18/10/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Ngũ Hoằng lông bông mấy tháng nay rồi.
Trước hắn cùng người làng vào thành phố làm công, nhưng không chịu được vất vả, làm mấy hôm thì bỏ việc, chạy đi cả đêm, từ đó trải qua cuộc sống bữa đói bữa no.
Lúc thường thì không sao, có tiền thì đi quán nét, không có tiền thì lại nghĩ cách kiếm một chút. Sắp đến tết rồi mà ví Ngũ Hoằng không có lấy một đồng, hắn không muốn tay trắng về nhà, sợ mất mặt với hàng xóm láng giềng, bèn cắn răng quyết định đánh liều một phen, biết đâu 'sáng đi một chỉ tối về bảy cây'*.
*Gốc: 单车变摩托呢 – Xe đạp biến thành xe máy: Câu này thường được dùng trong các sòng bạc, chủ yếu có nghĩa là muốn giàu thì phải đánh bạc. Nếu bạn thắng một chiếc xe đạp, nó sẽ trở thành một chiếc xe máy, chiếc xe máy sẽ trở thành một chiếc xe jeep.
Trước đây hắn từng học sửa khóa với người ta, cho nên giờ lấy đó làm tay nghề mở khóa ăn trộm.
Ngũ Hoằng đã theo dõi đoàn làm phim này suốt mấy ngày rồi. Hắn biết ở đây có mấy diễn viên dạo rất nổi tiếng, cũng biết bọn họ mặc dùng đều là đồ tốt, cho nên sau khi trộm ở mấy nhà chung cư gần đó, Ngũ Hoằng cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, quyết định xuống tay với đoàn làm phim.
——Hắn nhân lúc đoàn làm phim còn đang mải quay chụp, lẻn vào phòng hóa trang.
Tuy lúc sáng đạo diễn Nhiếp đã nhắc qua mọi người, cuối năm nhiều trộm cắp rồi, nhưng vẫn có người ẩu đoảng quên mất, nhét chung điện thoại vào túi đồ, hai mắt Ngũ Hoàng phát sáng đi tới.
Đây đều là tiền cả đấy!
Đi lại gần, không hiểu sao Ngũ Hoằng cứ có cảm giác có ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm.
Hắn giật bắn mình, quay đầu lại, sau đó nhìn thấy ở trong góc, có một con... Tròn xoe trắng bóc như viên bánh trôi?
Nhóc con tròn xoe kia, giương đôi mắt đen láy nhỏ nhỏ như hạt nhỏ nhìn hắm lom lom.
Là một con chim mập ù, trông còn rất đáng yêu nữa chứ.
Ngũ Hoằng thở phào nhẹ nhóm một hơi, không để ở trong lòng.
Hắn mở cái bị mình mang theo ra, tống hết đồ trang sức, đồng hồ, điện thoại ở trên bàn vào bên trong, chỉ loáng một cái đã đầy túi, Ngũ Hoằng nâng nâng túi áng chứng, nặng phết, thu hoạch hôm nay của hắn rất được.
Xong xuôi đến lúc chuồn rồi, Ngũ Hoằng vẫn cảm thấy có chút không hài lòng.
Hắn quay lại nhìn con chim mập ù ở chỗ góc tường.
Cái con chim này nhìn đáng yêu ra phết, đám con gái chắc sẽ thích lắm, bán đi cũng được tí chút nhỉ?
Tính toán một hồi, tuân thủ theo quy tắc hành nghề - nhạn bay qua cũng phải nhổ lông*, Ngũ Hoẳng bèn đi tới, thò hai tay ra tính bắt nhóc chim mập này lại ——
*Câu này nói về tính tình một người. Chim nhạn bay ngang mà còn tính chuyện nhổ lông thì phàm việc gì có lợi, họ quyết chẳng bỏ qua. Ban đầu tôi tính để vắt cổ chày ra nước, xong thấy không đúng lắm, mà không nghĩ được câu nào khác, nên lại để nguyên vậy.
