Đường Bạch Dạ nói, "Theo anh nghĩ, gần đây gió yên sóng lặng, nếu không phải là hướng đảo hải tặc đi, nói không chừng ở đây truy bắt hải tặc, hai năm qua hải tặc hung hăng ngang ngược, chính phủ đã sớm nên xuất binh tiêu diệt."
"Bất quá theo lý thuyết, hải tặc trên vùng biển Ca-ri-bê cùng Thái Bình Dương hung hăng ngang ngược hơn ở biển Aegean này. Có lẽ ở đây là máy bay đi ngang qua. Nói chung, chuyện này không liên quan tới chúng ta. Cho dù có quân sự hoạt động cũng không liên quan tới chuyện của chúng ta."
Đường Bạch Dạ cũng không quan tâm, mặc dù anh cũng sẽ hiếu kỳ tại sao bọn họ xuất động một đoàn người rốt cuộc muốn làm gì.
"Đây là phản ứng bản năng của em, nếu như là tám năm trước, một mình em ở một đảo nhỏ, đột nhiên có hai hắc ưng của quân đội Mỹ bay trên đỉnh đầu, em sẽ sẵn sàng chuẩn bị chiến đấu, nhất định sẽ tra rõ bọn họ thuộc về đội ngũ nào, ra nhiệm vụ gì."
"Thậm chí nhà của bọn họ ở đâu cũng tra rõ."
Đường Bạch Dạ dựng thẳng ngón cái lên, lại cười nói, "Thần Hi, em bây giờ là vợ của anh, không cần thần hồn nát thần tính, chuyện của bọn họ nhất định không liên quan tới em."
Hạ Thần Hi làm sao không biết, tất nhiên không liên quan chuyện của nàng, nhưng đều là thói quen, trong khoảng thời gian ngắn rất khó thay đổi, không phải dễ dàng nói thay đổi liền thay đổi...
"Nhưng mà anh cũng thật tò mò bọn họ đi chỗ nào." Đường Bạch Dạ cười nói, "Việc của chúng ta cũng không là sống bằng tin tức, thế giới mỗi ngày đại chiến, dự đoán sắp có dông tố trên biển đông."
"Mặc kệ bọn họ làm cái gì, ngày mai sẽ có tin tức."
Loại này tin tức là không được công bố, nhưng bọn họ có truy ra con đường đặc thù. Các hắc bang quốc tế cùng phần tử khủng bố rất chú ý hoạt động của quân đội Mỹ. Bọn họ mỗi lần hoạt động, mọi người đều muốn tránh.
Ai cũng sẽ không hướng họng súng đối đầu.
Hạ Thần Hi mím môi nói, "Nếu là bọn họ xuất động quân đội, không phải là vì hải tặc, không phải là vì tội phạm trốn thoát, nhất định là vì phần tử khủng bố."
"Vương bài từ năm trước đã giao thủ năm lần, năm chiến năm bại, ta không cảm thấy bọn họ có phẩm chất gì, càng bại càng hăng." Đường Bạch Dạ nói đùa, Hạ Thần Hi lo lắng chính là, bọn họ cùng Vương Bài có chiến tranh.
Đường Bạch Dạ mặc dù miệng vừa nói như thế, nhưng cầm lên di động gửi Lục Trăn một tin nhắn.
Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, Đường Bạch Dạ nói, "Phòng tránh trước khỏi lo bất trắc."
Lục Trăn lập tức trả lời tin nhắn, "Đã nhận, để tôi kiểm tra."
"Cám ơn."
Chỉ có sáu chữ, không có từ nào thừa.
"Lục ca ca không chỉ nhìn đẹp trai lại gợi cảm, làm việc cũng đáng tin a, nhanh như vậy liền cấp tin tức."
Đường Bạch Dạ nói, "Không liên quan tới chuyện của chúng ta, em ăn đi, đừng để bị đói."
Hạ Thần Hi lần này cũng không còn có tâm tình ăn cái gì, nhiều chuyện quấy nhiễu như vậy không còn khẩu vị ăn uống gì.
Không đầy một lát, Lục Trăn gửi Đường Bạch Dạ một tin nhắn.
Bọn họ truy bắt một nhóm tội phạm bỏ trốn.
Đường Bạch Dạ kinh ngạc, xuất động hai chiến cơ tới bắt tội phạm bỏ trốn, nhất định còn có lục quân giúp, tội phạm mạnh vậy sao? Vì an toàn của mình, Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi đương nhiên muốn biết rõ ràng.
Dù sao máy bay qua trên đỉnh đầu.
Đường Bạch Dạ lên lầu tiến vào hệ thống Đường môn, phái người đi thăm dò tin tức, không đầy một lát liền cho một tin tức, một ngục giam tại biên giới Mỹ cùng Mexico bị công phá, phần tử khủng bố vì cứu một người nên phá ngục giam.
Hơn trăm tên tội phạm chạy trốn ra được, một đường chạy trốn tới biển Aegean.
Có mấy chục người đang trên đường lẩn trốn bị đánh gục, còn lại mấy chục người, trong đó có hơn hai mươi người là binh sĩ nước Mỹ, còn có một người đã từng là chiến hạm trưởng, giữ chức thượng tá, bọn họ một đường chạy trốn tới biển Aegean.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...