Mẹ, Đừng Đùa Với Lửa

Thu hồi ánh mắt nhìn giương cung bạt kiếm trong phòng hội nghị, Trình Du Nhiên bĩu môi cũng không sợ sẽ xuất hiện gì ngoài ý muốn, nhưng cô vô cùng không thích không khí ở trắc điện này, trong không khí tràn ngập cảm giác u ám, chung quanh những người được gọi là chú bác nhà họ Viêm, nhìn từng người tư thái ưu nhã cử chỉ đoan trang, thật ra thì cũng là công cụ truyền tông tuyệt thế mà thôi.

Đúng lúc này, Viêm Trung xuất hiện tại cửa trắc điện, nhỏ giọng nói: "Trình tiểu thư, có vị khách quý muốn mời cô qua nói chuyện một lát."

Ông cụ muốn xuất chiêu à? Nhìn Viêm Lệnh Thiên nở nụ cười cao sâu khó lường trong phòng hội nghị, Trình Du Nhiên nhún vai một cái, đi thì đi, dù sao ông ấy cũng không dám làm gì mình, vừa lúc đi ra ngoài đi bộ.

Kéo con trai, Trình Du Nhiên lười biếng ngáp một cái, nói: "Dẫn đường trước đi."

Dưới bầu trời đêm, cảnh tượng vốn là đầy sao sáng đã sớm không còn tồn tại, chỉ còn lại ba sao Tham Lang, Thất Sát, Phá Quân, vẫn tản ra ánh sáng lóa mắt như cũ, nghiễm nhiên có khuynh hướng kiềng ba chân.

Trong phòng khách sau phòng hội nghị, một mỹ nữ mặc áo váy màu vàng sáng đã sớm ngồi ở chỗ đó, kim cương xa hoa xinh đẹp màu xanh dương đậm đeo trên cần cổ trắng như tuyết của cô ta, cả người lộ ra khí chất cao quý, vóc người cao gầy, cà phê nóng trên tay tản ra hương thơm.

Viêm Trung đi ở phía trước, mặt cung kính nói: "Tiểu thư La Nhĩ Đức, tôi đã mời Trình tiểu thư tới."

Cô gái kia gật đầu một cái, dùng giọng ra lệnh nói: "Ông đi ra ngoài trước, tôi muốn nói riêng mấy câu với Trình tiểu thư."

Viêm Trung đồng ý, lập tức xoay người đi ra ngoài, lúc đi vẫn không quên đóng cửa phòng khách cửa lại.

Nghe Viêm Trung gọi cô ta, Trình Du Nhiên lập tức biết lai lịch của cô ta, gia tộc La Nhĩ Đức là đệ nhất gia tộc ở nước Anh, Mafia Italy, Hắc bang Nga đều xưng là ba thế lực lớn nhất ở khắp châu Âu, cô gái này hẳn là thiên kim gia tộc đó, chỉ là không biết cô ta tìm mình làm gì.

Cô gái ưu nhã nhấp một hớp cà phê, mới thong thả ung dung hỏi: "Cô chính là Trình Du Nhiên?"

Trình Du Nhiên nhíu nhíu mày, giọng nói đối phương làm cô cảm thấy vô cùng không thoải mái, lạnh lùng nói: "Trước khi hỏi người khác, có phải nên giới thiệu mình trước hay không?"


"Không biết Tước có đề cập tên tôi với cô hay không?" d∞đ∞l∞q∞đ Cô gái vẫn giữ dáng vẻ cao cao tại thượng nói: "Angela • La Nhĩ Đức, vị hôn thê của Viêm Dạ Tước, có một số việc tôi muốn nói với cô."

