"Em đi đâu vậy?"
"Có liên quan gì tới anh!" Cố Thất Thất không vui vượt qua Long Tứ, Long Tứ thấy sắc mặt Thất Thất cực kém, cũng biết mình nên thức thời một chút, không muốn chọc phá cô, lại nói có Hạ Thanh, bọn họ nói cũng không tiện, hơi nghẹn ở trong lòng, gan dường như cũng đau đớn.
Hạ Thanh nhạy bén ngửi thấy mùi gian tình, trên dưới ngắm Long Tứ liếc mắt một cái, ân, không tệ, khuôn mặt không tệ, vóc người rất chuẩn, tất cả đều là loại hình Hạ Thanh thích, vừa nhìn cũng rất dũng mãnh.
Một điểm tán thành!!!
Ánh mắt Hạ Thanh đơn giản quá thô bạo, chọc giận tới Long Tứ, anh ta chỉa về phía Hạ Thanh giận dữ hỏi: " Cô đây là ánh mắt gì, đừng quên cô là lão bà của Tiêu Dao, như thế chảy nước miếng nhìn nam nhân khác là có ý gì, nghĩ ra quỷ sao?"
Cố Thất Thất, "..."
Hạ Thanh vô cùng chân thành chớp mắt, "Tôi muốn là trật đường ray,anh muốn phối hợp sao? Tôi rất hài lòng vóc người của anh, không tin anh đi hỏi An Tiêu Dao."
Hạ Thanh nói xong vẻ mặt thèm nhỏ dãi.
Cố Thất Thất, "..."
Long Tứ, "..."
"Cô dâm phụ này..."
"Chậc, anh tiếng Trung hiển nhiên không tốt lắm, đây chính là từ ngữ ca ngợi, nữ nhân Nhật Bản trên giường đều là dâm phụ, nhiều nam nhân không biết rất thích, tôi cũng từng học hai chiêu, cho anh thử một lần." Biểu tình Hạ Thanh càng hồn nhiên, mang theo một tia mê hoặc.
Long Tứ giận: "Tôi muốn nói cho Tiêu Dao,để anh ta và cô ly hôn,cô căn bản không xứng với anh ta."
"Đi đi, đi đi, ngàn vạn muốn nói cho anh ta biết, tôi đang dụ dỗ anh." Hạ Thanh căn bản không để ý, Long Tứ cũng không nói với Cố Thất Thất tới hai câu liền bị Hạ Thanh choc tức giận rời đi... Cố Thất Thất: " Long Tứ sẽ không thực sự đi tìm Tiêu Dao."
Hạ Thanh ngửa mặt lên trời cười to: "Nếu như anh ta thực sự nói với An Tiêu Dao tôi đang dụ dỗ anh ta, tôi có thể khẳng định chỉ số thông minh của anh ta tuyệt đối là không hợp với các người, An Tiêu Dao không biết có đánh nhau với Long Tứ không."
Cố Thất Thất nói thầm một câu, " Long Tứ cơ bản chính là thành viên có chỉ số thông minh thất bại trong bọn họ a."
"Anh ta thế nào trêu chọc cô?" Hạ Thanh hỏi.
"Tôi so với anh ta còn mạc danh kỳ diệu." Cố Thất Thất nói: "Mặc kệ anh ta, tính tình tới cũng nhanh đi cũng nhanh, hai ngày nữa sẽ không chuyện."
" Long Tứ thích cô a."
Cố Thất Thất không phủ nhận, đẩy cửa đi vào.
Hạ Thanh nhảy vào đến: "Đây là tình huống gì, chẳng lẽ cô không phải là thích Michael, mà là thích Long Tứ? Người di tình biệt luyến?"
"Nói hươu nói vượn, tôi nào có!"
"Vậy sao cô không phủ nhận?"
"
Có cái gì phủ nhận, Long Tứ thích tôi tôi cũng không phải hôm nay mới biết, đã rất nhiều năm." Cố Thất Thất nói, mấy năm nay, Long Tứ với cô nhiều chiếu cố, cô so với ai khác đều rõ ràng, là tình yêu hữu tình cũng có ân tình cũng có.
Chính Thất Thất cũng không rõ,là mặt nào chiếm được nhiều.
"Tôi nghĩ đến là cô thích Michael, Thất Thất nhìn không ra a, cô như vậy còn quá rối loạn, tới một tam giác tình yêu, thực sự là kỳ văn, người tôi phong tao như thế cũng không có tam giác tình yêu đâu." Hạ Thanh nói, không hề có hình tượng nằm ở giường Thất Thất yêu nhất.
" Cảm tình không nói được không?"
"Lời vô ích, đương nhiên không được." Hạ Thanh nói, mỉm cười nói, "Không nói cảm tình nhiều buồn chán a, đến, tôi phân tích cho cô, cô bây giờ là tiến thoái lưỡng nan sao? Không biết chọn Michael hay là chọn Long Tứ sao?"
"Không có chuyện này, tôi cho tới bây giờ không muốn chọn ai." Cố Thất Thất nói, nhìn ngoài cửa sổ, cũng không biết đang suy nghĩ gì, "Tôi gần đây rất ít nhớ tới Michael..."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...