Ngũ Hoằng không biết là, bình thường nhóc chim ú này tính tình lúc thường đã kém thì chớ, lúc này nó lại còn đang rất là không vui.
Cho nên tay hắn còn chưa đụng tới cục bông nhỏ, tay đã bị mổ một cái!
Ngũ Hoằng hít một hơi, nhe răng trợn mắt ôm tay nhảy tưng từng một lúc lâu mới thấy đỡ đau. Bị mổ ác như vậy, hắn nhất định không thể bỏ qua cho con chim ú này được, vẻ mặt Ngũ Hoằng hung dữ, một lần nữa vươn tay về phía cục bông nhỏ!
Nhóc Phượng Hoàng: "?"
Đáng ghét!
Tên con người hai chân này đang muốn gây sự với nó đấy à! ?
Đã thế nó sẽ không bỏ qua cho nữa.
Tay Ngũ Hoằng thò ra, nhóc Phượng Hoàng lập tức hung hăng mổ xuống, nó nho nhỏ có một nắm, bay lại nhanh, Ngũ Hoằng nhào về bên trái, nhóc Phương Hoàng lập tức bay sang phải dùng sức uýnh hắn, uýnh không thôi còn chưa đủ, nó còn nhằm về phía trán Ngũ Hoằng mổ điên cuồng, Ngũ Hoằng nhịn đau, vươn tay về bên phải muốn bắt chim, nhóc Phượng Hoàng lại bay đến phía trước mặt, phạch cánh, dùng sức bụp thẳng lên mặt hắn ta.
"Đau quá đau quá!"
Ngũ Hoẳng không nhịn được nữa kêu thành tiếng, theo bản năng lấy tay che mặt, kết quả hoàn toàn có thể tưởng tượng ra.
Tay đứt ruột xót, nhóc Phượng Hoàng hạ mỏ rất ác, chuyên nhằm vào đầu ngón tay đối phương mà mổ.
Ngũ Hoằng đau đến mức muốn nhảy dựng lên, nhưng nhóc Phượng Hoàng vẫn không buông tha cho hắn, hắn không thể làm gì khác hơn là chạy quanh phòng hóa trang vắt chân lên cổ để tránh né, hoảng hốt tháo chạy, nhóc Phượng Hoàng vẫn chưa hả giận, hung hăng đuổi theo phía sau, còn lớn tiếng kêu: "Chíp chíp chíp!"
Có bản lĩnh thì đừng có chạy!
Ngũ Hoằng không có bản lĩnh, chỉ biết co cẳng bỏ chạy nhanh hơn, nhưng phòng hóa trang chỉ lớn có từng đó, nhóc Phượng Hoàng rượt theo phía sau, chỉ cần bắt kịp là sẽ điên cuồng mổ xuống, lúc này Ngũ Hoằng muốn chạy cũng chạy không thoát, đánh thì lại không đánh lại được, chỉ biết ôm đầu bất lực đáng thương ngồi rụt vào trong góc tường, suy sụp lấy điện thoại ra, vội vàng ấn số.
Hắn muốn báo cảnh sát.
Điện thoại vừa được kết nối, Ngũ Hoằng lập tức gào rống thất thanh: "Alo? Sở cảnh sát đấy à? Tôi muốn tự thú, gần đây mấy vụ mất trộm ở khu Giang Tân đều là tôi làm, đều là tôi làm hết, giờ tôi đang ở thành phố điện ảnh, các anh mau tới đây đi, tôi đang trong phòng hóa trang, các anh nhanh tới đây đi! ! !"
Đầu điện thoại bên kia: "? ? ?"
Lúc mấy đồng chí cảnh sát đưa thẻ hành nghề ra cho đạo diễn Nhiếp xem, trong lòng đạo diễn Nhiếp đánh "Thịch" một cái, còn tưởng đoàn phim của mình có vấn đề gì, ông vội vàng vẫy tay ra hiệu để mọi người tạm nghỉ, xong mới mở lời hỏi thăm: "Đồng chí cảnh sát này, có chuyện gì sao?"
