Nolan giận nhìn Lục Trăn, “Chuyện gì xảy ra?”
Lục Trăn yêu nghiệt cười, hạ xuống tay áo, “Không có gì đáng ngại, tiêm vào hai ống RH213, tôi có thể làm sao được chứ.”
“Lục Trăn, đầu óc anh đang suy nghĩ gì vậy?” Nolan chợt giận dữ, một cái tát ráng xuống trên mặt Lục Trăn, Lục Trăn không ngờ Nolan sẽ động thủ đánh mình, thật sự ra tay mạnh như vậy, Nolan luôn luôn ôn nhu, luôn luôn dung túng mình, Lục Trăn không hiểu tại sao hôm nay Nolan lại không tiếc ra tay đánh mình.
Lục Trăn hiển nhiên rất kinh ngạc, mờ mịt bưng hai má bị đánh của mình, con mắt trợn tròn, không thể tin tưởng nhìn Nolan.
Nolan đánh mình?
Thiếu tá không phải là muốn đánh Lục Trăn, nhưng vì lo lắng cho Lục Trăn nên ra tay quá mạnh, Lục Trăn mờ mịt lại ủy khuất, lại rất phẫn nộ, thiếu tá nhà ngươi nha, cậu cũng không phải người yêu của tôi, cũng không phải người nhà của tôi, tôi tiêm vào chất có hại mắc mớ gì tới cậu, cậu dựa vào cái gì đánh tôi?
Gân xanh trên trán Nolan nổi lên, trong lồng ngực như có ngọn lửa thiêu đốt, nhưng mà, khi nhìn thấy biểu tình Lục Trăn ủy khuất mờ mịt như vậy, lại như có một chậu nước lạnh, đổ rầm xuống, dập tắt ngọn lửa trong lòng Nolan.
Nolan rất là tức giận, mặc dù Nolan không phải là bác sỹ chuyên khoa, nhưng anh đã từng điều tra qua những chất gây hại cho cơ thể, biết được RH213 nguy hại, đây không phải một chất có thể lưu cất trên đời được.
Còn chưa có thâm nhập thị trường, giá rất quý, đây là nguyên nhân thứ nhất, còn một nguyên nhân khác là, không bao nhiêu người nguyện ý mua, cho nên, đại bộ phận người dùng đều có những cách dùng khác nhau, như cơ quan chính phủ liền có rất nhiều.
Đây là chất có hại cho thần kinh, độc tính rất mạnh, so với bất luận cái gì là một loại chất có hại với độc tính vô cùng lớn, cho dù là thử nghiệm, thì vật thử nghiệm đều chết, Nolan không ngờ, Lục Trăn lại không quan tâm đến tính mạng mình như vậy.
Một ống đã có thể giết chết mạng người, vậy mà Lục Trăn lại muốn hai ống.
Nolan quả thực giận không kìm được.
Hai người nhất thời không nói chuyện, Lục Trăn quá kinh ngạc, dẫn đến với bị đánh đủ ba phút mới hồi phục tinh thần lại, Lục Trăn cũng không thể một cái tát đáp lễ Nolan đi.
“Cậu dựa vào cái gì đánh tôi?”
Lục ca ca mắt như một con thỏ, lời này không bao nhiêu tức giận, trái lại làm nũng nhiều hơn chút, tựa như tiểu hài tử, bị gia trưởng trách phạt, quay đầu lại còn là ôm gia trưởng làm nũng.
“Anh là tên hỗn đản, nên đánh, nói, vì sao tiêm vào đồ chơi này.” Nolan nghiêm khắc hỏi.
Tính tình Lục Trăn đùa giỡn, sinh khí, không để ý tới Nolan.
Nolan thiếu tá nguy hiểm nói, “Đừng để tôi động thủ đánh anh lần thứ hai.”
Lục ca ca không thèm hừ nói, “Chỉ bằng cậu, không biết có đủ hay không để cho ca ca ta ra tay đánh, cậu cho là ai cũng có thể...”
Lục Trăn dừng một chút, anh muốn nói, cậu cho là ai cũng có thể hướng trên mặt tôi kêu sao? Nghĩ nghĩ, chung quy chưa nói, Lục Trăn giải thích nói, “Hôm nay tôi đi gặp hai huynh đệ kia, giả ý cùng bọn họ nói chuyện làm ăn, để cho bọn họ thả lỏng thần kinh.”
“Hai người này là kẻ nghiện, ở một cái phòng bao khách sạn hút ma túy, hỏi tôi có muốn dùng thử, nam nhân nói chuyện làm ăn chính là như vậy, có thể nói tới cùng đi, đều là có thể chơi đến cùng đi, vì chứng minh thành ý của mình, tôi liền bồi bọn họ chơi một vòng.”
“Tôi tưởng là chất có hại bình thường, tiêm vào sẽ không xảy ra vấn đề gì, sau khi tiêm vào mới biết không thích hợp, đây không phải là chất có hại bình thường, thân thể tôi phản ứng xấu, chỉ có thể cấp tốc rời khỏi.”
“Huynh đệ bọ họ cho là tôi giả bộ tới, khả năng bọn họ nghe ngóng được chuyện chúng ta hợp tác, nghĩ giết tôi để diệt trừ hậu họa, vốn nghĩ hai chất có hại liền có thể giải quyết tôi, không nghĩ tới tôi mệnh lớn.”
“Chuyện chính là như vậy.”
...
Đơn giản mà nói, ca ca bị người tính kế.
Nolan giận không kìm được, Lục Trăn chính là loại bộ dáng thờ ơ này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...