Đối với tư liệu về Trình Du Nhiên, Angela đã sớm điều tra rõ ràng, một con gái gia đình y học bình thường ở Newyork, không có quyền thừa kế gia tộc, hơn nữa bản thân gia tộc đã xuống dốc rồi, trừ nghe nói có y thuật thật tốt ra, quả thật chính là tồi tệ, rất khó tưởng tượng một người như vậy lại khiến Viêm Dạ Tước mê đến thần hồn điên đảo, nhưng nếu chính chủ là cô ta đã xuất hiện, thì không thể để cho cô gái này tiếp tục giương oai, cô ta, mới đúng là vợ chính thức của Viêm Dạ Tước!

Nghe được ba chữ vị hôn thê, sắc mặt Trình Du Nhiên đột nhiên biến đổi, nếu xuất hiện trong phòng khách nhà họ Viêm, tất nhiên sẽ không lừa cô, chẳng lẽ đây chính là chiêu thức ông cụ sắp đặt để đối phó với cô?

Tiểu Nặc bên cạnh trừng mắt nhìn, một lát vui vẻ vì không ai giành mẹ với mình, một lát lại cảm thấy lão đại Viêm thật ra thì cũng không tồi, sắc mặt không ngừng đổi tới đổi lui.

"Xem ra Tước không có đề cập với cô rồi nhỉ?" Trong nháy mắt Angela thấy được tin tức cô ta muốn từ trên mặt Trình Du Nhiên, cong khóe miệng nói: "Điều này cũng khó trách, chuyện giữa chúng tôi, trừ mấy người có thân phận biết ra, những người khác đều không hiểu rõ, với tính tình của Tước dĩ nhiên sẽ không nói cho người khác biết." Hiển nhiên, Trình Du Nhiên cũng không tính là người có thân phận.

"Chúng tôi không quen, chỉ sợ không có gì để nói." Trình Du Nhiên khôi phục dáng vẻ nhẹ nhàng rất nhanh, vị hôn thê thì sao chứ, chuyện của bọn họ ngay cả ông cụ cũng phản đối, hiện tại vẫn sống chung một chỗ như thường.

"Không quen cũng không sao, về sau từ từ quen." Khóe miệng Angela khẽ nhếch cười, từ trên cao nhìn xuống nói: "Trình tiểu thư cũng là người thông minh, tin tưởng cô cũng biết tương đối tình hình nhà họ Viêm, hiện tại cô chỉ có hai con đường có thể lựa chọn."

Nói xong, đặt cái tách trên tay xuống, đưa một ngón tay ra: "Thứ nhất, hiện tại rời khỏi Viêm Dạ Tước, về sau sống chết đều không gặp lại nhau nữa, tôi biết rõ hiện tại tiền bạc bệnh viện nhà họ Mộ khan hiếm, tôi có thể cho cô đủ tiền để quay vòng, sau đó tôi còn có thể cho cô thêm một khoản tiền, cho cô có thể sinh hoạt bình thường."

Con ngươi Trình Du Nhiên đột nhiên co rụt, Angela quả nhiên không phải là nhân vật đơn giản, thậm chí ngay cả suy nghĩ trước đó của cô cũng có thể đoán được kha khá, ngồi xuống trên một chỗ ngồi bên cạnh, thản nhiên nói: "Còn thứ hai?" Cô biết, đừng nói thứ hai, cho dù có thứ ba, cũng sẽ không có ý kiến gì hay, nhưng cô cũng muốn nghe thử xem, rốt cuộc đối phương có tính toán gì.

"Thứ hai" Angela lại ưu nhã đưa một ngón tay ra, "Tôi có thể cầu xin nhà họ Viêm tha thứ thay cô, để cho cô và tôi đều gả vào nhà họ Viêm, tôi sẽ coi con cô như con mình mà chăm sóc, chỉ là vị trí lớn thì cô đừng mong nghĩ đến, về sau chỉ cần cô ngây ngô trên đảo, cả đời này cô sẽ sống không buồn không lo."

Tiểu Nặc nghe đến vỗ đầu, mẹ sẽ chia sẻ lão đại với người khác, hay là muốn làm lẽ, đây quả thực là quá điên rồ, nhưng không thể phủ nhận, người phụ nữ này quả thật không thẳng tính dễ đối phó giống như Tina.