Một người trong số họ trả lời: "Chúng tôi nhận được điện thoại tự thú, người nọ nói mình là kẻ đã thực hiện mấy vụ trộm cắp xảy ra gần đây, cho nên chúng tôi tới điều tra."
Đạo diễn Nhiếp hoảng hốt; "Hả? ? ?"
Tới điều tra? Việc này thì liên quan gì đến đoàn làm phim của ông? ?
Đạo diễn Nhiếp còn đang cảm thấy khó tin, một đồng chí cảnh sát lại hỏi ông: "Phòng hóa trang ở chỗ các ông ở đâu?"
Đạo diễn Nhiếp vội nói: "Ở bên này, mời đi theo tôi."
Đạo diễn Nhiếp phối hợp dẫn mấy đồng chí cảnh sát này đến phòng hóa trang của bọn họ, kết quả còn chưa đi đến cửa, đã nghe thấy bên trong có tiếng kêu la thảm thiết: "A ——! ! Con mẹ mày, đừng có mổ nữa, anh chim ơi, ông nội chim ơi, tao cầu xin mày đấy, đừng có mổ nữa! ! !"
Đạo diễn Nhiếp: "..."
Đồng chí cảnh sát: "... ?"
Viên cảnh sát nhìn đạo diễn Nhiếp đầy nghi ngờ: "Đoàn phim của các anh quay cái gì vậy? Có nuôi chim à? Rất hung ác sao?"
Rất hung ác là thế nào, thế này là hãy còn nhẹ nhàng đấy, đạo diễn Nhiếp cười trừ nói: "Trong đoàn phim của tôi có một diễn viên nuôi chim."
Vừa nói, đạo diễn Nhiếp vừa lấy chìa khóa ra muốn mở cửa, kết quả phát hiện khóa phòng hình như đã bị cạy ra rồi, hoàn toàn không cần chìa khóa, ông không nhịn được "Ồ" một tiếng, dường như đã nhận ra là chuyện gì, trực tiếp vặn nắm cửa.
"Cách" một tiếng, cửa mở ra.
Phòng hóa trong rộng rãi trống không, có một người đang ngồi xổm ở góc tường.
Hắn ta úp mặt vào phía trong, hai tay ôm đầu, trên mặt, bàn tay, cánh tay gần như không có chỗ nào là lành lặn, chỗ nào hở ra thì đều bị mổ thành vết cả. Hắn đang gào khóc thảm thiết, mà kẻ đầu têu, đạo diễn Nhiếp thì nhìn thoáng qua một cái đã thấy cục lông nhỏ đang bay bên trên rồi.
Nghe thấy tiếng cửa mở, cục lông nhỏ cùng Ngũ Hoằng đều ngay lập tức nhìn sang, Ngũ Hoằng bị uýnh bị đá bị đập bị bụp gần một tiếng đồng hồ, vừa thấy có người tới thì "Oa" một tiếng khóc luôn, "Chú cảnh sát ơi, mọi người cuối cùng cũng tới rồi! Cuối cùng cũng tới rồi! Cái đoàn làm phim này thật là thất đức, nuôi một con chim như vậy, con mẹ nó, đời này tôi chưa từng thấy con chim nào ——"
Ngũ Hoằng đang muốn mắng chim, nhưng còn chưa nói hết câu đã thấy ánh mắt chết chóc của nhóc Phượng Hoàng đang lom lom nhìn về phía mình, lại nhớ đến vừa rồi bị cục bông này oánh cho thừa sống thiếu chết, Ngũ Hoằng lập tức sợ đến mức á khẩu.
Mấy giây sau, hắn lại gào khóc nói: "Tôi có tội, các chú cảnh sát ơi, tôi thật sự có tội, nhanh để luật pháp trừng trị tôi đi, đừng để con chim này uýnh tôi nữa mà, van xin mấy chú, nhanh dẫn tôi về đồn đi! ! !"
Đạo diễn Nhiếp: "..."
Nhìn nó mổ người ta kìa.
Lực công kích của nhóc con này khủng bố như thế nào, đạo diễn Nhiếp giờ nhớ lại mà vẫn còn chết khiếp đây, trông thấy tình cảnh này, ông không chỉ thấy buồn cười, mà không hiểu sao còn thấy tội nghiệp cho tên trộm này nữa.
