Editor: thanh huyền
"Ôi, đêm nay muốn chúng cùng giường sao?" Lục Trăn thuần khiết nháy mắt con ngươi.
Nolan thiếu tá vô tình nói, "Anh muốn chọn chọn sàn nhà, tôi cũng không ngăn anh."
Lục Trăn quyết đoán ngủ trên giường thiếu tá, trên cánh tay bị thương, vì để tránh cho hai người tứ chi đụng chạm trọng thương, tư thế ngủ hai người rất an toàn, Lục Trăn bị thương cánh tay ở bên ngoài, chỉ là, ngủ không được.
Nghe hô hấp Nolan thiếu tá, anh ta cũng không ngủ.
Lục Trăn nghĩ thầm, bọn họ quả nhiên có một dạng phiền lòng.
Tính kế, đối địch.
Chẳng sợ anh thật tình thích tôi, chẳng sợ tôi đối với anh có một luồng cảm giác thân thiết.
Chúng ta vẫn là địch nhân.
Liếc mắt đưa tình, đây đó đem đối phương vòng vào đi, liên hoàn kế là một hoàn lại một hoàn.
Nhưng mà, anh ta nghiêng đầu nhìn nhìn cánh tay của mình.
Những thứ quan tâm ấy, lại là chân thật.
Anh đặc biệt tưởng nhớ biết, Nolan thiếu tá thế nào đem công tư hai chữ, phân được rõ ràng như vậy.
Anh ta làm sao có thể ở thích anh, cùng tính kế anh, đắn đo ở đúng mực, anh sẽ không sợ, thời gian anh ở nơi tiêu khiển dưới đất, bị đạn lạc bán chết, hay hoặc là, anh ta không sợ người bắn tỉa đột kích, anh không chú ý, điểm đỏ ngay trên lưng anh, anh bị một phát bắn chết sao?
Anh ta liền xác định như vậy, có thể trốn được?
"Cậu có nghĩ tới hay không, tôi sẽ chết ở tiêu khiển dưới đất?"
Nolan thiếu tá lạnh giọng nói, "Đi ngủ không nên suy nghĩ bậy bạ."
Lục Trăn cười, "Cậu thực sự là một người mâu thuẫn, cũng luôn luôn làm một ít chuyện mâu thuẫn."
"Nếu anh chết, anh cũng không phải Lục Trăn."
"Có lẽ, cậu xem trọng tôi, tôi cũng không phải xương đồng da sắt."
Nolan thiếu tá trầm mặc không nói, lại không nói một lời, hai người ôm tâm sự, hơi ngủ say, Lục Trăn ngủ say tiền nghĩ, anh ta thật có thể ngủ được sao?
Ngày hôm sau tỉnh lại, Nolan đã không ở trong phòng, Lục Trăn biết anh ta lúc nào rời đi, không biết anh ta đi làm gì, anh lười tỉnh lại, đơn giản một đường ngủ tới hừng sáng, có thể ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh, thật là thoải mái.
Phòng bếp không có lương khô gì, trừ bánh mì cùng sữa cũng không có gì, Lục Trăn cầm lấy sữa cùng bánh mì, đơn giản ăn một chút, anh tính toán có phải cướp đoạt chút tình báo gì hay không, nghĩ lại vừa nghĩ, thiếu tá có thể làm cho anh một người ở trong phòng, ở đây có thể có cái tình báo gì.
Buổi trưa, Nolan thiếu tá phong trần mệt mỏi trở về, còn mang theo một tíu lớn.
Một cái đùi dê nướng, thực sự là toàn bộ, còn có băng bia.
Lục Trăn ngao ô một tiếng, đối với mỹ thực, anh vẫn luôn không chống cự, ôm tâm tình tốt đẹp đi nghênh tiếp mỹ thực như vậy, Nolan thiếu tá cũng không nghĩ khinh bỉ anh ta, "Đi nơi nào?"
"Xử lý một tên phản đồ." Nolan thiếu tá phong khinh vân đạm nói.
Lục Trăn thổi một tiếng huýt gió, "Chống khủng bố cũng có kẻ phản bội?"
"Chỗ nào cũng có kẻ phản bội, đâu chỉ chống khủng bố có kẻ phản bội."
Lục Trăn một bên ăn đùi dê, một bên hỏi, "Các ngươi xử trí kẻ phản bội chống khủng bố như thế nào?"
"Một phát bắn chết."
"Thực sự là nhân đạo." Lục Trăn nói, tư tư có vị ăn đùi dê nướng, "Cậu đi đâu làm ra, mặc dù lão tử không thích Trung Đông, bên này đặc sắc đùi dê nướng, lão tử thích nhất."
"Tôi biết." Nolan thiếu tá nhàn nhạt nói.
Lục Trăn yêu nghiệt cười, "Oa, cậu đây đều biết, cậu có phải ba vòng tiểu sinh đều biết hay không?"
Nolan nhíu mày, một đao hung hăng cắm ở đùi dê, "Câm miệng!"
Lục Trăn ha ha cười...
.....thanhhuyen........diendanlequidon.........
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...