Tuyên bố rõ chủ quyền sao? Trình Du Nhiên cười lạnh, đừng nói cô sẽ không chung chồng với người khác, cho dù cô muốn, cũng không thể bị người khác đè ép, huống chi Viêm Dạ Tước cũng sẽ không đồng ý.

"Nói xong?" Nhíu mày, Trình Du Nhiên chuẩn bị kéo con trai đi ra ngoài cửa.

"Cô không trốn tránh được!" Giọng Angela giống như truyền đến từ trong gió: "Nếu đi bước này, tất nhiên phải đối mặt với một lựa chọn, đây chính là hào môn, hơn nữa chủ nhà họ Viêm đã quyết định chuyện này, phản kháng sẽ tự rước lấy nhục."

"Người cô gả là Viêm Dạ Tước, hay là Viêm Lệnh Thiên?" Lạnh lùng ném một câu nói, Trình Du Nhiên cũng không quay đầu lại mà đi ra cửa, căn bản không có gì để nói với người phụ nữ này.

Đi ra khỏi cửa chưa được bao xa, chỉ thấy một bóng dáng xinh đẹp đứng ở nơi đó, cẩn thận nhìn lên, lại là Tina vẫn theo mông cô, có điều giờ phút này tâm tình cô ta hình như không tốt chút nào, đứng ở dưới ánh sao thở dài thở ngắn, hoàn toàn không còn dáng vẻ điêu ngoa như trước kia.

Dầu gì cũng coi là quen biết, Trình Du Nhiên nghĩ xem có nên hỏi xem tình huống thế nào rồi không, lúc này giọng Tina yếu ớt truyền đến: "Cô ra mắt cô ta?"

Trình Du Nhiên không vui nói: "Cô đụng quỷ à, sao dùng giọng này?" Trước kia Tina ỏn ẻn điệu đà nói chuyện, mặc dù dạ dày không thế nào thoải mái, nhưng dù sao cũng hơn cảm giác rợn cả tóc gáy như hiện tại.

Tina lắc đầu, chu miệng lên nói: "Bác Viêm vốn đã đồng ý tôi, sẽ cho tôi danh phận trước mặt anh Tước, hiện tại mặc dù có danh phận, nhưng. . . . . ."

Nói còn chưa dứt, Trình Du Nhiên cũng biết ý cô ta, Viêm Lệnh Thiên tính toán khá lắm, để cho Tina ra ngoài chế tạo sương mù trước, chiêu hiểm thật sự lại ở chỗ này, đáng thương cho Tina trở thành vật hy sinh trong kế hoạch của ông ta.

Nhìn cô gái này tính khí quật cường giống như cô, cô đột nhiên có lòng tốt, nói: "Làm ơn, hiện tại muốn kết hôn chính là Viêm Dạ Tước, không phải Viêm Lệnh Thiên!"

"Cô không biết quy định gia tộc lớn đáng sợ thế nào đâu." Tina lắc đầu, hào môn sâu như biển, trước cô ta vẫn là đại tiểu thư được người ta cưng chiều, nhưng tối nay nói chuyện, hoàn toàn khiến cô khó hiểu hàm nghĩa trong đó.


"Nếu cô vẫn muốn làm Tina thì đừng làm công cụ của người khác." Nói xong, kéo Tiểu Nặc xoay người rời đi, nên nói cô đều đã nói rồi, Angela nói không sai, bất luận kẻ nào cũng không thể tránh khỏi việc phải ra một lựa chọn, lựa chọn này, bất luận kẻ nào cũng không giúp được.