Lần đầu thấy có nghi phạm phối hợp như vậy, mấy đồng chí cảnh sát bèn đi lên còng tay hắn lại, cử hai người áp giải hắn lên xe, còn một người vẫn ở lại, nhìn về phía nhóc Phượng Hoàng, vẻ mặt anh ta đầy hoài nghi, không hiểu sao một cục bông trắng trẻo xinh xẻo thế này lại có thể mổ cho người ta suy sụp, thà về đồn tự thú còn hơn.
Viên cảnh sát quay lại hỏi đạo diễn Nhiếp: "Trong này mọi người có lắp camera theo dõi không?"
Đạo diễn Nhiếp trả lời: "Có, có."
Viên cảnh sát: "Giúp tôi lấy băng ghi hình với."
Đạo diễn Nhiếp: "Được, không thành vấn đề."
Đạo diễn Nhiếp gọi người trích xuất camera theo dõi trong phòng hóa trang, cắt lấy đoạn vừa rồi xảy ra trong phòng cho mọi người xem.
Viên cảnh sát: "... Con chim này của mọi người, không ngờ còn rất dữ ha?"
Đạo diễn Nhiếp: "Ha, ha ha."
Hai người không hẹn mà cùng rơi vào trầm mặc, một lúc sau, viên cảnh sát nói: "Tôi sẽ mang video trích xuất từ camera giám sát đi."
Đạo diễn Nhiếp gật đầu lia lịa: "Được được, không vấn đề gì."
Các đồng chí cảnh sát nhân dân đã rời đi hết rồi, đạo diễn Nhiếp càng nghĩ lại càng thấy chuyện này buồn cười, bèn vội vã kéo Hề Gia Vận tới, "Tiểu Gia, cậu biết vừa rồi xảy ra chuyện gì không?"
Hề Gia Vận: "Chuyện gì ạ?"
Đạo diễn Nhiếp cưới phớ lớ: "Có một tên trộm lẻn vào đoàn làm phim, nhân lúc chúng ta đang bận quay chụp thì chui vào phòng hóa trang, kết quả không biết sao cục bông nhỏ của cậu cũng đúng lúc đang ngồi xổm ở trong đó, tên trộm kia định trêu nó một chút, kết quả bị đánh bại ngay tại chỗ."
Căn bản không cần đạo diễn Nhiếp nói rõ là người nào bị đánh bại ngay tại chỗ, Hề Gia Vận đã vội vàng hỏi: "Tên trộm kia không sao chứ ạ?"
"Không bận gì, hắn không sao đâu." Đạo diễn Nhiếp vung tay, cười ha hả, "Hắn đúng lúc gọi báo cảnh sát ha ha ha ha ha ha ha."
Hề Gia Vận: "..."
*
Tối hôm đó, trên Weibo xuất hiện một bài viết thông báo.
[ Thành phố A yên bình: Người đàn ông lẻn vào đoàn làm phim mưu đồ trộm cắp tài sản, bị chim nhỏ khống chế tại chỗ!
Sáng nay lúc 9h28', có một người đàn ông gọi điện đến cục cảnh sát tự thú, khai nhận các vụ mất trộm gần đây tại khi dân cư Giang Tân đều do hắn thực hiện, cũng khai nhận bản thân đang đột nhập vào trong một đoàn làm phim ăn trộm, suy sụp cầu xin lực lượng cảnh sát nhanh chóng đến bắt mình. Trải qua quá trình điều tra, lực lượng cảnh sát xác minh, người đàn ông này đã theo dõi đoàn làm phim nay từ lâu, hôm nay quyết định lẻn vào phòng hóa trang của bọn họ thực hiện hành vi trộm cắp, cuối cùng bị chim của một diễn viên trong đoàn làm phim nuôi công kích, không còn sức chống cự, trong lúc hoang mang suy sụp đã tự gọi điện báo cảnh sát, xin cảnh sát tới bắt mình!]
