vũ vừa hôn Quách Dung, một tay luồn vào ngực áo nàng, một tay luồn xuống váy xoa bóp bờ mông đầy sức sống.

Cảm nhận được tay hắn chạm đến chỗ tư mật, Quách Dung kinh hãi thét lên.Nàng hết quát mắng, đến năn nỉ cầu xin nhưng vẫn vô tác dụng, Lâm Vũ vẫn không dừng lại động tác của mình.

Hắn không chậm trễ lột hết y phục bên ngoài của nàng ra, cuối cùng chỉ còn lại một cái yếm trắng và tiểu nội khố."Được rồi a...!nếu đệ muốn, tỷ nhất định sẽ chiều theo đệ..."Nhìn thấy ngoại y bị cởi hết, Quách Dung vẻ như buông bỏ chống cự, chịu chấp nhận vận mệnh.


Thở dài một hơi nói ra."Tỷ nói thật?" Lâm Vũ thấy biểu hiện của nàng thì bất ngờ, thiếu nữ này vừa rồi phản ứng mãnh liệt lắm, sao giờ bỗng nhiên có vẻ ngoan ngoãn vậy."Nếu không nói thật ta còn có thể làm gì?" Quách Dung nguýt hắn một cái."Đệ là tu sĩ, còn ta là người bình thường không có linh căn, không thể chống lại đệ.

Nhưng tu sĩ và người thường vận mệnh khác nhau, cuối cùng không thể chung đường.

Có lẽ đệ chỉ xem ta là đồ chơi cho vui rồi vứt bỏ a."Lâm Vũ lập tức lắc đầu: "Tỷ yên tâm, ta nhất định sẽ không bội tình bạc nghĩa.""Đệ nói thật?""Ta lấy tâm ma ra thề, sẽ không phụ tình bội nghĩa với Quách Dung, nếu không sẽ vĩnh viễn không được luân hồi siêu sinh, vạn kiếp bất phục." Lâm Vũ lập tức lập lời thề Tâm Ma.

Có lời thề này, chắc hẳn nàng sẽ yên tâm tin tưởng hắn đi.Vừa rồi trong lúc nắm tay nàng khống chế, hắn đã tiện thể kiểm tra tình trạng của nàng, quả thực là không có linh căn.Đối với Quách Dung, dù mới chỉ gặp lần đầu nhưng nói hắn chỉ có dục niệm đối với nàng là không đúng.

Tâm vẫn hơi động chút a.Chính vì vậy khi biết nàng thực sự không có linh căn, hắn có cảm giác rất thất vọng.

Nếu như nàng có linh căn cũng có thể trở thành tu sĩ thì thật tốt.

Đồng thời đối với hành động cưỡng hiếp bây giờ của bản thân đối với nàng có chút xấu hổ.

Nhưng lúc này Lâm Vũ thực sự không dừng lại được, huynh đệ phía dưới không đồng ý."Đệ lấy Tâm Ma ra thề? Vậy thì ta tin rồi." Quách Dung nghe Lâm Vũ phát thệ thì vui vẻ, thả lỏng cơ thể nhắm mắt, bộ dáng đợi nhận mệnh.Thực ra nàng không phải là tu sĩ, không biết lời thề Tâm Ma có ý nghĩa gì.Lâm Vũ vui mừng, nếu nàng không kháng cự thì thật tốt, hắn định áp người lên thân thể nàng lần nữa thì Quách Dung chợt lên tiếng:"Chờ chút, đây là...!lần đầu của ta.

Nên ta muốn có...!ấn tượng tốt đẹp...!đệ có thể giải thuật để cho ta có thể cử động được không?"Vừa nói, nàng vừa chớp chớp mắt đáng thương nhìn hắn.Lâm Vũ giật mình sửng sốt, ánh mắt này thật quen thuộc, dường như hắn đã từng nhìn thấy ở đâu đó rồi.A, đây không phải giống với bộ dáng nũng nịu của Ninh Nghênh khi cầu xin hắn sao?"Ta quên cách giải thuật rồi, tỷ tỷ chịu khó một chút nhé."Lâm Vũ từ chối, bắt đầu giải khai yếm trên thân Quách Dung.Làn da nàng vừa trắng như tuyết, vừa mịn màng căng mọng.