Nhìn bóng dáng Trình Du Nhiên rời đi, Tina nhíu chặt chân mày, sau đó đôi mắt từ từ sáng lên, trong miệng lẩm bẩm nói: "Cô nói đúng, tôi không thể cứ thế buông tha, tôi nhất định phải đoạt lại anh Tước." Cô ta cũng không phải là người bi quan, đột nhiên bị đả kích mới có thể biến thành bộ dáng này, bây giờ nghĩ thông, lập tức khôi phục lại diện mạo thật sự của cô ta, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Trình Du Nhiên càng trở nên phức tạp hơn.

"Mẹ" Nhìn Tina nơi xa đã có chút biến hóa, Tiểu Nặc nhướng mày, mặt cười xấu xa nói: "Lúc này mà mẹ còn muốn đem đá tới đập chân mình?"

Trình Du Nhiên nhéo nắm khuôn mặt nhỏ hồng hào của cu cậu, không vui nói: "Thằng nhóc thúi này, có phải lại ngứa da rồi không?" Đối với bên Viêm Dạ Tước, cô cũng không lo lắng, hiện tại cô muốn biết nhất là rốt cuộc khi nào hội nghị gia tộc chết tiệt kia mới kết thúc, cô đã mệt mỏi, hơn nữa lại không thế ngủ trên đảo này, còn phải ngồi như thế này thì cô sẽ bất tỉnh trở về thuyền.

Sau khi Trình Du Nhiên đi, trong phòng khách, Viêm Hi Vận cũng nói thẳng: "Bằng vào hệ thống tình báo của gia tộc chúng tôi thì hoàn toàn có thể biết được, sáu năm qua anh năm căn bản chưa từng gặp đứa bé kia, gần đây mới biết thông qua xét nghiệm máu, nói cách khác, anh năm vốn không biết đến sự tồn tại của đứa bé này, cho dù vi phạm quy định của gia tộc, cũng chỉ do cử chỉ vô tâm của anh tạo thành."

Vương Kình cấu kết Kim Vạn phản bội, nhưng còn chưa bắt đầu đã bị bắt, cho nên căn bản không biết gì về chuyện Viêm Dạ Tước mất trí nhớ, những thứ này đều do cô ta và chồng căn cứ theo tài liệu trên tay suy đoán ra.

Mặc dù cô ta không biết anh năm sẽ giải quyết chuyện này như thế nào, nhưng cô ta khẳng định anh sẽ có biện pháp, cho nên trước lúc chuyện giải quyết, cô ta muốn làm hết khả năng để lấy lòng anh năm, chỉ có như vậy cô ta mới sớm có thể lấy được sự tin tưởng của anh năm, sau đó thành lập thế lực thuộc về chính cô ta.

"Cô đang thêu dệt chuyện xưa à?" Viêm Hạo Quân cười lạnh: "Xét nghiệm máu vào lúc nào, Trình Du Nhiên xuất hiện là lúc nào? Những năm qua, Viêm Dạ Tước được xưng là không gần nữ sắc, nếu anh ta không biết đứa bé là của anh ta, tại sao muốn mang theo mẹ con cô ta trên người như bảo bối? Cuộc chiến trên đảo Tường Long trước kia, phá rối bữa tiệc đính hôn của Lãnh Triệt, còn một loạt chuyện sau này, cái nào không phải là bởi vì mẹ con họ?"

"Em chín nói không sai." Có tình cảnh giống Viêm Hi Vận là lão Thất Viêm Kinh Vũ cũng là người thuộc về Viêm Hạo Thừa, thấy Viêm Hạo Quân đã vượt lên trước một bước, sợ lại bị người tranh giành, lòng như lửa đốt vội nhảy ra nói: "Anh năm thân là người nói chuyện Viêm bang, thực lực trên tay dĩ nhiên sâu không lường được, muốn giấu đám người, cho dù hệ thống tình báo của gia tộc có lớn mạnh đến đâu cũng chưa chắc có thể phát hiện ra."