Tin thông báo này vừa mới đăng lên, bình luận lên dưới đã bị một chuỗi "Ha ha ha" nhấn chìm.
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha, bị chim khống chế? ? ]
[ Đây chính là tin tức lọt vào vòng chung kết 'Hề hước* của năm đấy à! ?]
*Gốc: 'Sa điêu, là một từ phổ biến trên Internet, ban đầu nó là từ đồng âm của "đồ ngu xuẩn". Hiện tại chủ yếu được dùng để nói đến những người hài hước, thú vị. tôi thể thẳng luôn ra là hề hước nhé.
[Ha ha ha ha ha kẻ tình nghi phạm tội: Nếu tôi có tội, xin hãy để pháp luật trừng trị tôi, đừng thả chim uýnh tôi nữa.]
[ Tía má ơi, cười ẻ.]
[ Thế chim đâu? Sao không đăng hình nó lên cho mọi người cùng biết! ?]
Có bình luận này nhắc nhở, người đăng bài lại chỉnh sửa lại một chút, phối hợp đăng lên một cái ảnh chụp màn hình.
Ảnh này cắt ra từ trong camera theo dõi, trên trộm hai tay ôm đầu, ngồi xổm trong góc tường, trên đầu có một con chim đang đậu, tròn vo trắng như tuyết, cực kỳ dễ thương.
Mọi người: "?"
Bình luận cũng chuyển sang kinh ngạc.
[ Hớ? ? ? ? ]
[ Biên tập, nhà anh đăng nhầm hình à? ? ? ?]
[ Why? ? Tại sao lại là bạc má đuôi dài phương bắc? ? ? Nó dựa vào sự đáng yêu của mình để khống chế tên tội phạm à? ?]
[ Không phải chứ? ? ? Tôi còn tưởng là loài chim ác nào cơ? ? ? Kết quả nhà anh lại đăng cho tôi cái ảnh bạc má đuôi dài phương bắc là sao?]
Tất cả mọi người đều tỏ ra không thể tin nổi.
Dù sao bạc má đuôi dài phương bắc đáng yêu là chuyện rõ như ban ngày rồi, một cục bông nhỏ trắng như tuyết, không khác viên bánh trôi là mấy, vừa vô hại lại vừa chim-te, cục cưng nhỏ như vậy, lấy đâu ra khả năng sát thương lớn như thế, còn khiến tội phạm suy sụp tự ra đầu thú chứ! ?
Trong tiếng hô hào chất vấn bên dưới, biên tập không thể làm gì khác hơn là sửa lại bài viết của mình thêm lần nữa.
Lần này đăng lên một đoạn clip ngắn.
Clip không dài, chỉ có mấy giây thôi, mặt mũi trên trộm đã bị làm mờ, sau khi mở ra chính là hình ảnh tên trộm co cẳng chạy vòng quanh phòng, nhưng chú chim phía sau vẫn rượt theo không tha, thỉnh thoảng lại tàn nhẫn mổ hắn ta một cái, khí thế cực kỳ hung hãn, còn tên trộm bị nó tấn công thì suy sụp tinh thần, liên tục kêu gào thảm thiết.
Chú chim này cả người tròn vo, một nắm nho nhỏ trắng như tuyết, chỉ có gốc cánh cùng cái đuôi dài là có màu đỏ, toàn thân từ trên xuống dưới không có chỗ nào không đáng yêu.
Mọi người: "... ?"
Nhầm à? ? ?
Thật sự là nó khống chế tội phạm á hả! ? ?
Trước mọi người còn đang không tin, video này vừa được đăng lên một cái, lập tức không còn ai nói gì nữa, mọi người dồn dập bày tỏ sự khiếp sợ của mình:
[ Nhận thức đảo lộn.]
[ Tía má ơi? ? ? Đáng yêu nhưng lại biết uýnh nhau à? ? ?]
[ Không phải chứ, bạc má đuôi dài phương bắc hung dữ thế này cơ à? ? ?]
[ Đệch, đây là cục bông nhỏ ngày nào tôi cũng lên mạng để ngắm đó ư? ? Vừa dễ thương vừa dũng mãnh à? ? ?]
