Nhắc đến “hành vi cao thượng” của mẹ chồng Thúy Thúy, nhiều người đã giơ ngón tay cái lên khen ngợi - thật là bà mẹ chồng tốt hiếm có! “Thúy Thúy, cô thật là có phúc, gặp được cậu Tôn Đại Lâm tốt đến như vậy. Cô phải hiếu thuận với bố mẹ chồng đấy, nếu không sẽ bị…” Họ không nói nốt mấy chữ “trời tru đất diệt” bởi vì nhìn thấy khuôn mặt dửng dưng của Thúy Thúy. Về nhà bố mẹ đẻ, bố mẹ Thúy Thúy lại cũng nói những câu tương tự, hết lời dặn dò dạy bảo, sợ con gái cư xử không đúng mực, bị chê trách là không được dạy dỗ đến nơi đến chốn.
Cụ thể của “hành vi cao thượng” mà mọi người bàn luận đến như sau: Gia đình nhà chồng Thúy Thúy, vì lo chuyện hôn nhân đại sự cho con trai, đã bán ngôi nhà đang ở của mình, mua cho con trai một căn hộ chung cư rộng hơn trăm mét vuông, thế nên hai ông bà già không có chốn nương thân. Trước tình cảnh đó, ban đầu khiến Thúy Thúy và bố mẹ cô cảm động nghẹn ngào, tự nhủ, thật là đã chọn đúng được nhà chồng tốt.
Trên thực tế, tên trong sổ đỏ của căn hộ mới mua vẫn đứng tên bố chồng, nhưng mẹ chồng vẫn hăng say khoe khoang khắp chốn Thanh Đảo rằng bà đã hy sinh thân mình như thế nào, đã kiên quyết bán căn nhà của mình để mua nhà mới cho con trai và con dâu, khiến cho 99% người dân khắp thành phố Thanh Đảo đều biết được rằng Thúy Thúy đã may mắn có được bà mẹ chồng tốt bụng hiếm có ra sao.
Nhà trai đã mua nhà mới, nhà gái bỏ ra chút tiền để sửa sang lại cũng là hợp tình hợp lý, thế nên bố mẹ Thúy Thúy đã đưa cho con gái và con rể số tiền hai ông bà hiền lành dành dụm cả đời - 20 vạn tệ . Mặc dù biết ông thông gia đứng tên chủ hộ, nhưng cứ nghĩ đến việc cô con gái yêu của mình được sống trong căn nhà đẹp đẽ sang trọng đó, nghĩ bụng, số tiền đó cũng là cho con gái mình, nên bố mẹ Thúy Thúy rất vui vẻ bỏ tiền ra.
Hai mươi vạn tệ, ở thành phố Thanh Đảo này, đủ để sửa sang, trang trí căn hộ đẹp như khách sạn cao cấp. Cuối cùng, căn hộ được sang sửa hoàn toàn theo ý của bố mẹ chồng, đôi lúc Thúy Thúy muốn phát biểu chút ý kiến của mình, đều bị chồng trách nhẹ nhàng: “Được rồi, vợ yêu à, bố mẹ có nhiều kinh nghiệm hơn mình, hơn nữa, bố mẹ đã vất vả cả đời, chẳng lẽ lại phải nghe theo lời chỉ tay năm ngón của em sao?”
Cái tội danh này quá lớn, Thúy Thúy ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Sau khi căn hộ sửa sang xong xuôi, bố mẹ chồng và đứa con cậu (em họ Đại Lâm) đường hoàng chuyển đến ở, còn chọn căn phòng đẹp nhất. Trong lòng Thúy Thúy cảm thấy không vui, nhưng có thể nói được gì đây, và cũng dám thể hiện gì đây? Tất nhiên không thể đuổi bố mẹ chồng ra ngoài đường được, hơn nữa, Thúy Thúy không muốn bị mọi người phỉ nhổ cho đến chết - rất nhiều người khen ngợi lòng tốt của mẹ chồng Thúy Thúy.
Đại Lâm không cho cô nói cho người ngoài biết việc ai đứng tên trên giấy tờ sổ đỏ của căn hộ mới, cho rằng đây là việc riêng trong gia đình, không cần phải đi kể lể khắp nơi. Một lần, người hàng xóm đang khen ngợi mẹ chồng cô lên tận trời xanh, Thúy Thúy đi đến nói một câu: “Nói là mua nhà cho con trai, nhưng chẳng phải cả gia đình đều ở trong đó sao, hơn nữa, tên trong sổ đỏ là tên bố chồng đấy chứ…” Còn chưa nói xong, cô đã bị Đại Lâm kéo đi, rồi giáo huấn cô: “Nhà của bố với nhà của chúng ta thì có gì khác biệt chứ, anh là con trai độc nhất, sau này chẳng phải là của chúng ta sao.” Thúy Thúy ngẫm nghĩ, nói cũng phải, thế nên, cô không so đo chuyện người đứng tên trên sổ đỏ là ai nữa. Thỉnh thoảng về nhà bố mẹ đẻ, thấy bố mẹ mình vẫn ở trong căn nhà cũ kỹ, đơn sơ, trong lòng Thúy Thúy trào dâng bao cảm giác phức tạp và bất lực, cảm thấy mình thật bất hiếu.
Nhà Thúy Thúy là gia đình công nhân viên chức phổ thông ở Thanh Đảo, mẹ Thúy Thúy luôn cần kiệm, vì muốn mua được đồ ăn chỉ rẻ mấy xu, có lúc chịu khó đi thêm mấy chặng đường. Số tiền 20 vạn tệ sửa sang căn hộ lúc Thúy Thúy cưới chồng, chính là số tiền bố mẹ dành dụm từng xu từng hào mà có. Ban đầu, cô kiên quyết từ chối nhận số tiền này, bàn bạc với chồng chưa cưới Tôn Đại Lâm, hay là hai người đi thuê nhà, đợi đến khi hai vợ chồng có chút tích lũy, mới tính đến chuyện mua nhà, nhưng Tôn Đại Lâm trả lời: “Mẹ anh không đồng ý đâu.” Nhà họ Tôn vội vàng bán căn nhà cũ, rồi lại vội vàng mua nhà mới, bố mẹ Thúy Thúy mặc kệ sự phản đối của Thúy Thúy, nói: “Không thể để người ta nói nhà mình ham tài sản của người khác, bố mẹ con sống cả đời luôn coi trọng danh tiếng, không thể để người khác coi thường…” Thế nên, dốc toàn bộ số tiền tích lũy được - 20 vạn tệ.
Tiền tổ chức đám cưới là tiền mẹ Thúy Thúy lấy từ nhà họ ngoại, bởi Tôn Đại Lâm nói nhà anh ta đã cạn sạch tiền, không thể không cưới, nghi thức cũng không thể không tiến hành. Không có lấy một xu tiền lễ vật, mặc chiếc váy cưới thuê 200 tệ, Thúy Thúy kết hôn như vậy đấy. Cuối cùng, số tiền mừng đám cưới bị mẹ chồng lấy hết, nói là cần mua thêm đồ đạc trong nhà. Hai mươi vạn để sửa sang mua sắm, có quỷ mới biết còn cần phải mua thêm đồ đạc gì!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...