Vì giám thị Viêm bang, hệ thống tình báo nhà họ Viêm và Viêm bang tách riêng, do gia tộc trực tiếp trông coi, Viêm Kinh Vũ nói như vậy, trực tiếp chỉ trích Viêm Dạ Tước tự mình để dành thực lực, muốn có mưu đồ bất chính đối với gia tộc.

"Đây chính là chỗ không thông trong đó." Viêm Hi Vận lấy một chọi hai, không chút yếu thế nói: "Anh năm đã có năng lực lừa gạt chuyện này sáu năm, nếu muốn tiếp tục giấu diếm hẳn không phải là việc khó gì, nhưng vì cái gì lại đột nhiên dẫn họ đến bên cạnh, vậy chẳng những tăng thêm nguy hiểm cho họ, còn để cho gia tộc biết sự hiện hữu của họ, đây không phải là nói rõ cho mọi người biết anh ấy phạm vào quy định của gia tộc, anh năm sẽ làm chuyện ngu ngốc như thế à?"

Nghe Viêm Hi Vận phân tích, một vài thành viên trong gia tộc cũng gật đầu, dù sao Viêm Dạ Tước có thể ngồi lên vị trí người nói chuyện, cũng không chỉ bởi vì lòng dạ độc ác, đầu cũng thông minh tuyệt đỉnh, không thể nào làm chuyện ngu xuẩn như vậy.

"Vậy cũng chưa chắc." Mặt Viêm Kinh Vũ nham hiểm, nói: "Muốn biết tại sao, cô nên trực tiếp hỏi anh năm mới đúng, nói không chừng anh ấy vì muốn cho gia tộc biết mới làm như vậy." Không hổ là một bụng đầy ý nghĩ xấu, đầu tiên là nói Viêm Dạ Tước mưu đồ bất chính, hiện tại lại chụp cho anh cái mũ khiêu khích quy định gia tộc, cũng lạ là không phải Viêm Hạo Thừa cho phép anh ta làm chủ.

Viêm Hi Vận đương nhiên không cho phép người khác bôi nhọ anh năm, lập tức trừng mắt lạnh lùng nhìn nhau: "Viêm Kinh Vũ, anh đừng quên, bây giờ anh năm vẫn còn là người nói chuyện Viêm bang, nếu anh thật sự cảm thấy anh năm không làm đúng chỗ nào thì lấy chứng cứ ra, nếu không thì đừng vu oan cho anh năm, tôi thấy người mưu đồ bất chính chính là anh."


"Nếu như có chứng cứ, bây giờ Viêm Dạ Tước còn có cơ hội ngồi ở phía trên?" Viêm Hạo Quân nói: "Tuy nhiên con trai ruột sống sáu năm ở bên ngoài, cho dù anh ta có bao nhiêu lý do đi nữa thì phá hư quy định gia tộc là sự thật không thể chối cãi."

Nhìn ba người cãi vã, trong mắt Viêm Hạo Thừa lóe lên nụ cười lạnh lùng, xoay chuyển ánh mắt hướng mấy người thân sĩ cách đó không xa cười nói: "Em hai, em ba, em tư, em năm là người trong cuộc, không nói lời nào còn chưa tính, các em cũng nên phát biểu một chút ý kiến của mình chứ?"

Trên mặt Viêm Vũ Khởi hiện lên nụ cười phong tình vạn chủng: "Chuyện em năm làm mặc dù có chút quá, nhưng dù sao chỉ là chuyện nhỏ, không cần thiết phải truy cứu tiếp nữa." Cũng không đắc tội Viêm Dạ Tước, cũng không khiến Viêm Hạo Thừa bới móc ra ý xấu gì, muốn cô ta đầu quân sang ở trước mặt mọi người ư, không có cửa đâu.

Viêm Thế Kiêu căn bản không đáp lại anh ta, cúi đầu ngồi ở chỗ đó, cũng không phải ngủ thiếp đi, nhưng mọi người đều biết tính tình của anh ta, cũng không có người dám chọc anh ta để rước lấy xui xẻo.

