Lục Trăn tinh thần sảng khoái, đi trở về bên người đồng bạn, tên kia gọi đồng ngiệp Kình Ngư cười nhạo, “Tôi nói mười ba phút là mười ba phút, anh cũng quá nhanh đi?”
“Nương các chít chít (ý nói những câu chuyện bát quái của người nhiều chuyện), quá không kiên nhẫn, chết.” Lục Trăn phất tay một cái, thanh âm cũng thô ráp rất nhiều.
Kình Ngư thấy nhưng không thể trách, một tay vỗ về phía lồng ngực của anh, “Thật có anh, quá không hiểu thương hương tiếc ngọc, đi thôi, đi trở về, không đi nữa lão đại muốn nổi giận.”
Hai người ra khỏi quán bar,lên một chiếc xe jeep, hướng vùng núi mà đi.
Đêm khuya 2 giờ rưỡi, người dọn vệ sinh phát hiện thi thể người, vừa lúc Nolan chờ người truy tung dấu chân Hồng Sư đến nơi trấn nhỏ này, quán bar phát sinh án mạng, vốn không phải chuyện của anh, nhưng mà, khóe mắt anh nhìn thấy y phục quen thuộc.
Mexico, Nolan gọi điện thoại cho Michael, để anh và cảnh sát Mexico, vụ án này FBI khống chế.
Người chết, mang theo da mặt Lục Trăn, y phục Lục Trăn mặc, anh ta cũng không phải Lục Trăn, Nolan nhìn khung xương người nọ cùng hình xăm trên thân thể liền biết, Lục Trăn hỗn tiến vào, huyệt thái dương Nolan thình thịch nhảy.
Đáng chết Lục Trăn, tên khốn kiếp này, lá gan của anh rốt cuộc có bao nhiêu a.
Dám đơn thương độc mã xông đến đại bản doanh Hồng Sư, nếu là bị người nhận ra, anh nhất định sẽ bị người phanh thây.
Nolan lập tức sai người đè xuống tin tức chuyện án mạng quán bar này, anh cũng xử lý, tin tức đưa chỉ nói, một người Hoa thân phận không rõ ở quán bar chết, tin tức của anh không có kỳ để lộ ra đi.
Anh cũng sai người hỏi thăm cụ thể điểm dừng chân Hồng Sư, Cố Thất Thất nghe được tin tức rất có hạn, cũng không tính đặc biệt cụ thể, chỉ biết là ở phụ cận, cụ thể cũng không biết, bắc bộ khắp nơi đều rừng rậm.
Thật muốn tra lai lịch của bọn họ cũng không dễ dàng.
Lục Trăn mệnh lệnh bộ đội đặc chủng cải trang thành du khách, tại đây phân tán ở trấn nhỏ, mật thiết chú ý có nhân vật khả nghi tới gần trấn nhỏ hay không, nếu là có, bọn họ có thể lập tức báo cáo, truy tung(theo dõi).
Lục Trăn cũng không phải là một người lỗ mãng, anh theo dõi người của Hồng Sư mấy ngày, qua lực lượng vương bài đem bọn họ bức thả đi hướng thâm sơn rừng già, người liếm vết đao mười phần dã thú sống qua ngày.
Chịu không nổi nhất ở một chỗ đợi quá lâu, đặc biệt ở thâm sơn rừng già này.
Cuối cùng, anh phát hiện có lính đánh thuê thường xuyên ra, anh theo dõi bọn họ đến trong rừng rậm, dễ lạc lối phương hướng, bọn họ rất cẩn thận, anh cũng lấy không được tư liệu, Lục Trăn nghĩ đến chui vào đi.
Biện pháp tốt nhất chính là cải trang trang điểm.
Nhưng mà, cải trang trang điểm cũng là kỹ thuật sống.
Anh cần một thân hình không sai biệt mình lắm, bởi vì đàn lính đánh thuê này không phải hạng người hời hợt, Lục Trăn cũng không muốn mạo hiểm, cho nên, anh phải tìm một thân hình không sai biệt mình lắm, may mắn chính là, Karl vóc người cùng anh không kém có mấy.
Đồng dạng thon dài, gầy, tràn ngập lực lượng.
Anh cần một nam nhân như vậy, may mắn chính là, nam nhân này vậy mà là đồng tính luyến ái, càng may mắn chính là, nam nhân này có chứng tự kỷ nghiêm trọng, cùng mình thích nam nhân không sai biệt lắm.
Thế là, Lục Trăn cũng có cơ hội hạ thủ.
Anh cảm giác mình may mắn, có thể gặp được một cơ hội tốt như thế.
Cho nên, anh quan sát hai ngày, biết người này tên gọi là gì, am hiểu cái gì, tối có thể cùng ai hợp tác, tính tình thế nào, tất cả thói quen sẽ điều tra rõ, bởi vì thời gian không kịp quan hệ, Lục Trăn chỉ có thể tính toán, chui vào đi lại nói.
Trong khoảng thời gian ngắn khả năng đem toàn bộ tình báo một người sẽ nghe rõ.
Anh mô phỏng theo thanh âm Karl, nhưng mà, dùng biến âm khí hiệu khẩu âm Karl, lừa dối theo Kình Ngư tiến vào rừng rậm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...