Tư Đồ Mặc đi qua, qua đây cùng Oa Oa ngồi, Avrile ngọt ngào cùng Tư Đồ Mặc lên tiếng chào hỏi, cô là trò cưng của Tư Đồ Mặc, Tư Đồ Mặc thập phần thích cô, cơ hồ đem tất cả bản lĩnh chính mình cũngdạy cô.
"Gần đây thân thể thế nào?" Cô hỏi Oa Oa.
"Rất tốt, không có vấn đề, Tư Đồ sư phụ, ca ca lúc nào trở về đâu?"
"Nhanh, mấy ngày hôm trước mới cùng cậu ấy gọi điện thoại, không có gì ngoài ý muốn, tiếp qua không lâu sẽ trở lại, con gần đây có phải hay không gầy?" Tư Đồ Mặc cười hỏi.
"Liền gầy một chút." Oa Oa còn tưởng rằng không rõ ràng đâu.
"Ca ca con trở về muốn phát giận nga."
"con không sợ anh." Oa Oa cười.
Tư Đồ Mặc ngồi một hồi liền đi, nhìn thấy Anna cũng xem như nhau chào hỏi, cô một đi, vừa kia một trận nhạc đệm cũng là quá khứ, Đan Đan chỉ là hung hăng nhìn bọn họ liếc mắt một cái, theo Anna cùng đi.
Lý Viễn nói, "Avrile, lần sau đừng như vậy gây, luôn luôn cùng Đan Đan đối nghịch không có gì hay, đối với Oa Oa cũng không tốt."
Liliane chậc chậc một tiếng, "Tôi thế nào không biết cô còn có lòng thuơng hương tiếc ngọc?"
"Này liền oan uổng, Hạ Thiên không ở đây, chúng tôi cũng không phải hai mươi bốn tiếng đồng hồ nhìn Oa Oa, vạn nhất cô ấy cấp Oa Oa khó xử làm sao bây giờ?"
"Nó dám!" Avrile nói, "Dù cho Hạ Thiên ở trên đảo, cũng không phải hai mươi bốn tiếng đồng hồ nhìn Oa Oa, cô dám khó xử Oa Oa."
Lý Viễn lắc đầu, không cùng các cô cãi cọ, Liliane cùng Avrile một mạch liên chi cũng không phải này một hai ngày, hai người bọn họ năm kia mới chọn vì Hạ Thiên trợ thủ cùng nhau huấn luyện, không cần thiết quá mức xuất đầu, cho nên bình thường cũng không chọn phiền phức.
Avrile nói, "Các cô đừng lo lắng tôi, cô ấy cũng bất quá là miệng nói một chút, không làm chuyện gì."
"Phòng người chi tâm không thể không." Ba người trăm miệng một lời.
Oa Oa, "..."
Được rồi, quả nhiên là cô quá yếu, không có một chút năng lực tự bảo vệ mình phải không? Cho nên Hạ Thiên mỗi lần đi, bọn họ đều sợ cô có chút sơ xuất, Oa Oa trong lòng thở dài, cô bé cũng không phải là không muốn mình và bọn họ như nhau, có thể đánh nhau có thể cầm súng, nhưng mà, thân thể của cô bé căn bản không cho phép, cô bé cũng là không bắt buộc, ca ca hận không thể đem cô bé dưỡng ở nhà trở thành tiểu bạch hoa.
Mặc dù mấy năm này đã khá nhiều, cũng làm cho cô bé tiếp xúc một ít sự tình trong hắc đạo, nhưng mà chẳng qua là cho cô nói một câu mà thôi, bên ngoài tinh phong huyết vũ, cậu chỉ bất quá cho cô bé nói một biểu tượng mà thôi, mỗi lần cô bé luôn luôn nhìn ra anh muốn hạ quyết tâm với cô bé ngoan một điểm, với cô bé càng nghiêm khắc một ít, nhưng mà, hạ quyết tâm sau ba giây đồng hồ lại bắt đầu thay đổi chủ ý, Oa Oa còn nhỏ, chờ một chút.
Thế là, như thế chờ một chút, sẽ chờ năm năm, đợi được lúc cô mau muốn rời đi.
Cậu với cô bé luôn luôn quá mềm lòng, cô bé lại càng không muốn cậu thương tâm khổ sở, cho nên vẫn luôn là bộ dáng cậu thích, không dám có một chút thay đổi, cậu thích đơn thuần đáng yêu, cô liền đơn thuần đáng yêu, cùng thế vô tranh.
Nếu không phải quốc gia gặp tai biến nhiều như vậy, nếu không phải anh trai chết, cô bé nguyên bản cũng nên là như thế này nữ hài đáng yêu đơn thuần.
Ca ca không biết, cô bé sở hiểu biết thế giới, kỳ thực muốn âm u nhiều lắm, càng không biết, sau lưng cô bé có một sứt mẻ, quốc gia nghèo khó đang chờ cô bé, cô bé trọng trách trên vai, so với cậu trong tưởng tượng muốn nặng hơn.
Cậu cho rằng, Oa Oa vô tư vô lự, kỳ thực, cô bé so với ai khác đều phải vất vả, mấy năm này, là cô bé trộm tới thời gian hạnh phúc, chính cô bé quý trọng càng quý trọng, đều sợ vứt bỏ, bây giờ khổ nỗi không biết thế nào nói cho ca ca cô bé thân phận chân thực, vẫn rất quấn quýt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...