Mê Hoặc Trầm Mê


Hoắc Kỳ Chu dừng động tác, đem Giang Nghiên ôm vào WC trong tư thế kết hợp chặt chẽ.

Khi anh đi chỗ hai người liên kết cũng lay động theo, huyệt nội của Giang Nghiên mẫn cảm theo sự lay động của gậy nóng ở trong cơ thể làm cho khuấy đảo một phen, cô nhịn không cho phát ra âm thanh vì sợ người khác phát hiện, chỉ có thể giơ tay bưng kín miệng mình.

Hoắc Kỳ Chu nghĩ trước đó cô có biết xấu hổ đâu mà giờ lại sợ người khác nghe được tiếng kêu của mình, anh thấy có chút buồn cười, dứt khoát cố ý hướng trong nhúc nhích một chút, chọc Giang Nghiên nhịn không được kêu rên một tiếng, cô lại vội che miệng, quay đầu lại trừng mắt liếc anh một cái.

Rất nhanh, hai người đã vào WC, đóng cửa lại.


Cùng lúc đó, hai âm thanh đi lại bên ngoài càng ngày càng gần, cuối cùng đi vào toilet, lưng người phụ nữ dường như còn dựa vào vách ngăn bên cạnh của WC nơi mà Giang Nghiên cùng Hoắc Kỳ Chu đang đứng.

Bởi vì, tiếng bước chân của hai người dừng lại cách bọn họ cực gần, hơn nữa tấm ngắn WC còn hơi chấn động một chút sau đó chậm rãi dừng rung chuyển.

Cùng đó là tiếng sột soạt của quần áo, chỉ nghe một trong hai người kia nói - giọng nữ vui cười mắng: "Ai nha Đường tổng, sao anh gấp gáp vậy, vừa mới tiến vào anh liền sờ người ta.

""Muốn trách chỉ có thể trách em quá mê người, trước khi tiến vào anh còn muốn cắm vào ‘cái miệng nhỏ' của em thao liền hai hiệp".

Tên gọi là "Đường tổng" kia dường như đang ngậm thứ gì, một bên phát ra âm thanh ‘bẹp bẹp ‘, một bên hàm hồ đáp, cuối cùng còn bổ sung một câu, "Ngực em thật lớn thật mềm, ăn ngon thật.

"Nói xong, càng thêm dùng sức liếm mút, người phụ nữ kia thở dốc ngâm nga kêu rên vừa ngạc nhiên vừa lo lắng, hiển nhiên điều này làm cho người đàn ông cực kỳ thoải mái.

Vách ngăn mỏng manh bị hai người kia áp tới khiến nó không ngừng chấn động và nghiêng ngã.

Âm thanh hai người đều cực lớn, người đàn ông kia ‘bẹp bẹp ‘ liếm mút trong tiếng thỉnh thoảng còn bởi vì liếm mút quá mức dùng sức mà phát ra "chụt chụt chụt" lảnh lót, chỉ cách có một "Cửa" Giang Nghiên nghe được một cách rành mạch và rất gần, thanh âm gần đến mức, tựa như hai bộ ngực sữa của cô mới bị người đàn ông ‘bẹp bẹp ‘ môi hôn gặm cắn.


Từ lúc xuyên qua, chưa bao giờ được người khác âu yếm quá mức, dường như bộ ngực ẩn dưới lớp váy đỏ của cô truyền đến khoái cảm tê mỏi ướt át, Giang Nghiên bị áp lực bởi thanh âm hơi thở hổn hển một tiếng.

Cô còn bị Hoắc Kỳ Chu đang cắm vào huyệt, theo cảm xúc dao động của cô mà chậm rãi xoắn chặt, gậy trượng đầy gân xanh ở trong cơ thể cô nhảy lên một lực đạo, diện tích tiếp xúc tựa hồ cũng trở nên lớn hơn nữa, thân gậy thô dài của anh cùng với quy đầu lạnh cứng rõ ràng, cùng với những đường gò trêu chọc hoa huyệt nhỏ hẹp tươi mới của cô, mỗi một tấc mỗi một nếp uốn đều là điểm nhạy cảm.

Hoắc Kỳ Chu cảm nhận được hoa huyệt cô xoắn chặt, ôm chân cô bắt đầu thọc vào rút ra, vừa chậm rãi vừa kéo dài, huyệt mềm kẹp hút gậy thịt đầy khoái cảm.

Mà lúc này, bên ngoài hai người kia tựa hồ cũng đã tới rồi, gấp gáp khó dằn xuống, chỉ nghe ‘sột sột soạt soạt‘ vài tiếng vang cùng với âm thanh dây kéo quần bị kéo, tiếng thở dài mãn nguyện của nam nữ, một tiếng cắm vào rất nhỏ, bắt đầu chuyển động.

Ngay sau đó tấm ngăn bắt đầu rung lên, thanh âm thở gấp kịch liệt của nam nữ ở toilet trống trải bên ngoài không ngừng vang lên.

Hoắc Kỳ Chu cũng cảm thấy tại đây mà làm cô tương đối kích thích, ôm Giang Nghiên bắt đầu càng cắm càng nhanh, chỉ là tiếng thở dốc cực thấp.


Giang Nghiên cắn chặt răng, che miệng, tuyệt nhiên không phát ra âm thanh.

Hai người đàn ông liền như vậy cách một vách ngăn mà đâm cuồng nhiệt từng người phụ nữ bên người.

Đối với Giang Nghiên cùng Hoắc Kỳ Chu , họ đang lén lút ân ái trước một đôi nam nữ, bởi vì không phát ra âm thanh, cảm quan của bọn họ phóng đại vô hạn, so với thời điểm làm tình bình thường, thì lúc này giống với yêu đương vụng trộm trái đạo đức, có chút! Khoái lạc.

Giang Nghiên một bên kìm lại rên rỉ muốn phóng ra khỏi miệng, một bên hoài nghi sâu sắc, một hội quán tráng lệ huy hoàng như thế này đem WC biến thành bộ dáng như vậy chính là vì tình huống bắn súng này sao!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận