Mê Thất

Diệp Tề nhíu mày: “Ngươi càng ngày càng thô lỗ!”

Lâm Lan liếc hắn một cái: “Hừ, đêm nay ta muốn đến *** party, trong nhà không có người, các ngươi cứ việc làm loạn đi.”

“Ngươi trở về cho ta!” Diệp Tề la to.

Đáp lại hắn là tiếng cổng lớn đóng lại

“Nó…… Nói muốn đi đâu?” Lâm Lan nói rất nhanh, ta không nghe rõ, nhưng nhìn sắc mặt Diệp Tề, hẳn là không phải nơi tốt đẹp gì.

Diệp Tề từ kẽ răng rít lên vài tiếng: “Quan hệ *** bên ngoài!”

“…… Lâm Lan hình như mới mười lăm tuổi thôi mà……” Ta mờ mịt nhìn Diệp Tề. Trên mặt Diệp Tề xanh trắng luân phiên.

“Muốn báo cho Lâm Hạo biết không?” Ta hỏi.

Diệp Tề bất đắc dĩ liếc mắt ta nhìn ta: “Quên đi, Lâm Hạo lần trước phái người đi theo nó vẫn chưa rút về, miễn là an toàn không có chuyện gì. Về phương diện kia, nó chắc hẳn là sẽ nhớ mang mũ[64]!”

Nhìn Diệp Tề không yên lòng, trong đầu đột nhiên hiện lên một ý niệm, không phải là……


“Ta có thể hỏi ngươi một việc không?” Ta nói.

“Được! Cứ việc hỏi. ” Diệp Tề cười nói.

“…… Ngươi không phải thích Lâm Lan đấy chứ?!” Ta hỏi với biểu tình không chắc chắn.

“Khụ…… Khụ khụ……” Diệp Tề như bị sặc nước miếng, sau một lúc lâu mới mặt đỏ ửng nói: “Ngươi làm sao biết được!”

“Bởi vì ở trước mặt nó ngươi có vẻ dễ xuất hiện biểu tình khác thường, bình thường mặt ngươi đều như vậy a!” Ta bắt chước bộ dáng hắn hướng hắn khẽ mỉm cười.

Diệp Tề ha ha cười nói: “Thật sao?!”

Nhìn Diệp Tề không muốn tiếp tục đề tài này, ta nói: “Mệt quá, ta muốn đi ngủ. Ngươi không ngại chứ.”

“Ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta cũng có việc phải ra ngoài!” Diệp Tề sảng khoái đứng dậy muốn đi.

Ta nghĩ, có lẽ hắn đi tìm Lâm Lan.


Thật sự, sự việc phát triển ngoài dự đoán a. Bỏ qua thân phận của Lâm Lan một bên, nó rốt cuộc làm sao khiến Diệp Tề thích, cá tính hỏng bét, duy chỉ có mỗi tính tình tự độc tôn chính bản thân mình, trừ bỏ diện mạo. Nhưng, quen biết tuy rằng không lâu, ta cũng biết Diệp Tề không phải loại người trông mặt mà bắt hình dong.

Chẳng lẽ là lâu ngày sinh tình, Diệp Tề đã theo dõi nó từng bước trưởng thành, bỗng trước mắt hiện ra ba chữ…… Thích luyến đồng!

Lâm Hạo trở về thấy Lâm Lan lại không ở nhà cũng chỉ hỏi qua loa mà thôi, quả nhiên là bậc phụ huynh có thể nói là có tư tưởng tiến bộ.

“Quả thật là Lâm Nam cướp hài tử đi!” Lâm Hạo đột nhiên mở miệng.

“……” Ta cúi đầu.

“Như thế nào? Không tỏ ra một chút cao hứng sao?” Lâm Hạo nói, “Hừ, tối mai cùng ta đi tham gia tiệc sinh nhật mẫu thân Diệp Tề!”

“Cái gì?” Ta nghi hoặc ngẩng đầu.

“Như thế nào? Diệp tề chưa nói sao, không phải buổi chiều hắn đến đây sao?” Lâm Hạo nói.

“Nga, hắn lúc đấy có việc gấp nên có lẽ đã quên!” Bởi vì Lâm Lan đột nhiên bỏ đi, hắn nào có tâm tình để nói. Những lời phía sau ta nén lại trong lòng. Không biết Lâm Hạo có biết tâm ý Diệp Tề hay không.

“Ta cũng đi?” Lâm Hạo cư nhiên chịu để ta ra ngoài.

“Đương nhiên, ta muốn mang ngươi theo để giới thiệu!” Lâm Hạo nói với vẻ mặt hiển nhiên.

Hoàn đệ nhất bách nhất thập lục chương.

¤•, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, ••, ¸., •¤•, ¸.¸, •¤•, ¸.¸, •¤


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui