Hai tuần trôi qua. Vân Nhật Sam theo cảm nhận cảm giác bản thân càng lúc càng không ổn. Khi mà mỗi lần cứ ngửi thấy mùi cá, cơ thể liền rơi vào trạng thái buồn nôn.
Kết quả Vân Nhật Sam phải đi khám, vốn còn cho rằng bản thân bị ảnh bưởng về dạ dày nên mới có biểu hiện như thế. Vậy mà khi nhìn tờ giấy chẩn đoán. Bác sĩ lại nhìn cô, khoé môi mỉm cười lên tiếng.
“Chúc mừng cô Sam, bản thân hiện đã có thai hơn 34 ngày rồi.”
Tay Vân Nhật Sam run run, bản thân chưa thể định thần nổi. Rõ ràng, lần nào cũng hoàn toàn uống thuốc tránh thai rồi kia mà.
Nhưng lúc này từ phía dãy hành lang vang vọng lại tiếng bước chân dồn dập. Nguỵ Kính Dụ khi hay tin Vân Nhật Sam đi đến bệnh viện, người đàn ông có biểu cảm hoảng hốt vì ban đầu cho rằng cô có vấn đề ở đâu.
Kết quả khi lại gần cô, nhìn tờ giấy trên tay cùng hàng chữ khám thai. Khoé môi người đàn ông đã nhếch cao tự bao giờ.
“Chuyện đã như thế. Vậy thì kết hôn thôi. Lần này vật chứng đã rõ ràng rồi.”
Vân Nhật Sam nhìn Nguỵ Kính Dụ, càng lúc càng cảm giác không đúng. Vội vạch túi nhìn vào những viên thuốc tránh thai.
Lần cuối cùng Vân Nhật Sam uống viên thuốc tránh thai luôn có mùi hương thơm trái cây. Đây căn bản đâu giống mùi vị thuốc. Cô như lờ mờ đoán được điều gì đó thì nhìn Nguỵ Kính Dụ chằm chằm.
Vừa trở ra xe, cô đã vội vàng cầm nắm thuốc đưa ra trước mặt Nguỵ Kính Dụ.
“Ngụy Kính Dụ, là anh bày trò!”
Vân Nhật Sam vẫn còn quá trẻ, bản thân chưa thể thích nghi kịp. Gương mặt hiện giờ không khỏi phẫn nộ.
Nhưng Nguỵ Kính Dụ hắn đã ngưỡng 30 rồi. Không mang cô về, hắn còn phải cô độc bao lâu nữa.
“Anh không bày trò thì khi nào em mới ngoan ngoãn về chung nhà được. Lần này tang chứng vật chứng đã rõ ràng. Em vẫn muốn chối bỏ sao?”
Hơn thế, sau khi chứng thực rõ ràng tin tức của Vân Nhật Sam. Mọi người nơi tập đoàn đều thay đổi hẳn ánh nhìn về cô hẳn. Bởi việc Vân Nhật Sam làm ở bộ phận thiết kế, chủ trì quảng bá sản phẩm. Thu về không ít thành phẩm.
Trước kia là vì ái ngại tin tức mọi người mới cư xử như thế. Giờ ai nhìn vào cũng đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ.
Chưa kể phần lớn những nhân viên nam trong tập đoàn, cũng ngó ngàng đến Vân Nhật Sam không ít qua việc này.
Bây giờ Nguỵ Kính Dụ không đem vợ mình về, vậy còn đợi đến khi nào nữa?
Ngày thành hôn Nguỵ Kính Dụ đã tính sẵn, toàn bộ kế sách đều trong tay hắn. Đường đi nước bước được vạch rõ. Giờ chỉ việc theo kế sách mà làm.
Chỉ duy Vân Nhật Sam là chưa thể kịp thích nghi. Như một người bị Nguỵ Kính Dụ dẫn dắt từng bước. Cô lại chỉ có thể đi theo.
