Editor: Hạ Trần
Nói tới đây, Đường lão trên cơ bản cũng biết Hạ bảo bối là đang làm gì, cũng trên cơ bản biết, Hạ bảo bối muốn quyết tâm đi, mặc kệ mọi người nói cái gì, bé là nhất định phải đi, đứa nhỏ này đem cuộc sống của mình lên kế hoạch vô cùng hoàn chỉnh.
Sang năm muốn làm cái gì, đạt được mục tiêu gì, bé trong lòng mình đều biết.
Cho nên, bé sẽ đi.
Trong nhà là ngăn không được bé, bé là một con chim diều tràn ngập dã tâm, muốn cấp thiết bay về phía trời xanh, may mà vận chính là, bé là một đứa bé hiếu thuận, thản nhiên khí phách, sống đức đãng bằng phẳng, không có chút nào giấu giếm.
Làm việc tư tưởng trong nhà, cũng cứ như vậy mà xong.
Đường lão không đồng ý, cũng không có biện pháp, thân là trưởng bối, không ai nguyện ý đứa nhỏ trong nhà mạo hiểm như vậy, nhưng bé lại thích, mình có thể có biện pháp nào.
Đường lão buông lời, "Thần Hi, thai nhi này, cách bảo bối xa một chút, để ta bồi dưỡng."
Đường Bạch Dạ lãnh diễm nghĩ, lão tử nếu là có đứa nhỏ, chính mình sẽ không bồi dưỡng được a, cho ông bồi dưỡng được một tiểu lão đầu chắc.
Hạ Thần Hi một ngụm nhận lời, "Tốt."
Hạ bảo bối rất thương tâm, "Gia gia, nếu như là muội muội?"
"Muội muội càng là bảo bối, Đường gia dương thịnh âm suy, nếu có thể sinh một bảo bối khuê nữ, ông liền thắp hương bái Phật." Đường lão nói, "Tốt nhất là trong bụng, nhất định là tôn nữ."
Mọi người cười, vốn tưởng rằng Đường lão trọng nam khinh nữ, không ngờ, là phi thường tùy ý.
Đường Thành Nam nói, "Nhà của chúng ta mấy anh em, cha còn sợ ôm không được tôn nữ sao?"
Mấy người hàn huyên một lúc, Hạ bảo bối theo Hạ Thần Hi, Đường Bạch Dạ lên trên lầu, Hạ bảo bối lúc ở dưới đã thấy tinh thần Hạ Thần Hi không tốt lắm, nhịn không được hỏi, "Mammy, ôm muội muội rất vất vả sao?"
"Không vất vả." Hạ Thần Hi cười nói, chuyện mang thai của mình khó chịu như vậy, cô cũng không nói cho Hạ bảo bối, cô cùng Đường Bạch Dạ bận tâm là được, con trai nhỏ như vậy, tâm sao có thể lo nhiều như vậy.
"Nhưng con thấy mammy rất khó chịu."
"Vừa mới mang thai, khẩu vị không tốt lắm, đến, nói một chút sự tình của con cùng Hạ Thanh, liên lạc thế nào?" Hạ Thần Hi hỏi.
Hạ bảo bối cười hì hì, "Dù sao con biết dì là tiểu di của con, lại là chống khủng bố □□, không có việc gì liền chụp vuốt mông ngựa thôi, lôi kéo làm quen thôi, tiểu di rất thích con, thỉnh thoảng sẽ tiết lộ một chút tin tức cho con."
"Thực sự là giảo hoạt."
"Cũng như nhau, dì cũng là muốn từ chỗ này của con tìm hiểu tin tức, con cũng vậy dùng tình báo trao đổi, tỷ như chống khủng bố nếu như bắt người nào của chúng ta, chúng ta cũng cần người trao đổi, có tiểu di, tiện lợi rất nhiều, nếu không, trước đây phải làm rất nhiều thủ tục, tiểu di tỏ vẻ lưu loát quyết đoán, con thích."
Hạ Thần Hi lắc lắc đầu, có chút cảm khái, "Chuyện mẹ kết hôn, còn chưa có nói cho Hạ Thanh."
"Mammy, dì là chị em duy nhất trên đời này của mẹ, hẳn là nên báo với dì."
"Mẹ biết, mẹ đây còn không phải là lo sợ làm cho loạn hết lên sao? Mục Vân Sinh bọn họ phải làm phù rể, nếu như Hạ Thanh cùng Cố Thất Thất đến, sợ rằng sẽ xảy ra chuyện, mẹ luôn do dự mãi, không có nói với dì." Hạ Thần Hi cũng có suy tính của chính mình.
Hạ bảo bối buông tay than, "Con nghĩ, tiểu di sẽ không phá hư hôn lễ của mẹ, có chuyện gì, có lẽ đợi sau hôn lễ sẽ tính sổ, theo con thấy a, dù cho mẹ không thông báo cho bọn họ, bọn họ cũng tới."
...
Đường Bạch Dạ ở sát vách thư phòng làm việc, mẹ con hai người lặng lẽ nói.
Hạ bảo bối vừa trở về, cũng muốn trở về phòng thu dọn đồ đạc, Hạ Thần Hi để bé đi về trước, bé vừa đi, Hạ Thần Hi do dự một chút, cuối cùng nhấn số điện thoại của Hạ Thanh, mấy ngày hôm trước đã nghĩ sẽ gọi.
Hạ Thanh tiếp điện thoại...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...