Mẹ, Chúng Con Muốn Cha: Mật Đường Bảo Bối

Nếu lấy cái CD này làm chứng cớ, đặt ở trên tòa án, kế hoạch mưu đoạt gia sản mà Lương Bích Ngọc cùng Lô Thanh Vân bày ra, sợ rằng phải tan nát rồi.

Nhưng bây giờ, ông có thể làm như vậy sao?

Không thể!

Nếu như ông thật sự làm như vậy! Lô Thanh Vân không chiếm được tài sản của ông, nhất định sẽ liều mạng! Ông ta có thể làm ra chuyện gì, đó là điều không thể dự đoán được! Ông ta đối phó ông thế nào, đều là chuyện nhỏ. Ông muốn đối phó với mẹ con Mật Đường, vậy cũng thảm. Ông đã khiến họ thua thiệt quá nhiều, ông không thể vì mình, mà làm liên lụy tới con gái số khổ của ông! Nhất định phải ổn định đôi cẩu nam cẩu nữ Lương Bích Ngọc cùng Lô Thanh Vân này, nhất định phải nhắc nhở Đường Long một tiếng. Nếu như Đường Long có thể bảo vệ được con gái của ông, ông cũng không có gì phải cố kỵ!

Tiêu Thính Quân cất CD, đặt nó ở nơi bí ẩn. Sau đó ông cầm điện thoại di động lên, bấm một dãy số. Trong điện thoại, truyền đến giọng nói lễ phép mà cứng rắn: "Tổng giám đốc Tiêu, ngài khỏe chứ!"

"Ngài Jack, ngài khỏe chứ. Chuyện mà tôi nói với ngài, ngài suy tính như thế nào?" Tiêu Thính Quân khách sáo một tiếng, đi thẳng vào chủ đề.

" Tổng giám đốc Tiêu, ngài nói chuyện kia, tôi cảm thấy hứng thú vô cùng. Chẳng qua là, tôi có chút nghi ngờ, cũng muốn hỏi ông một tiếng. tập đoàn Tiêu Thị kinh doanh tốt như vậy, tại sao muốn chuyển giao lại? Tiêu tổng giám đốc, có thể nói cho tôi biết nguyên nhân thật sự không?" Jack là một người làm ăn cẩn thận, mỗi khi đi một bước, ông cũng rất cẩn thận.


Tiêu Thính Quân do dự một chút, quyết định nói ra sự thật. Có lẽ, chỉ có nói ra thật tình, đối phương mới dễ dàng chấp nhận."Jack tiên sinh, nói thật, tôi cũng không muốn chuyển giao lại Tiêu Thị. Nhưng con gái của tôi bị vị hôn phu vứt bỏ, nó rất thương tâm. Cho nên, tôi mới muốn xử lý buôn bán nơi này, phát triển buôn bán ở chỗ khác."

" Tổng giám đốc Tiêu, ngài thật là một người thành thật." Jack đã sớm biết được tin tức Tiêu Tử Phượng bị vị hôn phu vứt bỏ từ trên báo chí. Tiêu Thính Quân thẳng thắn như vậy, trong lòng ông lại có chút thực tế."Như vậy đi, chúng ta ký kết một hiệp nghị trước. Tôi gom góp xong tiền, trong vòng nửa tháng, sẽ nhận tập đoàn Tiêu Thị."

"Tốt lắm. Jack tiên sinh, chúng ta cứ quyết định như vậy đi!" Tiêu Thính Quân để điện thoại xuống, trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

**************

Đèn rực rỡ vừa bật lên cũng là lúc ban đêm ập xuống.

Xe của Đường Long ngừng lại trước một cửa hàng. Mật Đường mang váy dạ hội màu trắng, từ trên xe đi xuống. Làn da trắng nõn, trang phục tinh khiết, có vẻ cực kỳ thanh thuần.

Chốc hai người bọn họ cùng đi vào, chính là muốn chọn lựa nhẫn cưới! Hai người nắm tay, đi vào cao ốc xinh đẹp, đưa tới không ít tầm mắt. Có lẽ, Đường Long sớm đã thành thói quen, anh không cố kỵ chút nào dắt cô đi về phía trước. Mật Đường thật sự không có thói quen bị người người dòm ngó, nhỏ giọng nói."A Long, tất cả mọi người đang nhìn chúng ta!"

"Muốn nhìn, thì để cho bọn họ nhìn." Đường Long nhún vai một cái, một cánh tay đem Mật Đường ôm vào trong ngực. Hừ hừ, cùng vợ chung một chỗ, còn sợ nhìn người sao!

Sau lưng hai người bọn họ, truyền đến tiếng bàn luận của hai nhân viên nữ.

"Trời ạ, người đẹp trai kia, không phải là tổng giám đốc của tập đoàn Đường Thị sao? Anh ta thật đẹp trai!"