Ngay mộ phần của Châu Dương, từ lâu cũng sớm xây mới. Nguỵ Kính Dụ hạ lệnh cho người trang hoàng lại nơi đây. Mỗi lần Vân Nhật Sam muốn thăm mộ của mẹ, không ngại mưa hay nắng nữa, phía trên luôn có tấm màn che.
Lần này khi đến đây, sự xuất hiện đã không còn là một mình Vân Nhật Sam nữa, Nguỵ Kính Dụ vẫn luôn đi theo sau cô từng chút một.
Trước kia, thỉnh thoảng Nguỵ Kính Dụ vẫn ghé đến. Bây giờ, lại có thể mà đường hoàng dừng tại đây thắp hương. Bên cạnh lại còn là Vân Nhật Sam.
Khi Nguỵ phu nhân hay tin tức Vân Nhật Sam mang trong mình dòng máu Nguỵ gia, thì bà đã vui mừng khôn xiết. Vội vàng lôi cô ra, kể hết một loạt điểm tốt của Nguỵ Kính Dụ. Đến cuối, bà liền chốt lại một câu.
“Mau cưới thôi, Nguỵ gia đợi thêm tên con vào phần gia phả.”
Vân Nhật Sam gương mặt có vẻ ái ngại. Bởi hiện tại bản thân thật sự chưa chuẩn bị gì. Huống hồ chi, xét về hoàn cảnh Vân Nhật Sam gia đình chẳng còn lại ai. Bản thân thật sự tự ti về thân phận không thích hợp với Nguỵ Kính Dụ một chút nào.
Dận Hàm Nhi nhìn, phần nào đoán được sự lo lắng trên gương mặt cô. Thật sự với hoàn cảnh như Vân Nhật Sam, bà đối với cô thương xót lại cảm thấy bao nhiêu cũng không đủ.
“Con không còn gia đình, vậy thì trước tiên cứ kết hôn cùng Nguỵ Kính Dụ. Khi ấy, mọi người đều là người nhà của con.”
Nguỵ Kính Dụ ngồi phía bên cạnh nhìn cô, bàn tay khẽ lay nhẹ.
“Bất cứ thứ gì của anh, đều là của em. Nên đừng lo ngại nữa. Ngoài em ra, bất cứ ai cũng không xứng.”
“Ngụy Kính Dụ đã nói đến vậy, con còn không mau đồng ý. Chỉ cần đồng ý, tất cả đều là người nhà của con, con sẽ không phải cô đơn nữa.”
Vân Nhật Sam nhìn Nguỵ Kính Dụ, lần này không phải là đánh cược nữa, mà thật sự, hoàn toàn chính thức giao phó lại phần đời của mình cho người đàn ông.
Ánh mắt hai người nhìn nhau, nhu tình thấm đẫm chẳng che giấu.
Những gì đau khổ trước kia em phải chịu đựng, lần này cứ để anh thay mà gánh vác. Không cho phép, cũng không còn bất kì một ai có thể khiến em phải đau buồn nữa.
Chưa đầy hai ngày sau, hôn lễ long trọng được tổ chức. Vang dội khắp Hà thành. Lần nữa khẳng định thân phận Vân Nhật Sam chính là chủ tịch phu nhân.
Đến khi Vân Nhật Sam hạ sinh thành công một đứa bé là con gái, Nguỵ Kính Dụ hoàn toàn dành toàn bộ thời gian của hắn hầu hết cho cô. Những việc tại tập đoàn, phần lớn đều giải quyết một cách nhanh gọn dứt điểm nhất.
Hơn hai năm sau, trong một buổi yến tiệc lớn mừng sinh thần đứa trẻ của Ngụy gia tròn hai tuổi. Lần này, khi gặp lại Dật Nhiệm. Nguỵ Kính Dụ lần nữa mãn nguyện nói.
“Phi vụ đầu tư 10 tỉ lúc trước cậu bảo lỗ. Nhìn xem, hiện giờ tôi lời lại gấp đôi. Chưa kể đến việc, sắp tới lại gấp ba gấp bốn nữa.”
Đúng vậy, vừa lời vợ, còn lời cả một đứa nhóc trắng mềm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...