Đang ôm thì đột nhiên ngài bá tước đẩy nhẹ Fay ra rồi nhíu mày.
- Nàng ở đây cũng biết bao lâu rồi mà vẫn còn ốm, ta cũng nghe đầu bếp báo cáo lại rằng nàng ăn rất ít.
Khẩu vị không hợp với nàng sao?
- Dạ không...không phải đâu ạ!
- Nếu vậy thì ta sẽ xử phạt tên đầu bếp đó, thuê một người khác có trình độ cao hơn.
Nàng muốn ăn những món gì thì sẽ do nàng quyết định.
Nàng cần phải mũm mĩm một chút.
- Không...!xin ngài đừng làm vậy...
Nàng không muốn bị mọi người căm ghét và ví như Medusa máu lạnh nữa.
- Được, ta sẽ không làm vậy.
Nhưng nàng phải ăn thật nhiều cho ta.
Nếu không ta sẽ sa thải tất cả bọn họ và thuê người khác.
Nàng gật đầu lia lịa và tưởng tượng ra bản thân mình lúc mũm mĩm, rồi đột nhiên công nương che miệng cười.
- Ngài bá tước, ngài thích những cô gái mũm mĩm lắm ạ?
- Không, ta chỉ thích nàng mũm mĩm thôi, nàng ốm quá có khi gió sẽ thổi bay nàng đi mất.
Ngài bá tước ngô nghê mô tả cảnh lúc nàng bị gió lớn thôi bay, gió sẽ cuốn hôn thê của ngài thì ngài sẽ buồn biết bao nhiêu.
[…]
Sau khi dùng bữa trưa xong, công nương vẫn không thấy ngài bá tước đâu.
Nàng vội tìm quản gia để hỏi.
- Quản gia Eliss...!ừm...!/ Vì tên của quản gia hơi khó nhớ nhưng nàng chỉ nghe qua một lần nên ấp úng.
Sau những ngày vừa qua, nhìn thấy hành động của ngài bá tước dành cho nàng thì quản gia cũng đã tôn trọng nàng hơn.
Quản gia đưa tay lên ngực, cúi người rồi từ tốn
- Người cứ gọi tôi là San thôi ạ.
Công nương mỉm cười, quản gia vô tình nhìn thấy nụ cười này, anh ta đỏ mặt cúi xuống.
- Người tìm tôi có việc gì không, thưa công nương?
- À, từ lúc ngài bá tước rời phòng cho đến bây giờ, tôi vẫn không thấy ngài ấy đâu.
Quản gia cô có biết ngài ấy đang ở đâu không?
Thì ra là tìm ngài bá tước, quản gia gật đầu rồi nói lại
- Ngài bá tước đang tiếp khách ở phòng làm việc, bên trong thư viện lớn cuối sảnh ạ.
Khách? Dinh thự có khách đến mà nàng không hề biết, Fay nhìn ra ngoài sân cũng không thấy xe ngựa nào khác thường.
- Khách sao? Họ đến từ bao giờ, sao ta không thấy và không nghe ai báo lại vậy San?
- Dạ, thưa công nương, vị khách ấy đi cùng xe ngựa với ngài bá tước về từ đêm qua.
- San, có thể nói cho tôi biết là ai được không?
Fay tò mò vì câu trả lời của San, về cùng xe ngựa thì hẳn là người trong dinh thự của ngài đại công tước rồi.
- Thưa công nương, vị khách ấy là công nương Lucasta Law Nillan, con gái ngài đại công tước ạ.
Fay nghe qua họ của vị công nương đó, đoán là họ hàng của công chúa rồi.
Quản gia xin phép được dẫn đường, anh ta đưa Fay đến phòng làm việc của ngài bá tước.
San gõ cửa rồi báo lại cho bá tước biết là Fay đã đến.
Ngài bá tước cho vào trong, vừa lúc cánh cửa mở ra thì điều đầu tiên cô thấy là ánh mắt của vị công nương đó.
Nàng ta đang ngồi trên ghế khách thì thấy Fay bước vào nên gấp quạt lại, nâng váy vừa nhún chân vừa cúi đầu.
Fay cũng đáp lại nghi thức chào hỏi.
Ansel bước ra từ bàn làm việc, ngài bước đến bên cạnh Fay, sau đó giới thiệu cho Lucasta.
- Công nương Law Nillan, đây là hôn thê của ta, Fay Doruss.
Gương mặt nàng ta có vẻ như không đồng tình khi nghe hai chữ hôn thê mà ngài bá tước dành cho công nương Doruss.
Fay không quan tâm đến điều đó cho lắm, nàng đang quan tâm đến gương mặt xinh đẹp của nàng ta.
Đôi môi của vị công nương kia đỏ như quả cherry vừa chín tới.
Môi mỏng nhếch cong, đôi mắt màu xanh như biển đang nhìn Fay, cặp mi vừa cong lại vừa đen.
Hẳn là nàng ta đã rất chăm chút cho bản thân.
Giọng nói ngọt ngào bắt đầu cất lên.
- Xin chào công nương Doruss, nghe danh đã lâu.
Nhận thấy ánh mắt của nàng ta nhìn ngài bá tước không bình thường một tí nào, người dịu dàng xinh đẹp như vậy, chắc là rất nhiều người ngỏ ý thể hiện tình cảm.
Ansel đưa bàn tay hướng ra phía Lucasta
- Đây là công nương Law Nillan, con gái độc nhất vô nhị của ngài đại công tước.
Vị công nương ấy đột nhiên bước đến gần Fay, nàng ấy nắm tay Fay nhẹ kéo vào ngồi bên cạnh.
Khi đứng gần thì nàng ta cao hơn Fay một cái đầu.
Công nương lén nhìn vòng eo đó rồi tấm tắc khen trong lòng.
" Eo của công nương thật đẹp, chắc là người đã đeo corset từ lúc vừa phát triển.
Gương mặt có vẻ mịn màng quá, bàn tay này cũng mềm nữa.
Sao công nương lại hoàn hảo đến như vậy "
Lucasta ngồi xuống, nàng ta nhẹ bung quạt che đi một phần miệng.
- Chúng ta ngồi xuống đây trò chuyện tìm hiểu nhau đi.
Để cho ngài bá tước làm việc, chúng ta không nên phiền ngài ấy.
Nghe Lucasta nói vậy thì hẳn là người rất hiểu chuyện, Fay lại chạnh lòng cúi mặt.
Ansel ngồi trở lại bàn làm việc, thiết nghĩ Fay đến tìm chắc là có chuyện cần nói chứ không phải đến chơi.
Ngài bá tước hỏi
- Nàng có chuyện gì muốn nói với ta sao?
//.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...