Editor:
Beta: Thanh Huyền
"Vì cô ấy, thiếu chút nữa cùng cha mẹ quyết liệt, cuối cùng, cô ấy vì công thành danh toại, phản bội anh."
"Mặc kệ có nỗi khổ gì trong lòng, có bao nhiêu lý do, anh cũng không thể tiếp thu."
"Anh thừa nhận, năm đó thực sự rất yêu cô ấy, cho nên anh càng hận, làm hại anh tốn nhiều tâm huyết, làm hại anh một tấm chân tình."
"Lúc chúng ta gặp lại, anh rất giật mình, cô ấy thay đổi rất nhiều, như cô ấy hy vọng, hào quang tỏa sáng,thành một người chơi dương cầm nổi tiếng, anh còn nhớ tới chuyện trước kia, bởi vì chúng ta cùng một chỗ rất nhiều năm, từng có rất nhiều hồi ức vui vẻ."
"Nhưng anh không muốn cùng cô ấy hợp lại, em lại cùng anh cãi nhau, anh tâm tình không tốt, uống nhiều mấy chén, không thắng rượu lực trở lại gian phòng, cô ấy tới tìm anh, nói đến chuyện trước kia, lại uống một ít, cho nên..."
Lâm Nhiên vẫn nắm tay Tiết Giai Vân, ánh mắt ôn nhu, thành khẩn, cùng anh bề ngoài như nhau, anh nói, "Giai Vân, anh đối với em thẳng thắn, chỉ là muốn nói cho em biết, anh thật tình muốn cùng em một chỗ, anh phạm sai lầm, anh sẽ sửa đổi, cầu em không muốn bởi vì một lần sai lầm liền phán định anh có tội."
"Anh thậm chí cho rằng, anh ngày đó đang nằm mơ."
"Không cần nói." Tiết Giai Vân cúi đầu, mặc dù cũng có chút khổ sở, nhưng tóm lại có chút tiêu tan.
Rượu say loạn tính, anh thật là biết mượn cớ hoàn hảo.
Cô mệt mỏi rã rời nhắm mắt lại, nhịn xuống nước mắt, Lâm Nhiên biết, trong lòng Giai Vân cần yên tĩnh, anh cũng không quấy rầy cô, chỉ là chờ của đáp án cô, Tiết Giai Vân đã lâu, cũng không nói một lời.
Lâm Nhiên bắt đầu khẩn trương.
Anh nên làm cái gì bây giờ?
Anh cũng đã nói tất cả , cũng muốn bồi thường, cô còn muốn anh làm như thế nào?
Anh thực sự không biết.
Tiết Giai Vân mở mắt ra nhìn anh, "Anh thành thực trả lời em một vấn đề."
"Em hỏi đi."
"Anh còn yêu cô ấy sao?"
"Không thương." Lâm Nhiên nói, mỉm cười, "Anh thậm chí, tha thứ quá khứ còn trẻ xúc động và muốn theo đuổi công danh lợi lộc của cô ấy, khi anh phát hiện cô ấy cùng sư phụ của mình lên giường, một khắc kia bắt đầu, anh liền không thương."
"Bởi vì, cô ấy không hề đáng giá để anh yêu."
Tiết Giai Vân níu chặt tâm, chậm rãi, cô tin Lâm Nhiên, anh là người lý trí, biết mình muốn cái gì, cũng biết tình cảm thuộc sở hữu của mình, anh nói không thương, vậy khẳng định là không thương.
"Trước đây Hạ Thần Hi cùng Đường tổng yêu đương thời gian, chúng ta ở đó đánh đố, Đường tổng có thể nhịn được bao lâu mới trật đường ray, rất nhiều người đều nói một tháng, không ngờ, Đường tổng đối với Thần Hi, vô cùng trung thành, không phạm quá một điểm sai lầm."
"Anh cùng Đường tổng như nhau, có một dạng điều kiện, có một dạng gia thế, cũng có tài hoa bên ngoài như nhau, tất cả tính chất hấp dẫn nữ hài tử đặc biệt anh cũng có, Lâm Nhiên, em thực sự sợ hãi, em không phải Thần Hi, em không có biện pháp làm lòng của anh một đời ở trên người em."
Đây cũng là nguyên nhân cô lo lắng, năm tháng trôi đi, nhan sắc phai tàn.
Cô nếu không còn là người anh yêu, vậy phải làm thế nào?
"Em thật là khờ, cứ như vậy không tin anh sao?"
"Xảy ra chuyện của Trầm Lộ Lộ, em không tự tin."
"Là lỗi của anh." Lâm Nhiên quyết đoán nói, "Là anh không nên làm em bất an như vậy, để ngày mai, anh gọi luật sư qua đây, đem tất cả tài sản của mình, bất động sản, đầu tư, cổ phiếu... Tất cả đều sang tên đến danh nghĩa của em, nếu như anh phản bội em, anh liền không có gì cả."
"Em mới không cần tiền của anh." Tiết Giai Vân một điểm tâm động ý tứ cũng không có, này cũng không phải coi chừng nam nhân duy nhất thủ đoạn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...