“Đúng vậy, cha, con còn sống.” Tiểu Tuyết mỉm cười, dắt tay Hạ Phong ngồi xuống, trong lòng dâng lên kích động vô cùng mặc dù cô vẫn không thể nhớ tới những việc trước kia của cô cùng cha mình.
Nhưng mà, đây là một loại cảm giác quen thuộc và rất thân thiết.
Trong lòng Tiểu Tuyết cũng rất xót xa, cô đã từng cho rằng mình là cô nhi, đã sớm không quen vô cớ, không ngờ, trong vòng vài ngày ngắn ngủi, cô biết mình có hai em gái, còn có cha, còn có một vị hôn phu đang đợi cô nữa.
Gia đình của cô, giống như là viên mãn.
Thân nhân của cô cũng đang ở bên cạnh.
Điều này làm cho cô rất sung sướng.
Cha và con gái gặp mặt, đề tài trò chuyện tự nhiên ít hơn một chút. Tình huống cô cùng Hạ Phong gặp mặt khác hoàn toàn với lúc cô cùng Hạ Thần Hi, Hạ Thanh gặp mặt. Bọn họ có đề tài chung, cũng có cộng đồng ham.
Hơn nữa các cô đang âm mưu ý xấu, tự nhiên có đề tài trò chuyện.
Hạ Thanh hôm nay cũng rất yên tĩnh, không có châm chọc khiêu khích. Hạ Phong nghĩ thầm, có lẽ là cô nể mặt Tiểu Tuyết, không có làm gì quá phận. Bất kể như thế nào thì Hạ Phong cũng rất hưởng thụ bầu không khí như vậy, các con gái của ông cũng đang ở bên cạnh ông.
Tiếc nuối duy nhất là con trai trưởng của ông đã chết.
“Thần Hi nói, bây giờ con đang làm cùng một đoàn lính đánh thuê?”
Tiểu Tuyết gật đầu, “Bọn họ với con có ơn cứu mạng, con cũng đáp ứng bọn họ, vĩnh viễn vì bọn họ cống hiến. Nếu không phải bọn họ, con đã sớm chết,mệnh này của con là bọn họ nhặt về, con phải cảm ơn.”
Hạ Phong cũng không đồng ý với suy nghĩ của Tiểu Tuyết, con gái của ông tại sao có thể có ý nghĩ như vậy? Con gái của ông phải giống như Hạ Thần Hi cùng Hạ Thanh, quyết quyết làm theo ý mình, anh cứu tôi một mạng, tôi sẽ báo đáp, nhưng sẽ không trả giá bằng cuộc đời của tôi.
“Tiểu Tuyết, con nói cho cha biết, đoàn lính đánh thuê này là tổ chức nào? Cha cùng bọn họ đi nói chuyện. Chúng ta mười năm cũng chưa từng gặp mặt, đã đến lúc con nên trở lại bên cạnh cha. Cha cần con.” Thiên phú của ông cần năng lực của cô.
Tất cả học thuật nghiên cứu, người thông minh cũng có thể quên, nếu là bọn họ cha và con gái liên thủ, nhất định vô địch.
Hạ Phong thậm chí có thể nhìn thấy, một tương lai tốt đẹp.
Là thiên hạ của Hạ gia.
“Cha, con không thể để lộ bí mật, con đã có lời thề là không thể tiết lộ chuyện của bọn họ.” Tiểu Tuyết hơi cúi đầu, có chút co quắp bất an, Hạ Thần Hi liếc mắt nhìn Tiểu Tuyết một cái, có chút kinh ngạc, cô cho rằng, chị gái mình vĩnh viễn cũng sẽ không học cách nói dối cùng diễn trò, không ngờ hữu mô hữu dạng (giống cô và HT).
“Con gái ngốc của cha, cha là cha của con, đây là các em gái của con, con nói cho chúng ta biết thì có quan hệ gì, chúng ta cũng sẽ không nói cho người khác biết.” Hạ Phong có chút hung hăng, cố nài Tiểu Tuyết nói ra tên đoàn lính đánh thuê này.
Hạ Thanh gõ bàn, giơ giơ lên tóc dài của chính mình, quyến rũ bức người, lại mang theo vài phần chính khí, “Cha, lời này người nói không đúng rồi. Con dù gì cũng là một danh chống khủng bố tinh anh, đoàn người lính đánh thuê bên chị nói không chừng đã phạm rất nhiều án tử. Nếu chị nói ở trước mặt con, chẳng phải là mật báo sao?”
Hạ Phong phẫn nộ liếc mắt trừng Hạ Thanh một cái, đứa nhỏ này không cùng ông đối nghịch không cam tâm sao?
Hạ Thanh hiển nhiên là cố ý, cũng không nể mặt.
Tiểu Tuyết cũng cảm kích Hạ Thanh đã giải vây cho mình. Mặc dù có thể nói bừa ra một cái tên đoàn lính đánh thuê, nhưng Tiểu Tuyết cũng không muốn nói. Loại nói dối này chỉ cần một lần, vệt càng lớn, đến cuối cùng đem mình cũng cắn nuốt.
Hạ Phong hiển nhiên chưa từ bỏ ý định, ông trầm giọng nói, “Tiểu Tuyết, con là con gái của cha, mặc dù bọn họ cứu con, cha cũng rất cảm kích bọn họ, thế nhưng, chúng ta có thể có phương thức khác báo đáp bọn họ, không nhất định phải ở lại trong tổ chức bọn họ. Con từ nhỏ không có ý tranh giành gì, tính cách ôn hòa, thế nào lại thích hợp với cuộc sống ở đoàn lính đánh thuê chứ? Con nhất định là không thể thích ứng, Tiểu Tuyết, đừng miễn cưỡng chính mình, cha sẽ giúp con thoát khỏi bọn họ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...