Tình cảm không giải thích được kia, khiến cho cuộc giao dịch ấm áp nhiều hơn, lãng mạn nhiều hơn, thậm chí giống như một đêm tân hôn.Cho nên hắn đem nhẫn hình rồng của Thương Long đưa cho cô bé ấy, để làm vật ước. Chỉ cần hắn có thể sống sót, hắn nhất định sẽ lấy cô làm vợ. Ngộ nhỡ hắn bất hạnh gặp nạn, ngộ nhỡ cô gái kia mang dòng máu của hắn, chiếc nhẫn sẽ là một tín vật!Khi hắn rời đi gian phòng kia, vài lần muốn bật đèn xem khuôn mặt cô. Hắn biết làm như vậy là làm trái với ý nguyện cô. Vì vậy, hắn nhịn khát vọng mãnh liệt trong lòng. Lưu lại một tờ giấy, lặng lẽ rời đi!Nếu như, hắn may mắn sống sót. Như vậy, bọn họ sẽ gặp lại nhau. Nếu như, hắn chết, thấy mặt cũng vô ích!Trận chiến một sống một còn kia, thắng lợi là Thương Long. Hơn nữa thắng oanh liệt, có thể nói là không đánh mà thắng.Thân là đai đen quyền đạo, dùng chiến lược bắt kẻ cầm đầu. Giúp người trong bang đoàn kết lại.Hắn chẳng những không giết, mà lựa chọn thả người kia! Hơn nữa, hắn ra lệnh: giải tán Hắc bang.Tất cả mọi người không chút do dự đồng ý.Từ đó về sau, sự ồn ào trước đây không còn nữa thay vào đó là sự yên lặng làm cảnh sát cảm thấy kinh ngạc và kỳ quái.quyết định này khiến cha hắn vô cùng vui mừng. Từ đó về sau, cha đem tất cả chuyện lớn nhỏ trong nhà giao cho hắn xử lý.Đường Long giải tán Thương Long giúp xong, thành lập một công ty giao dịch nhà đất. vừa lúc bất động sản dậy sóng. Hắn khai thác bất động sản, đều là cung không đủ cầu. Trên phương diện làm ăn, thuận buồm xuôi gió. Giá trị càng ngày càng tăng!Nhưng bốn năm nay, hắn không chút vui vẻ. Thậm chí có chút buồn bực và tuyệt vọng.Từ sau cuộc chiến kia, hắn bắt đầu tìm kiếm cô bé ấy. Nhưng cô giống như bị bốc hơi không hề có một chút tin tức. trừ việc biết cô gọi Mary ra, còn lại thì không biết gì cả. Hơn nữa, hắn cũng hiểu, cái tên Mary kia chẳng qua là một tên giả mà thôi.Không biết khuôn mặt của cô, không biết giọng nói của cô. Muốn tìm cô dễ vậy sao? Trừ mùi vị đặc thù trên người cô, hắn không có một phương pháp nào tìm lại được.Nhưng hắn vẫn cố tìm kiếm. Hắn mỗi ngày đều đi Dạ Tổng Hội, quầy rượu, karaoke, hi vọng gặp được cô. Nhưng, mỗi lần đều là khi đi cao hứng, mà về thì lại mất hứng.Bốn năm nay, không tìm được cô gái kia, lại mang tiếng là đa tình, ai cũng cho rằng hắn đào hoa. Không ai hiểu rõ sự si tình của hắn, không ai hiểu rõ nổi khổ tâm của hắn. Hắn cũng không chia sẻ cho người khác.Mỗi khi buồn bã, hắn sẽ tới căn phòng ấy, một mình nghỉ ngơi cả đêm. Ngồi ở trong đêm tối, nhớ lại buổi tối tuyệt vời. Nhắm mắt lại, cảm nhận hương thơm của cô ấy thoang thoãng đâu đó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...