Những hồi ức ngọt ngào ấy, đều ở trong đầu, năm đó trừ kèn ác-mô-ni-ca, không có vật gì có thể chứng minh.
Cuối cùng cũng, tìm được một ảnh chụp đánh rơi.
Mẫu thân chụp ảnh lúc nào, vậy mà không nói cho Nolan biết.
Năm đó, Nolan chưa kịp chỉnh lý lại thư phòng, ảnh chụp này vẫn còn, anh ta thực sự là cảm tạ trời đất.
“Tiểu gia hỏa, lại gặp mặt.”
Nolan thành kính hôn Lục Trăn trong hình, mặt trời chiều ở trên mặt Nolan, mạ một tầng quang ôn nhu.
Sự ôn nhu của thiếu tá, chỉ thuộc về Lục Trăn.
Nolan trở lại nhà trọ, đã trời tối, Lục Trăn còn chưa có trở lại.
Nolan tiến phòng bếp, sử dụng những nguyên liệu còn lại làm cơm.
Lục Trăn khẩu vị thanh đạm, Nolan cố ý làm những món mà Lục Trăn thích, cá hấp, Lục Trăn thích ăn cá hấp hơn cá chiên, giòn giòn mềm ăn thật ngon.
Nolan làm xong cơm, Lục Trăn còn chưa có thấy trở về.
Nolan nhìn đồng hồ, gọi cho Lục Trăn một cú điện thoại, không ai nghe, Nolan nguy hiểm nheo mắt lại, Lục Trăn hai mươi bốn tiếng đồng hồ đều mở máy điện thoại, di động tuyệt đối không cách mình quá 20 cm.
Không phải mang theo trong tay chính là trong túi.
Không thể không nghe máy được.
Nolan đang định gọi điện thoại để cho người của mình đi tìm liền nghe đến tiếng xe jeep, người đã trở về, Nolan thở phào nhẹ nhõm, bên này quá rối loạn, Lục Trăn người này lại thờ ơ, Nolan sợ Lục Trăn gặp chuyện không may.
Xe ngừng một lúc lâu cũng không có người tiến vào.
Nolan nhíu mày, xuyên qua cửa sổ nhìn thấy Lục Trăn cả người gục trên tay lái, Nolan nheo mắt lại, cuống quít ra, cấp tốc mở cửa xe, Lục Trăn trên tay, gân xanh hiện lên, vô cùng khủng bố.
“Lục Trăn!” Nolan kinh hãi, kéo Lục Trăn xuống xe, Lục Trăn rơi xuống trong lòng Nolan, không ngừng chuột rút, Nolan đem Lục Trăn phóng trên đất bằng, tình trạng của Lục Trăn với biểu hiện của bệnh nhân động kinh là như nhau, không ngừng co quắp.
Nolan để nghiêng thân thể Lục Trăn, tránh cho Lục Trăn cắn phải lưỡi của mình.
Kiểm tra một lượt, trên người Lục Trăn rõ ràng không có vết thương nào.
Anh ta làm sao vậy?
Nolan bất động nhìn Lục Trăn hồi lâu, không biết sẽ làm gì tiếp theo, lỹ trí Nolan như mất đi, đột nhiên, Nolan nhạy bén nghe thấy tiếng xe, tốc độ xe quá nhanh, Nolan vừa mới tới kịp ôm lấy Lục Trăn, thì bên kia có họng súng đen thùi hướng bọn họ.
Nolan cấp tốc tránh, ôm thân thể Lục Trăn hướng đến bên cạnh chiếc xe, mở cửa xe đem Lục Trăn ném vào, trực tiếp che chắn cho Lục Trăn, lấy súng của mình, sau đó, phản kích.
Hai cỗ xe jeep đối với xe Lục Trăn bên này xả súng bắn, Nolan sốt ruột, sợ xe này không đủ sức chống lại đạn của địch nhân, đạn sẽ xuyên thấu xe đánh vào trên người Lục Trăn, Nolan cấp tốc thay đổi vị trí, trốn phía sau cây đại thụ bảo vệ cho Lục Trăn.
Liên tiếp đánh ra vài loạt đạn, trong lòng Nolan không vui đến cực điểm, trên cánh tay thiêu tá có một chút vết thương nhẹ, Lục Trăn cũng từ từ tỉnh táo lại, vừa sờ ngang hông, không có súng, Lục Trăn rút ra hai khẩu súng trường trong ống giày, cửa sổ xe đã sớm phá.
Lục Trăn cũng bớt việc.
Lực chú ý của bọn họ toàn bộ đều ở trên người Nolan, không chú ý tới Lục Trăn.
Lục Trăn tìm một khe hở, giết vài người.
Kia hai cỗ xe jeep cấp tốc lái đi.
Trên đường chỉ có một cỗ trần yên.
Sắc mặt Nolan trầm lãnh, “Chuyện gì xảy ra?”
“Đợi một lát lại nói, ở đây rời đi trước.” Lục Trăn nói, vào phòng thu dọn đồ đạc, bên này có tiếng súng, không đầy một lát liền sẽ đưa tới cảnh sát, phải sớm một chút rời đi, Nolan cũng thu thập đồ đạc của mình, ném lên xe.
“Là người của ai?”
“Kia hai đôi huynh đệ.” Lục Trăn nhàn nhạt nói, bọn họ hiện nay hẳn là ở toàn thành lùng bắt anh, nơi này không an toàn, trước mắt đổi một chỗ đi, Lục Trăn lái xe, hướng thành nhã Pharaoh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...