Đường Bạch Dạ thiếu chút nữa vấp phải bình hoa cổ, thiếu chút nữa tức khắc nằm dài trên thảm.
Mẹ kiếp, Đường Thành Nam, chú hôm nay vui đùa còn chưa đủ sao?
Khỏi phải nói, sắc mặt Đường lão cũng không biện pháp nhìn.
Hạ Thần Hi cũng cảm thấy hình ảnh này đặc biệt hỉ cảm.
Mà Trình Lam lại là cô gái đơn thuần, đối với nhị thiếu Đường gia có tín nhiệm mù quáng, nhìn Đường lão nhút nhát cười, Đường lão đem cô nhinc từ đầu phiền đến chân, vốn cảm thấy Hạ Thần Hi này tức phụ nhi đi(ý nói sinh con mang đi), cô gái vô lễ, quá thông minh.
Ông không phải rất hài lòng, nhưng nhìn ở chỗ có thể sinh ra cháu trai đẹp trai thông minh, ông cảm thấy rất tốt, thích.
Kết quả Đường nhị thiếu lấy về một đứa ngốc như thế, ông đều muốn rít gào, các con trai a, các con thế nào khẩu vị nặng như vậy a.
Không phải quá thông minh chính là quá ngốc, này hai đầu đất cùng một chỗ, tương lai sinh cho ông một đứa cháu đầu đất làm sao bây giờ a.
Hạ Thần Hi chứa ý nghĩ thầm xem cuộc vui, trên bàn không có bầu không khí, Đường Bạch Dạ hôm nay một bụng khí, nhìn Đường Thành Nam càng phiền, Đường lão đối với Trình Lam không hài lòng, cũng không nói.
Nhị thiếu một lòng một dạ chăm sóc Trình Lam, hỏi cô thích ăn cái gì, thích ngọt hay cay, anh ta đều nhớ kỹ từng cái, lần tới chuẩn bị cho Trình Lam ăn, Trình Lam rất cảm động, đối với lão công là càng lúc càng hài lòng.
Đường Bạch Dạ nổi da gà đầy mình.
Đường lão ăn được phân nửa rốt cuộc không ăn nổi, ông trở về phòng, lười nhìn người trẻ tuổi tình ý kéo dài làm ông buồn nôn.
Trình Lam có chút nhận thức muộn màng, "Cha có phải sinh khí hay không?"
Đường Bạch Dạ lãnh diễm nghĩ, cũng là vừa mới đem chuyện quy định sẵn xuống, tiếng gọi cha này kêu thật thuận miệng.
Đường Thành Nam nói, " Cha của anh già rồi, khẩu vị vốn liền ít, lại nói, ông mỗi ngày sinh khí, không một ngày yên tĩnh, cùng em không quan hệ, lão bà, lại ăn một khối thịt kho tàu đi, trắng trẻo mập mạp."
Đường Nhất Phong cũng thấy buồn nôn, Đường phu nhân trái lại cảm thấy vợ chồng son này rất động lòng người, "Thành Nam, con đừng cùng Trình Lam nói lung tung, cha con nếu như ở phía sau lại sẽ đánh con."
"Vốn chính là lời nói thật, anh trai, em trai, tôi không nói dối phải không?"
Đường Bạch Dạ trên cơ bản không muốn thừa nhận đây là em trai anh, Đường Nhất Phong cũng không quá nghĩ muốn nhận người anh này.
Hạ Thần Hi cười nói, "Thành Nam, các người định ngày kết hôn rồi sao?"
Nói đến đây, Đường Thành Nam hưng phấn, "Định rồi, định rồi, bọn em hôm nay ra mua nhẫn, cũng tìm người xem ngày, mười lăm tháng sau là một ngày lành, bọn em có thể đăng kí kết hôn."
"Quá nhanh." Đường phu nhân nói, "Hôn lễ Đại thiếu vừa qua khỏi đi, lại làm một hồi hôn lễ, lão gia khả năng không muốn."
"Chúng con không làm hôn lễ." Đường Thành Nam nói, "Con cùng Trình Lam cũng thương lượng xong rồi, chúng con đăng kí kết hôn, sau đó đi hưởng tuần trăng mật, con muốn dẫn cô ấy vòng quanh thế giới, vui vẻ tiêu dao đi...."
Khóe môi Đường Bạch Dạ nhếch, em trai kết hôn không làm hôn lễ, rất tốt, anh cũng ngại náo nhiệt, hôn lễ của anh vừa qua khỏi, lại nói trận hôn lễ của anh náo động như vậy, đón đến thêm một hồi, nếu là làm lớn, phí tiền khó khăn.
Tổ chức keo kiệt, mặt mũi nhị thiếu nhìn cũng không tốt.
Không làm tốt nhất, chuyện vui.
Nhưng trăng mật này muốn vòng quanh thế giới, chọc đến mối hận trong lòng Đường tổng.
"Chú tính toán chơi bao lâu?"
"Em nghĩ khoảng nửa năm đủ rồi, nếu không đủ thì chơi nữa." Đường Thành Nam hạnh phúc...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...