Editor: Kina.
Phòng họp mười mấy người, tất cả đều là anh em làm việc nhiều năm, lập tức lặng ngắt như tờ.
Nolan thiếu tá cũng cảm giác được mọi người yên tĩnh, cũng ngẩng đầu lên, thấy mọi người đều nhìn mình, thiếu tá khó có được có chút mờ mịt, "Làm sao vậy?"
Michael cấp tốc khụ một tiếng, mọi người dời tầm mắt đi chỗ khác, lại tiếp tục họp, Nolan thiếu tá cũng không để ý điều gì, chỉ là cảm thấy ánh mắt mọi người, tựa vô hình vẫn đảo qua trên người anh.
Nolan nhíu mày, rất không hiểu gì.
Khai xong hội, Nolan cùng Michael có chuyện trao đổi, ở lại, dưới lầu nổ tung oa, mọi người đều ái muội nhìn trên lầu, đều tụ đầu cùng một chỗ.
"Các người đều nhìn thấy đi, vết hôn rất có lực a..."
"Chậc chậc, thiếu tá quen bạn gái lúc nào, chúng ta cũng không biết, thật nhiệt tình a a..."
"Đúng vậy, vừa nhìn chính là mỹ nhân nóng bỏng, vậy mà đem thiếu tá gặm thành hình dạng này."
"Thiếu tá chịu bị người gặm mới là trọng điểm đi, thật nghĩ không ra..."
"Tôi thấy bộ dáng thiếu tá chúng ta, ở trên giường nhất định rất bị động, nói không chừng là tiểu mỹ nhân chủ động."
"Tôi xem tám phần, hôm nay thiếu tá uể oải không phấn chấn, tinh thần không tốt, nhất định là hôm qua quá mệt nhọc, xem ra, tình huống rất kịch liệt a."
"Đúng vậy, thiếu tá quen loại bạn gái gì lợi hại như vậy?"
"Đúng vậy, một điểm cũng không lộ ra."
"Muốn tra còn không dễ dàng sao?" Có người cười nói, "Đừng quên chúng ta làm nghề gì."
"Thiếu tá sẽ tức giận?"
"Chẳng lẽ các người không hiếu kỳ là ai sao?"
"Rất tò mò a..."
"Quá lửa nóng, quá kích tình..."
"Thiếu tá như một núi băng lớn, sẽ phải để lửa nóng mỹ nữ đến phối."
"Thật muốn biết biểu tình của thiếu tá ở trên giường, không nghĩ ra được..."
...
Dưới lầu líu ríu, đều để ý chuyện ái muội của Nolan thiếu tá, trên lầu, Michael cùng anh ta nói chuyện Bor lần này, tổ súng ống đạn dược bên kia cáo trạng, nói Nolan thiếu tá cố ý để cho Lục Trăn chạy.
Michael nhận được khiếu nại.
"Giải thích thế nào?"
"Không có gì giải thích, thời cơ không đúng, bắt Lục Trăn, anh lấy danh nghĩa gì bắt Lục Trăn, ai nói cho anh biết, đó là Lục Trăn, không ai khẳng định, vậy có phải Lục Trăn hay không." Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói.
"Dù cho tôi không ngăn cản bọn họ, bọn họ cũng tìm không được người, tìm không được chứng cứ phạm tội của bọn họ, không như chờ lúc giao dịch, tại chỗ nắm lấy, vừa vặn."
"Đây mới là sách lược, người tổ súng ống đạn dược bên kia, chỉ biết đánh rắn động cỏ."
...
"Đây là lời thật lòng?" Michael nhíu mày hỏi.
"Ca, anh là có ý gì?"
"Tôi đều nghĩ đến là anh cố ý để cho Lục Trăn chạy." Michael cười nói, "Bắt Lục Trăn trở lại, nói không chừng có thể nghe được tình báo thú vị từ trong miệng anh ta."
"Không có khả năng!" Nolan thiếu tá cấp tốc phủ quyết.
Michael nhàn nhạt hỏi, "Là không thể nào bắt được anh ta, hay là không thể nào được bắt anh ta."
Hai câu này khác nhau quá lớn.
"Ca, tôi không lời nào để nói."
Michael phất tay một cái, "Được rồi, tôi cũng không nói với anh, lần này tôi cho anh qua, lần sau cẩn thận một chút."
Nolan gật đầu, người của Michael so với anh biết nhiều hơn, người quen biết cũng nhiều, Nolan vẫn luôn thích hành động, chuyện giao tiếp, luôn luôn mặc kệ. Nolan đứng dậy, đang muốn đi xuống...
Michael nhàn nhạt hỏi một tiếng, "Tối hôm qua đi chỗ nào?"
"Uống một chén liền về nhà."
Michael cúi đầu chỉnh lý tư liệu, thanh âm nhàn nhạt, "Lần sau đừng đùa hung như vậy, chú ý nghỉ ngơi nhiều."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...