Ẩn dưới cái yếm hồng là hai bầu vú non nớt vun cao, tuy không thành thục to lớn nhưng tràn đầy sức sống thiếu nữ.Yếm vừa rơi xuống, một đôi cao phong ngạo ngễ hiện ra.

Tuy nàng mới mười ba tuổi, nhưng bầu vú đã bắt đầu phát triển phồng ra căng tròn.

Hai đầu núm vú hồng hào như hai hạt đậu nhỏ đáng yêu nhô ra giữa bầu ngực.

Nhìn vào chỉ muốn bú mút.

Bây giờ vú nàng hơi nhỏ chưa phát triển thành thục, đợi đến khi nàng lớn thêm chút nữa, ắt hẳn sẽ trở thành ngoạ phong mê chết người."Ta nghĩ khác rồi, bây giờ ta chưa sẵn sàng, đệ có thể đợi đến thời điểm tâm lý ta chuẩn bị vững sẽ cùng đệ...!được không?"Nhìn thấy yếm mình bị cởi ra, cặp vú lồ lộ ra trước mặt Lâm Vũ thì Quách Dung hoảng đến sắp khóc.

Mở miệng nũng nịu, giọng đáng thương van cầu hắn."Tỷ tỷ ngươi đừng tiếp tục lừa gạt đệ, đệ còn nhỏ tuổi nhưng không ngây thơ đâu." Lâm Vũ cười một tiếng, sau đó cúi xuống hôn lên cổ hạc trắng ngần của nàng.


Sau đó chuyển xuống xương quai xanh xinh đẹp tinh tế, cuối cùng há miệng ngậm lấy bầu vú phải.

Bên trái hắn cũng không rảnh rỗi, tay nhẹ nhàng xoa bóp bầu vú bên kia."Tên dâm tiện, ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!"Ngữ khí Quách Dung thay đổi, từ nhẹ nhàng ân cần chuyển sang hừng hực lửa giận.

Có điều tuy lời nói nàng quát mắng thậm tệ, nhưng lọt vào tai Lâm Vũ lại là những âm thanh vô cùng dễ nghe.

Như một liều thuốc kích thích vậy.Bầu vú nàng bóp rất vừa tay.

Vú nàng có một mùi thơm như sữa non, hương thơm thiếu nữ khiến hắn điên đảo.

Miệng bú mút càng mạnh hơn, âm thanh chụt chụt vang lên liên tục.

Bầu vú trong miệng thấm đẫm nước bọt của hắn, lộ ra bóng loáng trắng toát, càng làm nổi bật độ tinh xảo mỹ diệu, vẻ đẹp của bầu vú.

Ngực bên kia của nàng bị hắn nắn bóp thành đủ hình vạn trạng.

Bú mút vú bên này chán chê, Lâm Vũ lại chuyển qua bầu vú bên kia.

Hắn có cảm tưởng hắn có thể bú ngực nàng mãi không bao giờ chán.


Quả thực là tuyệt phẩm.Hai đầu núm vú bị Lâm Vũ bú mút kích thích sưng cứng nhô lên.

Mỗi lần Lâm Vũ dùng lưỡi liếm quanh quầng hồng quanh núm, Quách Dung lại thở ra một hơi, đầu tóc nàng lúc này đây rối bời.

Khuôn mặt trông vô cùng kiều diễm.

Dù nàng vô cùng căm ghét và hận Lâm Vũ vì đang cưỡng hiếp nàng, tâm lý phản kháng không suy giảm chút nào, nhưng cơ thể lại không chịu khống chế, dưới sự kích thích của Lâm Vũ không nhanh không chậm có phản ứng.Lâm Vũ di chuyển xuống eo Quách Dung, đưa lưỡi vào liếm cái rốn nhỏ xinh.

Đảo đảo ngoáy ngoáy.

Hại cơ thể Quách Dung không nhịn được mà lắc lư, miệng nhỏ thốt lên:"Nhột, nhột a...!dừng lại...""Được, ta dừng...!"Lâm Vũ liền đồng ý.

Vì lúc này tay hắn đã chạm đến tiểu nội khố nhỏ bé của nàng.

Mắt nhìn chằm chằm vào khu vực tư mật huyền bí.Thời điểm này Quách Dung cũng đã ngừng la hét dãy dụa, ánh mắt nàng lạnh băng nhìn Lâm Vũ:"Nếu ngươi xâm hại ta, ta nhất định sẽ hận chết ngươi!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận