“Lần trước tìm người bắt cóc bảo bối, chính là lão đầu tử làm chuyện thất đức, ông ta cũng không sợ chính mình đoạn tử tuyệt tôn, nói không chừng cứ như vậy một tôn tử đâu.” Đường Bạch Dạ nói lên Đường lão, gọi một oán khí ngút trời.
Hạ Thần Hi mím môi, “Được rồi, một cây làm chẳng nên non, ông ấy cũng là nhìn anh không vừa mắt.”
Đường tổng giận, trừng mắt cô, “Em rốt cuộc là phụ nữ của người nào? Làm gì giúp ông ta nói chuyện?”
Hạ Thần Hi, “...”
Nghe nói cự tuyệt một người nam nhân biện pháp nhanh nhất chính là, người ta thích là ngươi ba, không phải ngươi.
Hạ Thần Hi khóe mắt trừu một chút.
Đường tổng mặt không thay đổi nhìn Hạ Thần Hi, “Nói cái gì hướng tâm oa một đao cũng rất ôn nhu, gạt người, ta một điểm ôn nhu cũng không hưởng thụ đến.”
Này thái độ gọi là ôn nhu, Lâm Đại Ngọc kia gọi là gì?
Hạ Thần Hi thả mềm giọng điệu, lập tức ôn nhu chân thành, “Đường tổng, anh bị thương cũng không nhẹ, vết thương lại đau, ngủ đi, sáng mai đến sẽ không khó chịu như vậy .”
“Đây là ôn nhu ?”
“Này không ôn nhu, cái gì gọi là ôn nhu?”
Đường tổng lược thuật trọng điểm cầu, “Tối thiểu muốn nhìn một cái gì thuận mắt.”
Hạ Thần Hi biết nghe lời phải, vứt cho Đường tổng một ánh mắt, gọi là nhu tình văng khắp nơi.
Đường tổng lập tức nhìn, mặt không thay đổi đánh giá, “Một chút cũng không chuyên nghiệp, cứng nhắc.”
Hạ tiểu thư nắm tay, nhìn người ở bị thương.
Cô nương ta nhịn anh!
Đường tổng được một tấc lại muốn tiến một thước, “Bệnh hoạn yêu cầu một đãi ngộ hợp lý , hôn.”
Lại là Đường tổng kia anh hùng cứu mỹ nhân, lấy thân báo đáp đãi ngộ hợp lý.
Hạ Thần Hi, “...”
“Đường tổng, anh mấy tuổi?”
“28!” Đường tổng tự chính viên khang trả lời.
“Em còn tưởng rằng anh tám tuổi.” Hạ Thần Hi châm chọc, không đàn ông nhà ai bị thương đa dạng như nhà cô.
Đường tổng không biểu tình phản bác, “Anh dù cho 82 , yêu cầu phụ nữ của mình cho mình một nụ hôn cũng là chuyện kinh thiên nghĩa địa, em có ý kiến?”
Hạ Thần Hi, o(╯□╰)o.
Đường tổng, anh lại thắng.
“Hôn liền yên tĩnh ?” Hạ Thần Hi hỏi.
Đường Bạch Dạ vô sỉ nói, “Nhìn trình độ hôn của Hạ tiểu thư. có thể xét suy nghĩ.”
Hạ Thần Hi thiếu chút nữa một quyền hướng người bị thương kia, còn coi trình độ, cô thiếu chút nữa đánh một cái tát qua, Đường Bạch Dạ nắm tay cô, nhẹ nhàng ma sát, trong mắt mang theo tinh quang ôn nhu óng ánh.
Mặt không thay đổi nhìn Hạ Thần Hi, chỉ chớp mắt nhu tình muôn vàn.
Đường tổng, anh nếu như tiến quân giới giải trí, nhất định là được đề cử ahr đế Oscar.
Đường tổng vẻ mặt chờ mong nhìn Hạ Thần Hi, tái nhợt lại vẫn như cũ anh tuấn vô cùng trên mặt viết mấy đại tự, Hạ tiểu thư mau tới hôn ta đi, mau tới gục ta đi, comeon!
Hạ Thần Hi cúi đầu, ở trên môi anh hơi mổ một chút.
Đường tổng mở to mắt, vẻ mặt bị thương hỏi, “Đây là hôn?”
“Đúng!” Hạ Thần Hi trừng hắn, “Đi ngủ.”
“Vết thương của anh đau.” Đường Bạch Dạ chơi xấu, vẻ mặt rất khó chịu bộ dáng.
Lấy anh vừa vô sỉ, Hạ Thần Hi quyết đoán cảm thấy Đường tổng đang giả bộ.
“Em đi kêu bác sĩ.”
Đường Bạch Dạ rất sâu minh đại nghĩa nói, “Đã trễ thế này, bác sĩ đã tan việc, bác sĩ trực đêm dự đoán đã ngủ, thế nào không biết xấu hổ đi làm phiền.”
Hạ Thần Hi khóe môi co rút.
“Cho nên?”
“Cho ah một nụ hôn nồng nhiệt tiêu chuẩn, so với bất kì thuốc nào đều có công hiệu hơn.” Đường tổng chững chạc đàng hoàng nói.
“Đường Bạch Dạ, anh...” Hạ Thần Hi cười mắng, “Không muốn mỗi lần sẽ dùng chiêu này.”
Lần trước dùng chiêu này không tính, lại dùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...