Editor: thanh huyền
"Tôi liền biết, anh trang đại phương, lạc oai... A, cầm thú!" Hạ Thanh vốn định châm chọc hai câu, bất đắc dĩ An Tiêu Dao đứng ra, không có vào, Hạ Thanh cắn hàm răng đau, An Tiêu Dao cũng tốt thụ không được chỗ nào đi, mồ hôi không ngừng nhỏ xuống.
Nhìn ở trong mắt Hạ Thanh, hơi nóng lên, dường như cái loại cảm giác không thoải mái biến mất, chỉ muốn cho anh vui vẻ, không thể chờ đợi được muốn cho anh ở trên người cô đạt được vui mừng, Hạ Thanh nghĩ như vậy, ôm chặt anh, mặt mày đều là tiếu ý, "Không đau..."
Những lời này với An Tiêu Dao, như được lệnh đặc xá, hai tay ở hông của cô, cuồng nhiệt đánh khởi đến.
Đau đớn tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, chỉ cần phối hợp, cũng không phải là rất khó chịu, An Tiêu Dao hiển nhiên hãm sâu với tình dục, không thể tự thoát khỏi, chỉ nghĩ không ngừng chìm đắm tại đây loại cá nước thân mật, Hạ Thanh nhiệt tình bị khơi mào đến, cũng bắt đầu đón ý nói hùa, cô so với An Tiêu Dao càng có thể tìm kiếm cảm quan vui vẻ, cũng không xấu hổ.
...
Nam nhân tại trong chuyện này thiên phú, dường như trời sinh thì có.
An Tiêu Dao cũng không có cùng ai như vậy tiếp xúc thân mật quá, tối đa chính là nhìn một ít màu sắc tấm ảnh, màu sắc tấm ảnh dù sao sẽ không nói cho người biết, cảm giác nam nữ song phương, anh cảm giác mình so với nam chính kia phản ứng cũng phải lớn hơn.
Toàn thân lỗ chân lông giãn ra, mồ hôi phía sau tiếp trước tuôn ra đến, toàn bộ lực lượng cướp đoạt cái gì, khát khao, vô cùng lo lắng, còn có khoái cảm, đồng thời xông tới, anh cũng không nghĩ dừng lại, chẳng sợ ngay từ đầu Hạ Thanh thanh âm nghe đi lên rất khó chịu, rất không thoải mái, anh liều mạng nói với mình dừng lại, này là thê tử của anh, cô rất không dễ chịu, chẳng sợ ám chỉ như thế, anh còn là không có biện pháp dừng lại.
Thậm chí sinh ra một loại thô bạo, thô bạo tâm lý, muốn hung hăng mà đem cô đụng bể, đem cô làm được khóc, nhìn cô ở anh dưới thân rơi lệ cầu xin tha thứ.
Hạ Thanh nhận thấy được anh thô bạo, tương đương ngoài ý muốn, đang muốn trêu đùa hai câu, người đã kinh đập xuống đến, ngăn cô không dứt hôn, hạ thân động tác lại một chút cũng đâu ra đó, Hạ Thanh cắn bờ môi của anh, hai tay ở trên người anh lấy ra không ít dấu vết, loại đau đớn này, càng kích thích thú tính anh.
Được rồi, cô được thừa nhận, nam nhân mặc quần áo vào lại áo mũ chỉnh tề, cởi y phục đều là dã thú.
An Tiêu Dao hiển nhiên là dã thú đói bụng hai mươi mấy năm.
Anh vừa nặng trọng địa ra vào mấy chụ lần, cởi xuống tham, khát vọng trong lòng vô cùng lo lắng cũng không có táo bạo như vậy, một tay lao khởi Hạ Thanh, ôm cô để trên tường, làm cho cô vòng hông của anh, lại là một trận cuồng dã chà đạp.
Toàn bộ quá trình cũng không có rời khỏi cô một chút.
Hạ Thanh thân thể mềm dẻo tốt, các loại tư thế có thể phối hợp, An Tiêu Dao mặc kệ nghĩ làm như thế nào, Hạ Thanh cơ bản cũng không có vấn đề gì, bởi vậy, Hạ Thanh cô nương trái lại phải bị tội một ít, thay đổi hai lần tư thế, anh còn chưa có bắn.
Hạ Thanh giận, đây là một trận quản ăn no tiết tấu sao?
"Này, anh không sai biệt lắm là được..." Hạ Thanh cắn cắn bờ vai của anh, đã đang kháng nghị, cô cũng không nghĩ lần đầu tiên liền cùng anh đại chiến ba trăm hiệp, vì là thứ nhất cô không quá thoải mái, dù cho có thể hưởng thụ đến cũng cảm thấy không quá thoải mái.
Ngày tháng còn dài.
Cũng không phải quản này đốn không hạ đốn, không cần thiết ác như vậy a.
Chỉ tiếc, An Tiêu Dao hiển nhiên trở thành gió bên tai, ôm cô tiếp tục lăn qua lăn lại, thả ra quá một lần, không bao lâu lại muốn rồi không, lấy lời Hạ Thanh đến nói, chính là trạng thái thiếu niên mười tám tuổi vừa mới khai trai.
Hai người giằng co hơn nửa đêm, anh ý do vị tẫn, Hạ Thanh o(╯□╰)o, dù cho cô khinh bỉ anh thể lực cùng phương diện nào đó công năng, cũng không khoa trương như vậy a uy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...