[ Chờ một chút, hai cục bông nhỏ này có phải là cùng một con không (link)? ? ? ]
Ấn vào đường link, một diễn đàn khá nổi tiếng hiện ra, là một topic rumor:
[ Chị gái tôi làm việc ở tổng cục lâm nghiệp, buổi tối lúc ăn cơm kể lại, sáng nay có một đoàn làm phim trong lúc lấy cảnh ở ngoài trời thì bị một chú chim tấn công, chú chim này còn đánh khắp từ trên xuống dưới tất cả nhân viên trong đoàn phim một lượt, nhà tôi nghe mà choáng luôn, xong hỏi thêm mấy câu thì phát hiện, hóa ra đây là đoàn làm phim "Đi ngang nhân gian" mà Gia Gia đang đóng.]
Khéo một cái là, video đăng lên Weibo không được bao lâu, vừa có người gắn link của diễn đàn này xong thì cũng có người chia sẻ lại bài viết này lên diễn đàn.
Mọi người trên Weibo khiếp sợ không thôi, trên diễn đàn cũng chả khác là mấy.
[ (Hình ảnh) (Hình ảnh) chị em ơi, có người xem Weibo của Thành phố A bình yên chưa? ? Bên đó có phải cũng là cục bông nhỏ mà chủ post đăng lên không? ? ]
[ Hình như là nó đó? ? Gốc cánh cùng đuôi đều là màu đỏ, bạc má đuôi dài khác bình thường đều là trắng đen cả, nhóc con này phối màu rất khác biệt.]
[ Tôi cũng là thấy Weibo này xong mới vội vàng quay lại diễn đàn mở topic này ra...]
[ Xem xong video mà Thành phố A bình yên đăng lên, tôi choáng luôn.]
[... Hôm nọ tôi còn nói, cục bông nhỏ như này, tôi có thể một phát đánh mười, hiện giờ tôi có cảm giác mình sẽ bị nó mổ khóc. Tôi lỗ mãng rồi, xin tự phạt một chén.jpg]
[ Thím không cu đơn đâu, tôi cũng xin tự phạt mình một lon Coca.]
[ Xem xong clip này, tôi cảm thấy nhóc con này thực sự là dùng sức một chim có thể đánh cả đoàn làm phim.]
[... Tui cũng vậy.]
Lần trước chủ post đăng topic, hoàn toàn không một ai tin, đều nghĩ chủ post đăng vậy để lừa người khác vào cùng ngắm chim với mình, nhưng xem xong video mà 'Thành phố A bình yên' đăng lên, mọi người đều cảm thấy dao động.
Dù sao, cục bông nhỏ này thực sự là đã khiến tên trộm sợ hãi bỏ chạy, tiếng kêu thảm thiết của hắn ta nghe mà muốn lủng màng nhĩ, không hiểu sao còn khiến người ta cảm thấy đau lòng thay.
Theo như topic mà chủ post đăng, lúc đó cục bông nhỏ này đầu tiền là xông vào đoàn phim "Đi ngang nhân gian", mổ tất cả các nhân viên một lượt từ trên xuống dưới, khiến đoàn làm phim khiếp sợ, vội vàng khóc lóc tìm Tổng cục lâm nghiệp cứu nguy, sau khi mang nhóc này về Tổng cục, nó không chỉ mổ nhân viên trực ban ở đó mà còn mở lồng để nhưng chim khác cũng bay ra mổ người, cuối cùng là một diễn viên trong đoàn làm phim đến mới thu phục được nó.
... Kết quả ngày hôm sau, nó lại mổ một tên trộm đến mức hắn phải tự đầu thú, xin cảnh sát đến cứu mạng, lập công tại chỗ.
Đệch.
Cục bông nhỏ này chất chơi quá đi mất! ? ?
[ Sức chiến đấu này, tuyệt.]
[ Thực sự quá tuyệt, quá thần thánh ha ha ha ha ha, mổ ai là người đó suy sụp, ngay cả ăn trộm cũng phải khóc lóc báo cảnh sát.]
