Editor:..
Beta: thanh huyền
Đường Bạch Dạ trong lòng biết rõ lại vẫn cố chấp bởi vì đây là biện pháp duy nhất có thể cứu Vân Dật ra ngoài.
Vân Dật ở ngân hàng nước ngoài có 100000 euro cần phải có giải thích rõ ràng, cũng không thể nói đến việc cùng Đường môn có quan hệ như thế nào.Số tiền kia là một khoản vốn lưu động của Đường môn , Đường Bạch Dạ cũng có tài khoản của mình , Lâm Nhiên cũng có, Vân Dật cũng có . Lúc trước hắn tham gia vào giới chính trị đã muốn phủi sạch quan hệ,lại không yên tâm dùng tài khoản của người khác.
Cho nên bị lôira không ít chuyện.
Đường Bạch Dạ ngoại trừ việclấy chính mình cứu Vân Dật, chỉ sợ cũng không còn cách nào.
Lâm Lâm sắc mặt tái nhợt, đột nhiên rời khỏi bộ phận công trình.
Hạ Thần Hi nhìn bóng lưng của cô ta cảm thấy đắng ngắt.
Cô không biểu hiện ra lo lắng như Lâm Lâmnhưng cũng không có nghĩa là cô không quan tâm tới Đường Bạch Dạ.
Chỉ có Đường lão mới có thể cứu Đường Bạch Dạ.
Tất cả bộ phận công trình rơi vào thảm cảnh, Đường Bạch Dạ bị bắtbọn họ cũng không cótâm tư làm việc, Lâm Nhiên bôn ba khắp nơi cũng không có mặt ở công ty, anh đi nhờ cha của anh cứu Đường Bạch Dạ.
Lâm gia cũng là đại gia của thành phố S , Lâm Nhiên lại là con một , bởi vì cùng người trong nhà có một ít mâu thuẫn, tám năm nay chưa từng về nhà .
Bây giờ vì Đường Bạch Dạ, cũng chỉ có thể lựa chọn trở lại.
Hạ Thần Hi rời khỏi bộ phận công trình, đi lên phòng làm việc củachủ tịch.
Cô nói rõ ý định đến gặp chủ tịch, thư ký mỉm cười nói cho cô biếtChủ tịch cùng cô Lâmđang ở nói chuyện, muốn cô ở bên ngoài chờ một látHạ Thần Hi đi tới bệ cửa sổ đợi, chỉ sợ Lâm Lâm cũng đến cầu tình .
Các cô tâm tư dao động, lo lắng khó chịu đều là vì một người đàn ông.
Bọn họ nói chuyện rất lâu, Hạ Thần Hi mơ hồ nghe thấy tiếng cãi vã rất lớn, Hạ Thần Hi kinh ngạc,nhẹ nhàng đi tới, nghe thấy Đường lão rít gào mắng cái gì vong ân phụ nghĩa, tâm như rắn rết...
Cô nghe được đứt quãng nhưngkhông rõ ràng lắm.
Hạ Thần Hi kinh ngạc, Lâm Lâm cùng Đường lão cãi nhau ?
Cô ta để lá gan ở chỗ nào.
Đột nhiên, cửa phòng làm việc bị mở ra, Lâm Lâm đi ra một thân đầylãnh ý trên mặt nở nụ cười quỷ dị, chỉ có một tầng kết băng sát khíloại khí tức này Hạ Thần Hi sẽ không cảmnhận sai.
Cô tathấy Hạ Thần Hi cũng không dừng lại mà vượt qua người cô.
Hạ Thần Hi nghĩ thầm, cô còn cần cầu tình sao?
Đường lão cũng ra khỏi phòng vẻ mặt giận dữ, thấy Hạ Thần Hi, lạnh giọng nói "Cô lên đây làm cái gì?"
Hạ Thần Hi mím môi cũng không nói cái gì, Đường lão vượt qua cô, đột nhiên hô một tiếng, "Đi theo ta."
"Vâng!"
Hạ Thần Hi đi theo Đường lão vào thang máy dành riêng cho chủ tịch.
Thang máy đi xuốngbãi đỗ xe.
Vừa ra khỏi thang máy, một thang máy khác cũng mở Đường Thành Nam vội vội vàng vàng đi đến, "Cha , cha sẽ thực sự muốn đi nộp tiền bảo lãnh cho Đường Bạch Dạchúng ta cần khởi tố hắn. Cha tại sao có thể nộp tiền bảo lãnh cho hắn?"
"Ai nói với conta muốn đi nộp tiền bảo lãnh cho hắn?" Đường lão chợt giận dữ, chỉ vào hắn nói, "Cútvề đi."
Đường lão tâm tình không tốt con trai thương yêu nhấtcũng không cho sắc mặt tốt .
Hạ Thần Hi không dám đụng họng súng đi trước hai bước.
Đường Thành Nam chỉ vào Hạ Thần Hi, "Đều là tạicô, tại sao muốn khuyên cha tôi nộp tiền bảo lãnh cho Đường Bạch Dạ , chuyện nhà của chúng tôi còn cần côlắm miệng sao?"
Hạ Thần Hi rất muốn một quyền đem anh đánh dính vào tường , người này thực sự là đáng ghét.
Đường Bạch Dạnói như thế nào cũng là anh cả của hắn.
Tranh quyền cũng không cần phải tranh đến thế này đi.
Đường lão không nói lời nào, đi về phía xe của mình, Hạ Thần Hi thấp giọng nói một câu, "Nhị thiếu gia, tôi đi trước."
Cô nói xong, đi theo Đường lão, cùng đi.
Cô lái xe, hỏi Đường lão "Đi đâu ?"
"Vòng quanh bờ sông một vòng đi." Đường lão nói, Hạ Thần Hi kinh ngạc cũng không hỏi nhiều, lái xe Lincoln của Đường lão đưa ông ta đến bờ sông hóng gió.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...