"Này, cậu đừng phát si chứ. Đẹp trai thời này đều vô cùng hoa tâm. Đặc biệt này tổng giám đốc tập đoàn Đường Thị, càng thêm thái quá. Mấy ngày trước, không phải anh ta mới đá vị hôn thê sao? Nói không chừng, anh chơi Tiêu gia Đại tiểu thư chán, mới vứt bỏ ả! Vì người đàn ông này mà Đại Tiểu Thư Tiêu gia còn cắt cổ tay tự sát! Cậu nhìn cô gái bên cạnh anh ta đi. Theo tớ đoán, người này cũng không quá mấy ngày."

Mật Đường nghe những lời này, cảm giác thật quẫn bách! Cô nằm bên tai Đường Long, nhỏ giọng hỏi."A Long, không phải anh sẽ giống như họ nói chứ? Giữa anh cùng Tiêu Tử Phượng, rốt cuộc có hay không......"


Đường Long liếc Mật Đường một cái, gương mặt mất hứng."Con bé chết tiệt kia, hiện tại là lúc nào, cư nhiên em lại hỏi cái vấn đề ngu xuẩn thế này!"

"A Long, đừng tức giận. Phụ nữ mà, khó tránh khỏi lòng dạ hẹp hòi một chút. Em hỏi như vậy, là quan tâm anh mà! Nếu không quan tâm, em mới lười hỏi anh......".

"Con bé chết tiệt này, trừ lên giường cùng em ra, anh chưa từng lên giường với người nào cả!" Đường Long thấp giọng, thay Mật Đường nói ra mấy chữ kia.

"Anh hư hỏng, em không để ý tới anh nữa." Mật Đường tránh khỏi Đường Long kiềm chế, đỏ mặt chạy lên quầy trang sức ở tầng 2. Đường Long đuổi sát theo sau.

Nhân viên vừa nhìn thấy có khách hàng tới, khuôn mặt vội vàng tươi cười chào đón."Tiểu thư, tiên sinh, hai vị muốn đính hôn? Hay là sắp kết hôn ạ?"

"Chào cô, hai chúng tôi vừa đính hôn vừa kết hôn luôn!" Đường Long nhìn Mật Đường một chút.

Vừa đính hôn vừa kết hôn? Cô nhân viên đưa mắt nhìn bụng Mật Đường, dùng ánh mắt thẩm tra xem cô có phải ăn cơm trước kẻng hay không."A, là thế à! Tiên sinh, để tôi giới thiệu mấy món đồ trang sức, để ngài chọn lựa một chút nhé!"

Mật Đường thật sự không chịu nổi ánh mắt của cô nhân viên, liếc Đường Long một cái! Trong lòng cô âm thầm mắng: "Tên vô lại này, dám trêu cợt mình. Ha ha, xem Mật Đường ta chỉnh trị mi thế nào."


Đường Long thừa dịp nhân viên cúi đầu chọn lựa đồ trang sức, đối với Mật Đường làm một cái mặt quỷ."Nhóc con, có phải em muốn báo thù hay không? Kế hoạch trả thù, có phải trước khi kết hôn không để cho anh lên giường của anh hả?"

Người này, cư nhiên đã đoán đúng tâm tư của cô. Hừ hừ, biết rõ cô tuyệt chiêu này, còn dám cố ý chọc giận cô."Đường Long, anh đoán đúng rồi. Vì em sợ, bị người ta nhìn chằm chằm bụng mình!"

"Tiên sinh, ngài xem mấy món đồ này, đây là kiểu mới nhất!" Nhân viên đem mấy bộ đồ trang sức tới trước mặt của anh.

"Bộ này không tệ." Đường Long cùng Mật Đường, đồng thời chỉ vào một bộ đồ trang sức. Đó là một bộ trang sức khảm bạch kim. Kiểu dáng, vô cùng mới mẻ, độc đáo rất khác biệt. Dây chuyền treo lủng lẳng một chìa khóa. Chiếc nhẫn, cũng hoa văn về ổ khóa và chìa khóa. Vòng tai, cùng treo lủng lẳng hoa văn ấy.

"Hai vị thật đúng là đồng tâm! Ánh mắt của hai vị cũng là hạng nhất đấy! Bộ trang sức này chỉ có một bộ. Tên đồ trang sức này là ' yêu khóa '. Ngụ ý vô cùng rõ ràng, chính là hai người yêu nhau, cam tâm tình nguyện khóa chung một chỗ mãi mãi. Hai vị coi trọng bộ yêu khóa này, nhất định sẽ yêu nhau cả đời, hạnh phúc cả đời." Cô nhân viên dựa vào tài ăn nói của mình, muốn khách hàng mua đồ trang sức có giá trị xa xỉ này!

"Yêu khóa?" Tên bộ đồ trang sức này, lại đẹp đến vậy! Đem hai người yêu nhau khóa chung một chỗ? Người chọn bộ trang sức này sẽ yêu nhau cả đời, hạnh phúc cả đời?

"Đồ trang sức đẹp! Tên rất hay! chúng tôi muốn bộ này!" Đường Long đem một bộ đồ trang sức, tự mình đeo lên cho Mật Đường."Mật Đường, anh sẽ khóa em lại. Về sau, em chính là của anh!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui