Đợi được cô về nhà, ở thật xa liền nghe đến Đường lão rít gào, quản gia cười khổ cô mới biết.
Bọn họ mua hơn hai ngàn quyển sách.
Hạ Thần Hi, "..."
Mấu chốt là, thư phòng bên cạnh của nhị thiếu còn chưa có sửa sang tốt, sách này lại được chuyển một lần, ai biết bọn họ vừa mới nghĩ như vậy, người ta lại đưa tới hai giá sách thật lớn, Đường lão rít gào thiếu chút nữa phá tan nóc nhà.
Đường tổng xử lý tốt chuyện phó thư ký, mặc kệ bọn họ gà bay chó sủa, trực tiếp trở về phòng đi ngủ.
Đường Nhất Phong cũng ở lại chỗ làm.
Chỉ có Đường phu nhân trấn an Đường lão phẫn nộ.
Hạ Thần Hi nói, "Cha, đừng tức giận, chỉ là một một chút sách mà thôi, Trình Lam thích xem sách liền xem đi, trang tu thư phòng cho cô ấy là được."
Quản gia đã đi lên sắp xếp thư phòng, sợ bố cục nhị thiếu không thích, thế là liền hỏi ý kiến Hạ Thần Hi, quản gia trên căn bản là một người tài ba, ý kiến cô cũng không cho, để ông tùy tiện sắp xếp, chỉ cần buông những sách này là được.
Mua được thật nhiều.
Tiếng Anh bản gốc, Pháp Văn bản gốc, thậm chí còn có tiếng Nga bản gốc đủ loại sách văn học, khóe môi Hạ Thần Hi co quắp, em gái, cô đọc nhiều sách làm như vậy gì a?
"Thực sự là tức chết ta, có con dâu mới nào làm tức cha chồng đến lăn qua lăn lại như thế, nhà của chúng ta còn chưa có cưới cô ta đâu, đồ cưới trái lại đã qua đây, tức chết ta." Đường lão đại gào thét, Hạ Thần Hi dở khóc dở cười.
Dự đoán những sách này muốn tiêu hết vài vạn của Đường Bạch Dạ đi, sách bản gốc rất quý.
Là rất có thể lăn qua lăn lại.
Bất quá, chuyện sớm hay muộn cũng vậy, thừa dịp lão đầu tử trung khí mười phần, sinh khí liền một lần sinh cho xong, miễn cho sau này lăn qua lăn lại một lần, lại sinh khí một lần, đó mới gọi không tốt, cô nghe Đường lão rống như thế, cô nghĩ, thân thể ông cũng không tệ.
Tạm thời không cần lo lắng vấn đề ông khỏe mạnh hay không.
Hạ Thần Hi cùng Đường lão nói mấy câu, cũng làm điểm tâm mang đến cho ông, đó là cô chuyên môn mang tới cho Đường lão cùng Đường phu nhân ăn, tâm tình Đường lão cuối cùng cũng khá hơn một chút, Hạ Thần Hi đi tìm Đường Bạch Dạ.
Đường tổng ở trên lầu, ngủ rất ngon.
Hạ Thần Hi không quấy rầy anh, cô cũng có chút mệt, thay đổi áo ngủ mềm mại, cũng nằm xuống nghỉ ngơi, cô nghĩ hôm nay hẳn là không ai tới quấy rầy bọn họ, cô ngã người nằm xuống, Đường tổng liền tự động tự phát thay đổi một vị trí, đem cô ôm vào trong ngực.
"Kiểm tra thế nào?" Đường tổng mơ hồ hỏi.
"Các hạng số liệu đều rất tốt."
Đường tổng ừ một tiếng, yên tâm, ôm cô ngủ, "Đau đầu chết anh."
"Anh không thấy được chủ phòng bên kia, anh mà nhìn thấy mới gọi đau đầu."
"Thanh âm lão đầu tử đều truyền tới bên này, ông cũng không ngại cổ họng đau." Đường Bạch Dạ bất mãn châm chọc, Hạ Thần Hi dám cá, anh tuyệt đối không phải lo lắng cổ họng Đường lão, là Đường lão quấy rầy đến anh ngủ.
"Được rồi, ngủ đi, ngủ xong dậy lại gà bay chó sủa."
Đường tổng thật muốn rít gào.
Bọn họ tỉnh ngủ, đã là chạng vạng, quản gia muốn gọi bọn họ đi ăn cơm, Đường tổng rất muốn nói mình không đói, nhưng dù sao cũng là Trình Lam ngày đầu tiên ở Đường trạch ăn cơm, hôn sự hai người này đã định xuống.
Không đi xuống cũng không tốt.
Hạ Thần Hi thay ra quần áo ở nhà, chờ anh một lúc lâu, Đường tổng mới thay đổi y phục, thong thả xuống tầng trệt.
"Cục diện rối rắm, cha của cô ta bị song quy, anh muốn cho thả người, ông ta cũng không có khả năng trở lại vị trí cũ." Đường Bạch Dạ nói một câu, Hạ Thần Hi không nói chuyện, hai người đến lầu chính bên này.
Đường lão trầm mặt, Trình Lam có chút nhút nhát, Đường Thành Nam ở một bên chờ lão bà, lão bà em đừng sợ a, cha của anh nhìn tướng mạo hung, nhưng đặc biệt tốt bụng, đặc biệt thiện lương, em không cần sợ a.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...