[ Đừng nói nữa, vừa tiếp nhận cái thiết lập vừa dễ thương lại vừa biết uýnh nhau này xong, vậy mà tôi càng muốn la liếm nó hơn _(:з" ∠)_]
[ Ha ha ha ha ha ha ha ha, em chíp chíp lập công! ! ! Công lớn luôn! ! !]
Khen xong sức chiến đấu dũng mãnh của cục bông nhỏ, mọi người lại bắt đầu cảm thấy hiếu kỳ.
Nhóc con này uýnh nhau dữ như vậy, thế lúc ở Tổng cục lâm nghiệp là ai thu phục nó nhỉ? ? ?
[ Chủ post còn onl không QwQ, bọn tui tin thím rồi, thím mau ra đây tiếp tục rumor đi, rốt cuộc là lúc đó vị anh hùng nào đã xuất hiện thu phục em chim chíp chíp này thế?]
[ Hóng ké, là người – chim đại chiến, sau đó con người giành được thắng lợi cuối cùng à?]
[ Cho nên ai là người thu phục nó? ? Thu phục thế nào vậy? ? ]
[ Chủ post? Chủ post ới ời? ? ?]
...
Mọi người kêu gọi một lúc lâu, chủ post mới xuất hiện.
[ Tôi đây tôi đây, vừa nãy lướt Weibo, tôi liếc mắt một cái là đã nhận ra nhóc con này rồi, chính là nó, chính là nhóc chim chiến tôi nói hôm qua!]
[ Theo đồng nghiệp của chị gái tôi tả lại, thì người thu phục nó là một thanh niên, khí chất khiến người ta nhìn vào thấy rất thoải mái, tôi cảm thấy người này là Gia Gia, dù sao khí chất của Gia Gia cũng nhẹ nhàng thoải mái giống vậy mà QwQ, còn về phần thu phục thế nào thì hình như là... Người vừa đi qua, lập tức vươn tay ôm lấy cục bông nhỏ này, nó cứ thế là ngoan luôn, cuối cùng còn mang theo nó về.]
Nói đến khí chất nhẹ nhàng thoải mái, người đầu tiên họ nghĩ tới đúng là Hề Gia Vận.
Khí chất của cậu rất nhẹ nhàng khoan khoái, vừa có cảm giác thiếu niên trong sáng, lại có cảm giác dịu dàng của thanh niên, hai thứ giao hòa, ngoại trừ khuôn mặt đẹp đến nỗi khiến người ta nhìn vào là cảm thán không thôi, thì khí chất của cậu cũng thực sự rất tuyệt.
Nhưng mà...
Lập tức vươn tay ôm lấy? ? Cứ thế ôm luôn á? ? ?
Không đau tay à! ? ? ?
Mọi người không khỏi rơi vào trầm tư, mãi cho đến khi có người chợt nhớ ra một chuyện.
[ Nếu người đó là Gia Gia thì hình như cũng không phải chuyện gì khó hiểu mà? Dù sao lúc tham gia "Cuộc sống muôn màu", Gia Gia cũng tay không ôm mèo còn gì? Bé mèo đó thấy người khác đến là vừa cắn vừa cào, chỉ có mỗi lúc được Gia Gia ôm là làm nũng, tỏ vẻ điệu đà dễ thương các kiểu thôi.]
Cô vừa nói thế, lập tức nhắc tỉnh mọi người.
[ Nghĩ lại, Gia Gia thực sự là rất được động vật yêu thích.]
[ Tôi nghi mấy nhóc này đều là một đám xem mặt để bắt hình dong _(:з" ∠)_]
[ Chờ xíu, Gia Gia không chỉ được động vật yêu thích đâu, anh ấy còn biết dạy bọn nó nữa kìa. A ha ha ha ha, bé mèo quýt hôm sau không phải dã ngoan ngoãn cho người ta vuốt ve rồi à, hoàn toàn không thấy thò vuốt ra cào người nữa, bé chim này không phải cũng... Hôm trước đánh đoàn phim, đánh Tổng cục lâm nghiệp, hôm sau thì bắt trộm sao ha ha ha ha ha ha ha ha.]
