Vân Nhật Sam lập tức cắn vào môi hắn, thoảng qua nếm được vị máu. Nguỵ Kính Dụ mới buông người trước mặt ra.
Đôi môi nhỏ nhắn của Vân Nhật Sam ửng hồng, thoáng qua còn có vệt máu đỏ. Gương mặt vì tức giận mà đỏ bừng lên.
“Nhìn cho kĩ, tôi không phải là Vân Nhật Hạ!”
Ngụy Kính Dụ nhìn Vân Nhật Sam phản kháng, hắn mới rõ một điều. Nữ nhân này không thích hắn.
Khoé môi người đàn ông cũng chảy máu, hắn đưa ngón tay lên khẽ quệt nhẹ. Ánh mắt âm trầm lạnh lẽo nhìn người trước mặt.
“Lên giường với nhiều người, quan hệ tình dục bừa bãi là cách cô làm. Vậy thì cứ lên giường với tôi, như cách cô làm với bọn họ vậy. Tôi sẽ trả tiền.”
Bàn tay nhỏ của Vân Nhật Sam nắm chặt, lời nói vượt quá mức lòng tự trọng.
Ngụy Kính Dụ chậm rãi hướng đến tủ kính, trên tủ đựng đầy những hàng rượu vang đỏ. Tất cả đều có trị giá không hề nhỏ, phần lớn đều là hàng nhập khẩu.
Người đàn ông cầm theo chai rượu, hướng đến phía Vân Nhật Sam. Cứ như thế rót ra ly thủy tinh. Chất đỏ sóng sánh.
Vân Nhật Sam không hiểu ý định, càng lúc cô càng sợ hãi con người này.
Trong lúc Vân Nhật Sam còn nhìn hắn đầy đề phòng, người đã ông đã đưa ly rượu hướng về phía cô. Tức khắc dồn cơ thể nhỏ vào một góc, siết cằm đổ rượu vào miệng.
Vân Nhật Sam nhất thời ngạc nhiên vì hành động này, chưa kịp thích nghi một lượng lớn thứ rượu đắng đã tràn vào miệng. Nhưng cô không thể nuốt sạch, một ít liền tràn ra khỏi miệng, tràn xuống vòm cổ rơi trên chiếc áo. Thấm đẫm màu đỏ nhạt vào vạt váy.
Ngay khi buông ra, Vân Nhật Sam liền đưa tay quệt rượu trên môi. Ánh mắt đỏ ửng nhìn người trước mặt.
“Ngụy Kính Dụ, anh rõ ràng là người đàn ông của Vân Nhật Hạ. Những việc này nếu để em gái tôi biết cô ta sẽ nghĩ về anh sao?”
Người đàn ông nhếch môi.
“Nếu lo lắng cho suy nghĩ của em gái cô, thì ngay từ đầu đã không bước lên xe. Rồi liên tục làm trò với tôi rồi.”
Vân Nhật Sam trừng mắt nhìn người trước mặt.
Rượu vào miệng, Vân Nhật Sam không biết uống. Chỉ sau vài phút, đầu óc bắt đầu choáng váng. Thứ rượu đắng lan toả.
Mà rượu này, chính là loại lần trước khi ở Đế Cực cô đã từng uống. Thoáng qua một ly đầy, người đã say.
Hắn chính là muốn xem phản ứng của Vân Nhật Sam.
Khi trước Vân Nhật Hạ đến cùng Vân gia, hắn đã đề nghị Dận Hàm Nhi là Nguỵ phu nhân đem thứ rượu này ra mời. Nhưng Vân Nhật Hạ không hề say dù uống nhiều ly.
Lúc đó hắn còn nghĩ là do sơ suất.
Nguỵ Kính Dụ nhìn về hướng Vân Nhật Sam gương mặt đỏ ửng. Vài giây sau cô liền loạng choạng bước xuống bàn, nhưng đi được vài bước cô đã nghiêng ngả, Nguỵ Kính Dụ liền bế cơ thể nhỏ lên. Lập tức thả cô lên giường.
Một lần, hai lần còn có thể sai. Đằng này cảm giác với Vân Nhật Sam nhiều như thế. Hắn còn không nhận ra nữa thì sẽ trở thành trò cười mất.
Người đàn ông cầm lấy điện thoại, gửi đến tin nhắn qua phía Trạch Vũ: Điều tra lại nữ nhân xuất hiện ở Đế Cực đêm hôm đó, đồng thời cũng tra lại cùng thời điểm đó Vân Nhật Hạ đã ở đâu.
Mạng lưới tin tức rộng lớn, chẳng qua nằm ở vấn đề Nguỵ Kính Dụ hắn có muốn tiến hành điều tra hay không. Người Vân gia lại còn muốn dở trò diễn kịch với hắn tráo nữ nhân, rõ ràng đang xem hắn không ra gì.
Nếu thật sự nữ nhân ở Đế Cực là Vân Nhật Sam, vậy nữ nhân xuất hiện cùng hắn đêm đầu cũng chính là cô.
Ngụy Kính Dụ tắt điện thoại, tầm mắt nhìn trên Vân Nhật Sam nằm trên giường. Đang cố ngồi dậy, nhưng rõ ràng đang mơ hồ.
Hắn cúi người, nhìn vào Vân Nhật Sam. Dường như ánh mắt cô dần ánh nước, nhìn chằm chằm hắn mộng mị. Đôi bàn tay bấu chặt vào tấm ga giường.
Mà ánh mắt này, khiến hắn không thể rời tầm mắt khỏi cô.
Vân Nhật Sam rõ ràng đang say, đang choáng váng.
Nguỵ Kính Dụ miết nhẹ cằm cô.
Vân Nhật Sam chỉ vì hành động này, gương mặt nhỏ dần ánh nước, cứ như thế từng giọt trào ra.
Cô muốn nói gì đó, nhưng lời nói trong đầu, rất nhanh đã biến mất. Cô quên bản thân muốn nói gì.
Người đàn ông nhìn bộ dáng say mê này, bàn tay đưa lên mi mắt, khẽ lau nước mắt. Nhìn bộ dáng đáng thương, hắn bất giác cũng nhói lên.
Nguỵ Kính Dụ cúi đầu, lần nữa hôn lên đôi môi nhỏ, nồng đậm mùi rượu. Hôn đến dường như người trước mặt không còn dưỡng khí, hắn mới buông ra.
Gương mặt nhỏ nhắn đỏ lên, dường như chịu oan ức, nước mắt chảy càng nhiều hơn.
Bàn tay lần nữa lau nước mắt trên gương mặt nhỏ, hắn lại bất giác hỏi một câu.
“Trả lời tôi, lần đầu như thế nào?”
Vân Nhật Sam càng thêm ấm ức. Bộ dáng hiện giờ, không khác gì so với lúc trước là mấy.
“Đau, đau lắm…”
Vẫn là câu trả lời như cũ.
Rõ ràng là nữ nhân này. Hắn không hề nhận sai. Cảm nhận của hắn cũng vậy, từ đầu đến cuối đều không hề sai.
Bàn tay to lớn siết chặt lấy eo, lần nữa để cô ngồi lên người hắn. Dứt khoát hôn lên đôi môi đậm mùi rượu nồng.
Hắn luôn chê loại rượu này dở. Không hề đụng đến.
Nhưng mà giờ phút này, hương rượu thật thơm, rõ ràng do mùi vị đôi môi cô mới khiến hương rượu phát huy tác dụng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...