Không hề.
Tất cả bọn họ đều không bằng em.
- Nhưng mà...
Nàng còn băn khoăn lo lắng, chỉ an ủi bằng lời không thì nàng sẽ không ngừng suy nghĩ mãi về một vấn đề.
Ansel hất mặt:
- Ta thề sẽ không bao giờ tìm một người khác thay thế em.
Nếu ta quên lời thề này thì em có quyền sử dụng cây kiếm để kết thúc cuộc đời của Ansel Nolanotis ta đi.
Nghe đến đây nàng hoảng hốt.
Một người ốm yếu như nàng thì làm sao cầm được cây kiếm ấy.
Lại còn tự tay kết thúc cuộc đời chồng mình, làm sao ngài ấy lại có suy nghĩ man rợ đến vậy.
- Thôi, em sẽ không làm vì em không phải là người như vậy.
Ngài đã nói như vậy...!thì...!em tin ngài mà.
- Phu nhân của ta, thời gian em mang thai không có ta bên cạnh...!chắc em cô đơn lắm.
Ta xin lỗi, ta sẽ làm bất cứ điều gì em muốn.
Bỗng ngài bá tước ôm chặt vợ mình, lọn tóc của nàng mượt mà áp lên bàn tay của Ansel.
Ngài dúi mặt vào lồng ngực của Fay, nàng giật mình vội đẩy bá tước:
- Ngài...!bá tước...
- Cho ta dựa vào em một chút.
Fay cũng vòng tay qua ôm Ansel, bàn tay của nàng vuốt từ sau gáy lên những lọn tóc vàng óng, nhẹ nhàng xoa xoa, nàng đây là đang xem chồng mình như em bé sao ta?
Ở MỘT NƠI KHÁC.
* Bốp *
Là cô ả sát thủ tính giết Fay, ả đang quỳ sụp dưới nền đất lạnh và hưởng trọn cả một cú đạp cho ngã lăn quay.
Một bàn tay hất mái tóc ra phía sau, giọng nói quen thuộc bỗng nhiên quát lớn:
- Có một con ả vô dụng mà ngươi cũng không ra tay được.
Ta không hiểu sao lại phí tiền vào ngươi để làm gì nữa.
- Thần xin lỗi, công nương Law Nillan.
Ả sát thủ cúi mặt, luôn miệng nói xin lỗi nhưng trong thâm tâm của ả đang muốn nhào tới bóp cổ người đối diện cho chết.
Thì ra, chuyện Fay bị đuổi theo ám sát là do một tay Lucasta gây ra, từ lúc cô ta biết nàng có thai với ngài bá tước thì lòng ghen tị ngày một dâng trào.
Lucasta quay lưng, giận dữ nghiến răng:
- Nếu ngươi không giết được ả, thì ít nhất cũng phải khiến cho đứa con của nó phải chết.
Rồi ta sẽ tìm cách để được ngài bá tước đường hoàng mà đón ta về.
Khi cô ấy quay lại thì thấy nữ sát thủ vẫn còn ở đó chưa chịu đi.
Nhìn dáng vẻ của cô ta khiến cho Lucasta cảm thấy chán ghét, cô liền thúc giục:
- Sao ngươi còn chưa đi? Hãy làm mọi cách khiến cho Fay thân tàn ma dại, giết ả chết càng tốt.
- Thưa công nương, bá tước phu nhân hiện tại đã không còn ở trong dinh thự nữa.
- Vậy thì ngươi phải đi tìm ả cho ta.
Đáng lẽ cái danh bá tước phu nhân phải là của ta.
Bao nhiêu tiền công ta sẽ nhân gấp đôi gấp ba cho ngươi.
- Thần đã rõ ạ.
Nữ sát thủ đứng lên và bắt đầu một kế hoạch khác.
Còn Lucasta chỉ muốn trả tiền và người mình ghét phải chết, không hề có một hành động gọi là lên kế hoạch trước.
Điều này cũng gây trở ngại cho việc ám sát, đối với Sandra De Smet nữ sát thủ thì rất khó khăn.
Thường, với những cá nhân, quý tộc thuê cô với kiểu như thế Sandra sẽ trì hoãn lại một vài ngày, vì không có kế hoạch cụ thể nên cô sẽ không gấp gáp.
Thoắt cái cô ta đã ra khỏi căn cứ bí mật và bắt đầu tìm đối tượng bị giết.
- Người đó cũng không thấy có vẻ ác độc cho lắm...!hay là bây giờ quay lại dinh thự đó dò hỏi về cô ta, biết đâu có manh mối để thực hiện kế hoạch.
Thế là nữ sát thủ đến tiệm may đồ, đặt may một bộ nữ hầu cho mình.
Sau khi chờ mòn mỏi, cuối cùng cũng xong.
Sandra thay ra một bộ nữ hầu, có hơi kì lạ khi đi trên phố nhưng nó không làm cô thấy ngượng.
Cô ta sẵn sàng đáp trả với những kẻ buông lời trêu chọc.
- Này cô em, nữ hầu cho quý tộc nào mà xinh xắn vậy.
- Tao nhớ cái mặt mày rồi, xong nhiệm vụ tao sẽ đến khâu cái mỏ mày lại đấy thằng khốn.
Mấy gã mặt mũi tái mét, nhìn vậy mà yếu.
Trêu chọc người khác cho đã, rồi khi thấy Sandra lấy ra con dao nhỏ treo bên bắp chân thì liền sợ hãi.
Dinh thự Nolanotis
Người gác cổng nhìn thấy một nữ hầu ăn mặc lạ lùng, gương mặt không hề quen đang tiến đến gần.
Anh ta chặn lại hỏi ngay:
- Ngươi là dân ở đâu? Đến đây có việc gì?
Sandra tức đỏ mặt, việc bị người khác vô cớ chĩa kiếm ra trước mặt cô cực kỳ ghét.
Nhưng nghĩ đếm số tiền sẽ được thưởng nên Sandra đành nuốt cục tức vào trong.
- Tôi là thường dân ở gần chợ, nay được tuyển đến làm nữ hầu cho dinh thự này.
- Nữ hầu? Ngài bá tước đang bận nhiều việc, làm sao có thể tuyển thêm người được? Là ai tuyển ngươi?
Người lính canh nghi hoặc liên tục đưa ra các câu hỏi, Sandra cũng chỉ im lặng, đến khi gần bị đuổi đi thì cô mới bịa ra một câu trả lời:
- Chả là do chị của tôi cũng là nữ hầu trong này...!
- Tên gì? Nếu được giới thiệu vào thôi cũng không thể, ít nhất ngươi cũng phải nói ra tên của quản gia đã tuyển ngươi chứ.
//.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...