[ Đậu, nghe vô sinh nhưng mà rất có thai.]
[ Cho nên Gia Gia nhà tôi lần này ra tay dạy chim làm chim à? ? ?]
[ Ha ha ha ha ha ha ha, lớp dạy đạo đức làm chim tối qua đã lén lút khai giảng!]
[ Mặc kệ, không cần biết là thế nào, tóm lại Gia Gia quá lợi hại, động vật nhỏ giương nanh múa vuốt vào chỗ cậy ấy đều thành bé ngoan hết, vừa cho vuốt lại cho sờ.]
[ Yêm cũng thấy vậy đó, Gia Gia quá thần thánh!]
Bên diễn đàn vừa phá án xong, topic lập tức bị chia sẻ lên Weibo, sau đó lại dẫn dắt mọi người tiến hành một vòng thảo luận về kỹ năng đặc thù ngày của Hề Gia Vận, ngoài ra, vì nội dung Weibo quá hề hước của 'Thành phố A bình yên', cục bông nhỏ vừa dễ thương lại vừa biết uýnh nhau, bài viết này cũng được rất nhiều người chia sẻ lại.
Tối hôm đó, trên Weibo vô cùng náo nhiệt, hot search đâu đâu cũng rất hớn hở:
# Cục bông nhỏ vừa dễ thương vừa biết uýnh nhau #
# Hề Gia Vận tay không thu phục chim ác – Cục bông nhỏ #
# Cục bông nhỏ giúp cục cảnh sát bắt kẻ tình nghi phạm tội #
# Hề Gia Vận – Người đứng trên đỉnh chuỗi động vật #
Nói tóm lại, nhóc Phượng Hoàng đột nhiên thành hot chim mạng*!
*Chế lại từ hot girl mạng.
Nó trở thành biểu tượng vừa đáng yêu lại vừa biết uýnh nhau trên internet!
Mà 'Thành phố A bình yên' lại càng hoành tráng hơn, đại khái là vì tin thông báo này phát ra có hiệu ứng rất tốt, nên bọn họ quyết định trao cờ khen thưởng cho nhóc Phượng Hoàng, chú chim đã lập công lớn lần này.
"Dễ thương đáng yêu, mổ đầu tội phạm."
Hề Gia Vận không nhịn được bật cười.
Lúc này công việc đã kết thúc, Hề Gia Vận ngồi trong phòng hóa trang, lướt xem bình luận bên dưới một lượt, chọn một vài comment dân mạng khen nhóc Phượng Hoàng đọc cho nó nghe. Nhóc Phượng Hoàng từ trước đến giờ vốn đã thích được khen ngợi rồi, huống chi lần này còn có nhiều người cùng khen nó một lúc như vậy, nhóc Phượng Hoàng nghe mà đuôi vểnh tít lên trời, một dải mảnh mảnh màu đỏ rực.
Hề Gia Vận thấy thế nói: "Chú chụp ảnh cho con, mình đăng lên Weibo cám ơn mọi người nhé?"
Nhóc Phượng Hoàng vội vội vàng vàng gật đầu.
Nó y như dân mạng sống ảo vậy còn cố ý tạo dáng, nhóc con một nắm nho nhỏ tròn xoe, hơi chếch mặt về bên phải, bày ra pose nhìn xuống chúng sinh, nó còn cố ý hơi nghiêng người đi, chọn góc chụp ăn ảnh nhất của mình.
Hề Gia Vận vừa mới ấn chụp xong, còn chưa kiểm tra lại xem ảnh thế nào thì màn hình điện thoại đột nhiên tối lại, sau đó báo có cuộc gọi đến.
Tên người gọi hiển thị bên trên là Phó Tư Diễn.
__________________________
Tác giả có lời muốn nói: Bé Phượng Hoàng: Tui là hot chim mạng nha!
Bé Kỳ Lân: Tui được đóng phim nha!
Bé vịt con rời khỏi nhóm chat.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...