Viêm Lãng tùy ý dựa ra sau, mặt cười tà nói: "Nếu chuyện liên quan đến em năm thì em năm có quyền lên tiếng nhất mới đúng."

Quả nhiên đều không phải là dễ lợi dụng, nhưng mà anh ta cũng không cần bọn họ có phản ứng ra, trước cho mọi người viện cớ, bữa ăn chính lên tới, dĩ nhiên không cần anh ta tốn nhiều miệng lưỡi, không biến sắc nhíu lông mày hướng người nọ, người nọ nhận được tín hiệu, lập tức tiến lên bẩm báo: "Gia chủ, tộc lão, Hắc bang Nga lấy Vasilii, Igor, Duy Khắc Đa cầm đầu, phái Sứ giả sang nói có chuyện quan trọng cầu kiến, bây giờ đã đến trên đảo của chúng ta."

Quả nhiên đến rồi! Viêm Lệnh Thiên cũng biết bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội đả kích con trai mình, ánh mắt quét qua trên người Viêm Hạo Thừa và Viêm Dạ Tước, đương nhiên không thể nhìn ra bất kỳ biểu tình gì, cong khóe miệng nói: "Mời vào."

Chẳng mấy chốc, một người trung niên mang mắt kính vàng đi vào, lúc ánh mắt quét qua Viêm Dạ Tước thì thoáng qua một tia oán hận, ngay sau đó mặt ngó cung điện phía trên nói: " Sứ giả Nga - An Đức Liệt, ra mặt chủ nhân nhà họ Viêm và mấy vị tộc lão." Trước đã từng chịu qua phát súng của Viêm Dạ Tước, hơn nữa lần này cũng vì vặn ngã anh mà tới, đương nhiên sẽ không chào hỏi anh.

Lòng biết rõ đám người Viêm Hạo Quân dĩ nhiên hả hê nhìn về phía Viêm Dạ Tước, những người khác tương đối nhạy bén, cũng đánh hơi được mùi vị âm mưu từ trong đó, xem ra có người định chỉnh chết anh.

Mặt Viêm Lệnh Thiên không vẻ gì nâng hai mắt lên, chậm rãi nói: "Có chuyện gì ông cứ nói đi." .Khí thế uy nghiêm nhất thời cuốn đến, dù sao Viêm Dạ Tước cũng là con ông, nội bộ gia tộc, ông không thể nhúng tay, nhưng đối với người ngoài, ông không ngại tỏ rõ uy phong.

An Đức Liệt vừa muốn nói gì, trong nháy mắt cảm thấy mình như bị ném vào trong hầm băng, thế mới biết lão già trước mắt thật sự không dễ chọc, mặt vội nghiêm túc nói: "Tại hạ đến đây là đại diện cho cả Hắc bang Nga hướng chủ nhân nhà họ Viêm đòi một câu trả lời hợp lý, nếu như người nói chuyện quý bang không thể cho một lời giải thích hợp lý đối với hành động xảy ra tại Nga trước đó, chúng tôi sẽ ngưng hẳn tất cả hợp tác với quý bang."

"Ông đang uy hiếp tôi sao?" Viêm Lệnh Thiên thẳng người, hai tròng mắt màu đen nhìn chằm chằm An Đức Liệt.

Trong lòng thầm mắng những tên khốn kiếp kia thế nhưng giao chuyện khổ sai cho ông ta, nhưng An Đức Liệt cũng biết, lúc này tuyệt đối không thể buông lỏng, không chút sợ hãi nhìn thẳng vào mắt Viêm Lệnh Thiên, ngang nhiên nói: "Tại hạ cũng không có ý uy hiếp bất luận người nào, tuy nhiên Viêm Dạ Tước khinh người quá đáng, nếu như đổi chỗ mà xử, nếu như chủ nhân nhà họ Viêm gặp phải tình huống như thế sẽ giải quyết thế nào?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui