Mê Hoặc Trầm Mê


Hoắc Kỳ Chu rên rỉ vì động tác bất ngờ của Giang Nghiên, ham muốn xuất tinh mà anh nhẫn nại chịu đựng từ đầu đến giờ xém nữa không thể khống chế được, anh cắn chặt răng để nhịn xuống, chậm một giây nữa là đã bắn ra.

Tuy rằng bản năng nhẫn nại cực tốt, giờ phút này anh cũng không khỏi bị những hành động liên tiếp của Giang Nghiên váy lên lửa giận, huống chi lúc anh bị hạ dược còn bị cô chơi đùa một hồi lâu, giờ phút này bản thân anh cũng không còn quá nhiều lí trí và kiên nhẫn.

Anh "hừ" lạnh một tiếng, bắt lấy hai tay ám muội của cô đè xuống, vừa nhìn chằm chằm cô vừa không chút lưu tình đem vật nóng kia thọc vào trong hoa huyệt, liền từ từ rút ra, khi rút được hơn phân nửa "đại trượng", anh lại hung hăng tàn nhẫn mà đâm vào trong.

Không phải cô tới để "ngủ" với anh sao, nếu đã dám đến anh liền thỏa mãn cô, làm cho cô phải hối hận khi cùng anh lên giường!Những suy nghĩ ác ý xẹt qua tâm trí anh, vật nóng rút ra đâm vào với lực đạo mạnh hơn so với lúc đầu, tốc độ cũng càng lúc càng gia tăng.


Đôi mắt anh bị bao phũ bởi một chút tơ máu do ảnh hưởng của ba thứ: xuân dược, dục vọng và sự giận dữ.

Giang Nghiên hoàn toàn không sợ, hiện tại lại cô có chút thuốc trong người nên rất ham muốn, hơn nữa Hoắc Kỳ Chu là một người đàn ông rất hoàn mỹ và có *thiên phú*, *thiên phú* của anh vừa to vừa cứng mạnh mẽ làm tình cùng cô quả thực chính là chuyện vui, cô cầu còn không được! Trực tiếp đối mặt với ánh mắt không mấy thiện cảm của Hoắc Kỳ Chu, Giang Nghiên thở dốc rên rỉ, ánh mắt cô mang theo ý cười, cô hơi giãy dụa, tay lại bị anh đè lại không động đậy, cô tính dùng chân trêu chọc anh; chân cô liền bị hai đùi anh chặt chẽ đính lại dưới giường, vậy nên cô sẽ quyết định dùng hoa huyệt trêu đùa người đàn ông.

Ngay cả khi anh thọc vào rút ra có nhanh hơn đi chăng nữa, cô cũng tìm được cơ hội, khoảnh khắc anh rút gậy thịt ra, cô gắt gao co rút âm đạo, ngăn không cho gậy thịt của anh đi ra; còn khi anh cắm vào, cô dùng hoa huyệt cực lực chống đẩy, làm cho gậy thịt của anh vừa vào liền bị cản lại! Thậm chí cô còn ngẩng đầu lên, lắc mông sung sướng theo nhịp trước sự thúc đẩy của người đàn ông, vui thích mà ái muội rên rỉ, cô còn muốn hôn người đàn ông trước mặt này.

Đôi môi đỏ tươi diễm lệ hướng tới mặt Hoắc Kỳ Chu như muốn hôn, động tác ngửa đầu lên thấy rõ ánh đèn trên trần đang chiếu xuống một tầng sáng chói loá! "Khốn kiếp!" Hoắc Kỳ Chu cười lạnh đem đầu Giang Nghiên đè xuống, nhìn vẻ mặt không hề sợ hãi của cô, giờ phút này, trong lòng có chút giãy giụa không muốn chừa lại đường sống cho cô.


Vốn dĩ lúc anh cắm vào anh cũng cảm nhận được bản thân đã đâm thủng một thứ, Hoắc Kỳ Chu còn có chút thương tiếc, cho nên anh mới chịu đựng dục vọng không bắn tinh, đồng thời không theo bản năng đàn ông mà mò mẫm thân thể cô, nhưng người phụ nữ này, căn bản là khó dạy! Vừa mới giảm bớt đau đớn liền buông lời trêu chọc anh, khích tướng anh, còn nhân lúc anh đang hành sự mà chống đối anh.

Xem ra bức màng trinh kia, hẳn là "chữa" ở bệnh viện, nếu không sao lại thành thạo kỹ thuật trên giường như thế này! Vậy mà anh còn từng sinh ra một tia thương tiếc!"Hừ", anh đứng dậy, Hoắc Kỳ Chu dùng bàn tay to lớn nắm lấy eo Giang Nghiên, đem Giang Nghiên đổi thành tư thế quỳ bò.

Hai sợi dây vốn dĩ trói anh lúc nãy, bây giờ anh sẽ dùng nó trói cô, chiếc quần lót và nội y nhỏ của cô mặc liền bị anh lấy lên nhét vào miệng cô.

Tiếp theo đó, bàn tay to chụp lấy mông cô bắt cô hướng mông lên, anh mạnh tay xoa bóp, vỗ lên hai cái *bem bép* rồi mở cánh mông cô, theo sau chính là vật căng cứng kia, trước khi đổi tư thế anh đã rút nó ra để có thể đâm vào hoa huyệt lần nữa từ phía sau, anh và cô đang trong tư thế như một đôi thú đang giao hợp.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận