Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Sinh mệnh tiểu hài tử yếu đuối, tiểu Hạ Cảnh trán sưng lên một cục lớn, trái lại không chảy máu, vẫn khóc lớn, Hạ Thần Hi lo lắng không ngớt, ôm tiểu Hạ Cảnh đi lên bệnh viện trấn nhỏ,Hạ Thanh cũng theo đi cùng, tiểu Hạ Cảnh sưng bọc lớn, Hạ Thanh chọc một lần, Hạ Cảnh liền khóc lớn một lần, chọc Hạ Thần Hi muốn đem Hạ Thanh một cước đá văng ra, An Tiêu Dao để ý tới quản lão bà anh a, thực sự là một hùng( khó chịu) đứa nhỏ. 

Bệnh viện trấn nhỏ là bệnh viện Hỏa Vân, do nhân viên chuyên môn của Hỏa Vân phụ trách rất an toàn, thập phần tin cậy.

Đã kiểm tra một lần, không có vấn đề gì nghiêm trọng, chỉ là não có một chút chấn động nhẹ, đánh một châm, cầm một ít thuốc thoa là xong việc, tiểu Hạ Cảnh đã không khóc, hai con mắt sưng như hạch đào, mũi đỏ bừng, Hạ Thanh càng xem càng đáng yêu.

Hạ Thần Hi sợ trong nhà nóng, kêu Hạ Thanh đem thảm lấy ra, bày ở trong công viên, cho tiểu Hạ Cảnh ở trong công viên ngủ trưa, tiểu Hạ Cảnh ùng ục nước mắt vẫn nhìn mẹ, lại xoa đôi mắt sung đỏ, nước mắt lưng tròng lên án đau.

Hạ Thần Hi hôn tiểu Hạ Cảnh một cái: “May mắn Bạch Dạ không ở đây, nếu không chị sẽ bị Bạch Dạ chỉnh chết."

" Không phải là Đường Bạch Dạ không thích con trai sao?"

"Ai nói, Hạ Cảnh rất đau." Hạ Thần Hi nói, xoa xoa trán của tiểu Hạ Cảnh: "Hi vọng ngày mai có thể giảm sưng." 

"Nói, sưng quá khoa trương đi,."


Hạ Thần Hi: "..."

Đúng lúc này, di động vang lên, Hạ Thanh rên một tiếng: "Chẳng lẽ cha con liên tâm, biết tiểu bảo bối bị ngã, Đường tổng lập tức gọi điện thoại qua đây?"

Hạ Thần Hi đem di động lấy tới liếc mắt một cái, là một mã số xa lạ, Hạ Thần Hi nhíu mày, đối phương yêu cầu chính là video trò chuyện, Hạ Thần Hi do dự một chút ấn nút.

Một khuôn mặt đẹp trai hiện lên màn hình, vui chào hỏi: "Hi, mammy... A dì nhỏ, dì nhỏ đã ở a, a, đệ đệ, tiểu Hạ Cảnh thế nào như vậy? Xấu a, đây nhất định không phải là đệ đệ con..."

Hạ Thần Hi: "..."

Hạ Thanh: "..."

Tiểu Hạ Cảnh giơ quả đấm kháng nghị, con đệ đệ, con đệ đệ...


Ba người bên này chỉ có tiểu Hạ Cảnh có phản ứng, trong công viên yên tĩnh tất cả đều là âm thanh của Hạ bảo bối không biết có bao nhiêu vui mừng.

Hạ Thần Hi kinh hỉ qua đi mới kịp phản ứng: "Bảo bối, đã lâu không gặp a, mammy nhớ âm thanh con muốn chết."

Lần trước nhìn thấy bảo bối là rất lâu trước kia, lâu đến Hạ Thần Hi đều nhanh cho rằng cô chỉ có một nhi tử, bảo bối cao hơn một chút, mặc quân phục lục sắc áo sơ mi ngắn, quần đùi nhỏ, hai cánh tay rắn chắc,lúc trước bị Hạ Thần Hi dưỡng thành trắng nõn yếu ớt bây giờ hình tượng hoàn toàn không thấy.

"Kiểu tóc của bảo bối... Mẹ kiếp, đây là thẩm mỹ cái gì?" Hạ Thần Hi giận.

Hạ Thanh: "..."

Chị a, đây không phải là trọng điểm được không?

Hạ bảo bối sờ sờ đầu trần của mình, cô ~~(╯﹏╰)b, Hạ bảo bối liền biết mammy sẽ kháng nghị đầu trần này, nguyên bản Hạ Thần Hi cho Hạ bảo bối kiểu tóc đẹp trai. Lúc mới tới trên đảo nháy mắt giết nữ tính từ ba đến ba mươi tuổi, không biết ăn bao nhiêu hương.

Về sau tóc dài, tất cả các đứa trẻ ở đó đều là một thân đầu trần, Hạ bảo bối để cũng có chút lập dị, hơn nữa cũng thật phiền toái, mỗi ngày huấn luyện mệt mỏi như vậy, tắm còn phải gội đầu, khi chảy mồ hôi tất cả tóc đều dính cùng một chỗ, vô cùng không thoải mái. 

Hạ bảo bối đơn giản theo trào lưu bộ đội, cắt thành đầu trần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui